Hai người tâm sự một lát thì đã tới thời gian thi đấu, thế là đành phải vội vàng chia tay nhau, ai đến sân thi đấu của người đó.
So với sân thi đấu đông đúc của Mộc Thần và chị họ Lita mà nói thì sân thi đấu của Trái Đất chỉ nằm trong một góc hẻo lánh, hơn nữa chỉ có một chỗ đăng ký mà thôi, hoàn toàn không có hình chiếu ba chiều. Mễ Hòa xác minh mật mã gen ở chỗ người máy xong là thăng cấp thẳng từ vòng loại lên vòng kế luôn, so với những người còn đang phải cật lực chiến đấu bên kia, có thể nói Mễ Hòa vô cùng hạnh phúc.
Có điều những người có thể thăng cấp dễ dàng như Mễ Hòa cũng có không ít, trừ cô ra thì còn có người Mặt Trăng, người Sao Thổ, người Sao Diêm Vương các kiểu. Đối với Mễ Hòa mà nói, từ nhỏ tới lớn, đây là lần đầu tiên cô được thấy người Mặt Trăng có tiếng thần bí trong truyền thuyết.
Năm trăm năm trước con người cũng đã lên mặt trăng rất nhiều lần, sau khi nghiên cứu thật lâu, các nhà khoa học đã đưa ra kết luận là hoàn cảnh trên mặt trăng không thích hợp cho sinh vật tồn tại. Mễ Hòa cũng luôn tin là thế, nhưng trong một lần vô tình nhìn thấy người Mặt Trăng trên Tinh Võng khi cô còn bé, lúc đó cô sốc tới óc luôn.
Người Mặt Trăng trông như thế nào ấy hả?
Người Mặt Trăng trưởng thành cao chừng năm mươi centimet, khi còn nhỏ thì chỉ khoảng ba mươi centimet mà thôi, thân thể bọn họ được cấu thành từ một loại vật chất nửa trong suốt nửa mờ đục, có thể mơ hồ nhìn thấy nội tạng đỏ thẫm ở bên trong, tóm lại trông khá kỳ dị.
Tuy người Mặt Trăng không cao nhưng chiều cao lại không phải thước đo khả năng chiến đấu của họ, bởi vì người Mặt Trăng có thể biến thành sương mù.
Khi còn nhỏ, Mễ Hòa đã từng thấy một video ba chiều quay cảnh người Mặt Trăng hóa thành sương mù thấm vào tảng đá, lúc đó cô sợ đến đờ người luôn, thì ra năm trăm năm trước không phải con người không phát hiện người Mặt Trăng, mà là dù con người có nhìn tới thì cũng không thể thấy được bọn họ.
Trước mặt Mễ Hòa bây giờ là một người Mặt Trăng thực thụ, anh ta chỉ cao không tới năm mươi centimet, chiếc áo choàng màu trắng giúp che đi cơ thể nửa trong suốt làm người ta không thể nhìn được hình dáng cơ thể của anh ta. Có điều khi anh ta di chuyển, Mễ Hòa cảm thấy anh ta không giống đang đi mà giống như đang đứng trên rất nhiều bánh xe hơn.
Bởi vì chân của người Mặt Trăng là rất nhiều xúc tua chứ không phải hai cái chân như con người cho nên lúc di chuyển cứ có cảm giác “bay bổng” thế nào ấy.
Mễ Hòa phát hiện, sau khi người Mặt Trăng này đăng ký xong thì định hóa thành sương mù thấm vào lớp đá dưới chân, bởi vì cô thấy anh ta vươn kha khá xúc tua nửa mờ từ trong áo khoác trắng ra bên ngoài, có vài cái đã bắt đầu hóa sương.
Nhưng mới hóa sương được một nửa, Mễ Hòa nghe thấy một tiếng “ơ” đầy kinh ngạc vang lên, sau đó thân thể của người Mặt Trăng kia lại biến thành thực thể, hiển nhiên là có thứ gì đó đã ngăn cản anh ta hóa thành sương mù. Kế tiếp anh ta cũng định nằm ngang để xuyên qua bức tường dưới đất nhưng cũng thất bại, thế là chỉ đành buồn rầu dùng xúc tu “đi” từ từ trên mặt đất.
