Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 362 - Chương 362.

Chương 362. - Chương 362. -

Anitta nhìn đi chỗ khác, chột dạ phản bác: “Tớ chỉ nói đại thôi, do tớ không thích nhìn thầy Collins cướp bé Mễ Hòa đi mất, với cả nếu sau này bé Mễ Hòa sà vào lòng tớ thật thì có sao, đế quốc cho phép cưới nhiều vợ mà.”

Dương Âm nói: “Nhưng tớ chỉ muốn ở bên cạnh Ani, không thích có người khác xen vào đâu.”

Anitta nghe xong, gãi đầu, khó xử trong chốc lát, nói: “Thật sự là khó hầu hạ mà…” Nhưng cô ấy cũng không nhắc đến chuyện cưới nhiều vợ nhiều chồng gì đó nữa.

Đào Tử đứng bên cạnh thấy vậy thì hét lên: “Các cậu tránh xa tớ ra!!” Cậu ấy là chó độc thân cần được bảo vệ đó nhé!

Sau khi học kỳ bắt đầu không bao lâu, thầy Ngư nói rằng học kỳ này cần phải đi thực tập, để kiểm tra khả năng thực hành của mọi người. Cả lớp sẽ được chia thành từng nhóm nhỏ, mỗi nhóm sẽ đến một địa điểm thực tập khác nhau, lãnh đạo của địa điểm thực tập sẽ chấm điểm dựa trên biểu hiện của từng sinh viên, cột điểm đó sẽ được cộng vào điểm tổng kết cuối học kỳ. Sau đó, thầy ấy nói cho họ danh sách địa điểm thực tập mà họ sẽ đi, có công ty thực phẩm, có căn cứ của quân đội, nói chung là rất nhiều, bởi nơi nào mà chẳng cần tới thuốc dinh dưỡng chứ.

Sau khi tan học, Mễ Hòa đã thảo luận chủ đề này với Freddy, bởi vì trong số các địa điểm thực tập có một nơi ở trên hành tinh Kanpas, nhiệm vụ chính là chế tạo thuốc dinh dưỡng cho quân đội đóng đô ở đó, Mễ Hòa còn nói với Freddy rằng: “Nếu được phân vào chung một nhóm với Anitta, Đào Tử và Dương Âm thì tốt quá rồi, thế là mọi người lại có thể vui vẻ bên nhau.”

Sau đó, cô phát hiện nãy giờ Freddy cứ im lặng mãi, bèn hỏi: “Nếu em rời đi, anh phải làm sao bây giờ?”

Freddy khẽ mỉm cười nhưng không nói gì.

Hai ngày sau, Mễ Hòa được điều động đến hành tinh Kanpas, Anitta và những người khác cũng đi cùng cô. Lúc này, Mễ Hòa mới chợt hiểu ra chính Freddy đã ngấm ngầm sắp xếp như vậy.

Tối đó, Freddy ôm cô vào lòng, nói bằng giọng bình thản: “Không phải em từng bảo muốn ngày nghỉ dài hơn một chút sao?”

Có nghĩa là chuyện học kỳ này đi thực tập cũng là do một tay anh bày ra hả?

Mễ Hòa bèn nói: “Đừng tự ý thay đổi kế hoạch học tập của em như vậy chứ.” Dứt lời, cô khẽ lẩm bẩm: “Anh Freddy mà còn nuông chiều em như vậy nữa…” Em sẽ sinh tính ỷ lại đó! Và điều này chẳng tốt chút nào đâu.

Freddy hôn lên trán cô: “Không chiều em thì chiều ai đây? Anh chỉ có mỗi một bé rùa nhỏ là em thôi mà.” Rồi anh lại nói tiếp: “Đương nhiên, anh cũng không có làm không công đâu…” Kế đó, ngón tay của anh thuần thục cởi cúc áo của cô ra, để lộ đôi gò bông trắng như tuyết.

Đôi mắt anh tối lại, con ngươi xanh lục bỗng sầm xuống, hệt như một hồ sâu không thấy đáy. Anh nói: “Có vẻ dưới sự cố gắng của anh, chúng đã lớn hơn rồi…” Cảm giác nặng trĩu kia khiến anh yêu thích không muốn buông tay.

Tuy được phân tới cùng một nhóm với các bạn, nhưng Mễ Hòa và Freddy vẫn phải tạm thời xa cách. Vậy mà tới lúc xuất phát, cô lại bất ngờ nhìn thấy Freddy cũng sẽ đi cùng bọn họ, hơn nữa Freddy còn híp mắt cười nói: “Đồn trú quân ở hành tinh Kanpas là thuộc hạ cũ của anh, anh tính tới thăm họ một chuyến.”

Mễ Hòa bỗng cảm thấy mình thật quá ngây thơ. Nhưng được đi thực tập chung với Freddy cũng tốt lắm chứ bộ!

Vì được điều động đi thực tập nên Mễ Hòa đã cố tình tới tạm biệt Doro, chuyện đầu tiên Doro căn dặn cô là: “Nhớ học hành cho giỏi, thành tích đợt thực tập quan trọng lắm đấy, đừng lơ là.”

Sau đó, ông ấy lại nhìn chằm chằm Mễ Hòa, hỏi: “Có phải đang quen với Freddy không?”

Mễ Hòa sửng sốt, Doro lại nói tiếp: “Tuy Freddy đã tắt định vị của bác, nhưng bác vẫn có thể nhìn thấy cháu thường xuyên xuất hiện ở chỗ nhà cậu ta, nên cũng đoán được hai đứa đang quen nhau.”

Mễ Hòa thành thật gật đầu: “Xin lỗi Dodo, cháu không nên giấu bác…”

Rồi cô lại nói: “Cháu rất thích anh ấy, cực kỳ thích. Từ sau khi hẹn hò với anh ấy, ngày nào cháu cũng cảm thấy rất hạnh phúc và vui vẻ.”

Nghe vậy, Doro ngước nhìn cô bé mà mình đã nuôi lớn, trên mặt cô lúc này tràn ngập ý cười rạng rỡ, hình như mỗi lần con người yêu đương đều sẽ trở nên xinh đẹp rạng ngời như vậy thì phải.

Ông ấy thở dài, bảo: “Cháu có biết tình trạng sức khỏe của Freddy không?”

Mễ Hòa tưởng ông ấy đang nói đến chuyện Freddy chỉ còn sống được khoảng ba bốn năm nữa, bèn gật đầu: “Dạ biết, bởi vì biết nên cháu mới quyết định sẽ ở bên cạnh anh ấy trong những ngày tháng cuối cùng của cuộc đời, cùng anh ấy sáng tạo những ký ức tươi đẹp. Dù thời gian của anh ấy không còn nhiều, nhưng chỉ cần có được những ký ức tươi đẹp đó, cháu không hề hối hận.”

Bình Luận (0)
Comment