Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 309 - Chương 309.

Chương 309. - Chương 309. -

Mễ Hòa nói: “Anh Freddy thật là... Quá xấu xa rồi.”

Freddy nói: “Anh xấu chỗ nào chứ?”

Mễ Hòa nói: “Anh… Anh…”

Vì sao anh lại hôn em chứ?

Có phải anh thích em đúng không?

Nhưng mà, nếu anh nói anh thích cô, cô có thể nhận lời với anh không?

Người định hướng và người bình thường đến với nhau sẽ được hạnh phúc sao? Cô đã từng không muốn liên lụy anh Thần Thần, mà anh Freddy còn là người định hướng ưu tú hơn cả Mộc Thần, anh sẽ muốn ở bên cạnh một người bình thường như cô sao?

Cuối cùng, Mễ Hòa nhỏ giọng gọi: “Anh Freddy!”

Giọng nói dễ chịu của Freddy quanh quẩn bên tai cô: “Hử?”

Mễ Hòa nói: “Anh cảm thấy, nếu người định hướng và người bình thường ở bên nhau, thời gian lâu dần, người định hướng có thể sẽ cảm thấy người bình thường rất ngốc, sẽ cảm thấy bản thân bị liên lụy, địa vị xã hội của mình sẽ giảm xuống không? Thậm chí sẽ bởi vì như vậy mà dần dần chán ghét người bình thường đã liên lụy người đó hay không?”

Freddy nói: “Nếu mà là người khác thì anh cảm thấy có khả năng. Nhưng nếu người định hướng đó là anh, một khi anh đã quyết định ở bên cạnh một người bình thường, thì anh sẽ gánh vác cuộc sống của hai người, sẽ không để ý tới những chuyện này. Bởi vì anh cảm thấy, đồ vật mà anh muốn có, cho dù là tiền tài, địa vị, quyền thế, anh đều không cần dựa vào bất kỳ ai…”

Anh nói: “Những thứ anh muốn có, anh sẽ tự dựa vào bản thân để có được nó.”

Lúc này, những lời nói bình thản của anh Freddy khiến Mễ Hòa cảm thấy anh cao lớn vô cùng. Lời nói này, nếu là do người khác nói, cô sẽ cảm thấy người đó đang làm bộ làm tịch, nhưng từ miệng anh Freddy nói ra, cô lại cảm thấy rất bình thường. Bởi vì ở trong lòng cô, những lời anh nói ra, anh vẫn luôn cố gắng hết sức để thực hiện nó.

Cô thậm chí còn vì thế mà có cảm giác tự hào, mạnh mẽ như thế, tự tin như thế, chính là người cô thích đó.

Cô cũng nên dũng cảm một chút mới đúng.

Cô đã từng cho rằng, một khi không xé rách tấm màn giấy kia thì bọn họ có thể cứ ở chung như trước kia. Nhưng mà, ngày hôm đó, khi anh hôn cô đầy nóng bỏng, cô rốt cuộc cũng hiểu rõ, bọn họ không thể nào quay về như trước kia nữa.

Tâm tư của cô đối với anh không còn đơn thuần là giữa em gái và anh trai, cô không muốn nhìn anh nhẹ nhàng chăm sóc cô gái khác, không muốn anh đối xử tốt với bất kỳ cô gái khác nào ngoại trừ cô.

Cô chỉ muốn anh thuộc về cô.

Thậm chí, ngay cả thân thiết, sờ môi, lực độ trên tay anh, hơi thở của cái ôm ấm áp… Tất cả đều chỉ thuộc về mình cô.

Cô nói: “Anh Freddy, hôm đó, vì sao anh lại hôn em?”

Vào khoảnh khắc đó, Freddy muốn nói với cô: “Bởi vì anh muốn hôn em, bởi vì anh muốn ôm em thật chặt vào lòng, bởi vì em là bé rùa đen của anh.”

Nhưng mà, anh không thể.

Dưới tiền đề anh không thể cho cô một tương lai ổn định, những lời anh nói cũng trở nên thiếu sức sống.

Lúc này, Freddy mới thật sự nhìn rõ, bé rùa đen đang nhìn anh với đôi mắt sáng lấp lánh tràn ngập mong chờ, thậm chí còn có chút lo lắng, nhưng càng nhiều hơn là sự yêu thích không cách nào che giấu trong đôi mắt cô.

Trong lòng Freddy bỗng nhiên đau nhói.

Bé rùa đen anh chăm sóc nhiêu năm rốt cuộc cũng dũng cảm bò ra khỏi mai rùa, vươn cái móng vuốt nhỏ về phía anh.

Nhưng mà, anh lại không thể nào đáp lại cô được.

Lúc này Freddy mới hiểu rõ ý nghĩa trong lời nói của Doro ngày hôm đó, ông ấy đã nói, bất kể Mễ Hòa có tình cảm như thế nào với anh thì đó cũng là việc khiến cô tổn thương. Anh không nên tiếp tục ở bên cạnh cô, thời gian càng dài thì tổn thương của cô càng lớn.

Cuối cùng, Freddy chỉ giơ tay xoa xoa đầu Mễ Hòa, sau đó nhỏ giọng nói: “Thật xin lỗi…”

Đôi mắt sáng lấp lánh của Mễ Hòa tối sầm xuống, cô cúi đầu, như thể không để bụng, cũng không có lời nào để nói với anh.

Bé rùa đen của anh lại lui về mai rùa của riêng cô.

Sau khi kết thúc cuộc gọi ba chiều ngày hôm đó, buổi tối, Mễ Hòa lại ôm chim Diệu Âm ngủ, cô kiềm chế bản thân, không hề khóc.

Cô nói: “Không có cái gì ghê gớm cả…”

Nhưng mà Mễ Hòa cảm thấy, nếu anh đã không thích cô thì đừng hôn cô!

Bình Luận (0)
Comment