Hiển nhiên ngoại trừ Anitta, tất cả mọi người đều bị sững sờ bởi cách bài trí của căn phòng này.
Bởi vì ở phía sau người thợ sửa máy móc, ngoài một người máy Hoàng tử Friedrich còn trưng bày một loạt người máy Nhị Hoàng tử Ditmar.
Điều này khiến cho Hoàng tử Friedrich hàng thật giá thật đang đứng bên cạnh Mễ Hoà quả thật không biết nên nói gì mới phải. Anh hắng giọng, hỏi: “Không phải loại người máy mô phỏng tinh vi này đã bị cấm rồi sao?”
Người thợ sửa máy móc lẩm bẩm: “Bởi vì những tên mắc bệnh tâm thần trong Hiệp hội người máy đề xuất cái gì mà quyền lợi của người máy cho nên mới cấm người máy mô phỏng. Nhưng các cháu nhìn những người máy xấu xí trên thị trường đi, ngay cả người máy đút sữa cho trẻ con cũng chỉ gắn mỗi bộ ngực mô phỏng thôi, thoạt nhìn buồn cười hết sức.”
Người thợ sửa máy móc lại nói: “Các thành viên trong Hiệp hội không biết chế tạo người máy nên không thể nào hiểu được sự tinh tuý của người máy nằm ở sự mô phỏng!”
Ông ấy chỉ vào người máy mô phỏng tinh vi ở phía sau, hỏi Mễ Hoà: “Cô bé có mái tóc màu nâu kia ơi, cháu nói xem người máy này trông có giống người thật không?”
Mễ Hoà bị điểm danh lập tức thành thật đáp: “Giống ạ! Cực kỳ giống!” Cô lại hỏi ý kiến của ông ấy: “Cháu có thể sờ một chút để cảm nhận được không?”
Người thợ sửa máy đầu trọc bị dáng vẻ đáng yêu của Mễ Hoà chọc cười, đồng thời cũng cảm thấy rất đắc ý, bèn chấp nhận yêu cầu của Mễ Hoà. Sau đó Mễ Hoà lập tức bước tới, vươn tay sờ người máy Hoàng tử Friedrich một phen.
Đầu tiên, Mễ Hoà đánh giá dung mạo người máy Hoàng tử một chút, cảm thấy đến cả lỗ chân lông cũng tinh tế như thật, thậm chí trên cổ còn nổi cả mạch máu, chân thật đến mức cực kỳ đáng sợ, bởi vì quá giống.
Sau khi Mễ Hoà vươn tay sờ mới phát hiện làn da của người máy cực kỳ mềm mại, đàn hồi, chỉ là không có độ ấm, đây cũng là đặc điểm phân biệt người máy và người thật.
Kết quả người thợ sửa máy móc lại nói: “Hiện tại nó còn chưa được sử dụng nên mới thế, nhưng một khi được khởi động, hệ thống tuần hoàn lắp đặt bên trong cũng sẽ bắt đầu hoạt động, dẫn tới lớp da bên ngoài sẽ có độ ấm giống như con người, cũng có được xúc giác y như người thật. Thậm chí khi nó kích động, nhiệt độ cơ thể sẽ tự động tăng lê.”
Mễ Hoà hỏi liền: “Khi nó kích động ư? Vì sao người máy lại kích động?”
Người thợ sửa máy móc liếc Mễ Hoà như nhìn một đứa ngốc, hỏi: “Cháu không biết đây là người máy sinh lý à?”
Mễ Hoà biết người máy sinh lý, chỉ duy nhất loại người máy này được phép mô phỏng, nhưng nghiêm cấm mô phỏng thành viên của Hoàng tộc.
Hiển nhiên, ở một địa phương xa xôi như hành tinh Soros, chẳng có ai thèm để ý tới lệnh cấm này cả. Núi cao Hoàng đế xa mà, chỗ này là khu vực biên giới của Đế Quốc, cộng thêm con đường dẫn tới hành tinh Soros cũng chẳng dễ dàng nên hầu như không mấy ai lui đến cả.
Người máy sinh lý là loại người máy có công dụng giống với búp bê bơm hơi, hiệu quả mô phỏng cực kỳ tốt, hơn nữa loại người máy trong truyền thuyết này rất "đa zi năng", thành thạo vô số kỹ xảo trên giường tự cổ chí kim, có thể đưa người sử dụng lên đỉnh cao sung sướng. Trước khi dữ liệu ba chiều xuất hiện, doanh số của người máy sinh lý cao hơn người máy bảo mẫu gấp mấy lần, dù rằng kiểu người máy này chỉ được phép bán cho người trưởng thành.
Nhưng nếu so sánh người máy sinh lý với dữ liệu ba chiều thì cảm giác giống như buffet nước Pháp với thức ăn nhanh McDonald vậy. Thức ăn nhanh McDonald có thể nhanh chóng giải quyết vấn đề sinh lý, còn buffet nước Pháp yêu cầu chậm rãi thưởng thức.
Lúc này Đào Tử và Dương Âm cũng đều tiến lên sờ soạng người máy sinh lý, nhưng mà hai người bọn họ chỉ sờ Nhị Hoàng tử. Đào Tử nói: “Thật sự giống người thật như đúc vậy.” Cô ấy lại sờ người máy Đại Hoàng tử một phen, nói: “Nhị Hoàng tử mở dữ liệu ba chiều nên tôi tin có thể làm được giống y như đúc. Nhưng Đại Hoàng tử đâu có mở dữ liệu ba chiều, sao có thể làm y như thật được chứ?”
Người thợ sửa máy móc nói: “Ngoại trừ "hung khí" trên người ngài ấy chưa phân tích được đầy đủ số liệu ra thì những chỗ còn lại đều dựa vào số liệu mà thực tế ảo rà quét được đó, tuyệt đối giống y như đúc. Hơn nữa cho dù là cây gậy kia, tôi cũng cảm thấy đồ mình làm chắc chắn lớn hơn chứ không có chuyện bé hơn đâu.”