Nhờ thế mà Mễ Hòa mới biết, thì ra loại đá sáng lấp lánh được lát trên mặt đất này là một loại vật liệu có thể ngăn cản người Mặt Trăng hóa thành sương mù.
Sau khi thấy được người Mặt Trăng xong, Mễ Hòa bắt đầu đi tới khu vực thi đấu của những người khác. Đầu tiên, cô tới khu thi đấu của người Soros để xem Anitta, chờ cô đi vào thì Anitta đã ở trong khu vực thi đấu rồi, giữa sân thi đấu có hình chiếu ba chiều của tuyển thủ, trong không gian ba chiều thì có hình chiếu của hai chiếc cơ giáp.
Nhưng trong mắt Mễ Hòa, cô cảm thấy cảnh chúng nó chiến đấu cứ như đang xem Optimus Prime và Megatron đánh nhau trong phim Transformers vậy...
Trong không gian ba chiều có thể nghe được tiếng nói chuyện của tuyển thủ, Mễ Hòa nghe thấy Anitta hô to: "Kẻ thuộc gia tộc Jira kia, lúc tôi đi tham gia thử thách ở tuổi mười ba thì chắc cậu còn đang ru rú trong xó xỉnh nào đấy! Tôi khuyên cậu mau đầu hàng đi, như thế thì tôi sẽ giữ thể diện cho cậu, tránh cho chúng ta phải xấu hổ khi gặp lại nhau ở Soros."
Anitta uy hiếp tiếp: "Cậu cũng biết mà, đao của tôi không có mắt đâu đấy."
Đào Tử đứng một bên khinh bỉ: "Cậu ta đã nói như thế với mấy người Soros rồi đấy, không hiểu sao mà cậu ta lại quen nhiều người Soros dữ vậy luôn á."
Dương Âm nói: "Nhưng hình như khi Anitta còn nhỏ, cậu ta giỏi có tiếng ở Soros luôn đó..."
Bởi vì sau khi cô ấy nói như vậy xong thì đối thủ lập tức đầu hàng ngay.
Nhưng trước khi xuống khỏi sân đấu, đối thủ còn nói với Anitta: "Cậu đừng đắc ý quá sớm, anh trai Chiyin của cậu cũng có tham gia cuộc thi này, sớm muộn gì hai người cũng đụng mặt nhau thôi."
Anitta nghe xong thì thản nhiên đáp trả: "Nếu anh ta tham gia thì càng tốt thôi chứ sao."
Thấy Anitta giành được chiến thắng xong thì Mễ Hòa lại đi tới sân thi đấu khác, lần này cô đi sang khu vực của Mars, phát hiện Lita và Leone đều đã kết thúc trận đấu. Động tác của hai người cực kỳ lưu loát, nhất là Leone, tốc độ điều khiển của cô ấy rất nhanh, hoàn toàn không giống như người mới, chỉ vừa lên sân đấu không bao lâu là đã đánh ngã đối thủ rồi, Lita thì chậm hơn một chút.
Kế đó Mễ Hòa lại đi tới sân thi đấu của thiên hà Lyra để xem Mộc Thần.
Kết quả cô lại bắt gặp anh Freddy đang làm trọng tài trong hình chiếu ba chiều ở đó.
Đã nhiều ngày cả hai không gặp nhau, hiện giờ anh đang ngồi trên chiếc ghế trọng tài cao cao, bờ môi mím chặt, sắc mặt lạnh lùng, hoàn toàn không giống bộ dáng dịu dàng bình thường mỗi khi gặp Mễ Hòa.
Nhưng dù là thế, Mễ Hòa lại nhìn anh không chớp mắt.
Không biết vì sao, cô chợt nhớ tới những quả nguyệt quế mà anh gửi tới, tuy vỏ ngoài có hơi xù xì nhưng trong ruột thì vừa ngọt lại vừa mềm.
Nếu thế, liệu có phải là anh Freddy chỉ cho một mình cô được nhìn thấy mặt dịu dàng của anh không?
Mễ Hòa thở dài một hơi, tự nhắc bản thân không được nghĩ nhiều nữa.
Cô chuyển tầm mắt về phía anh Thần Thần ở giữa sân.