Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 371 - Chương 371.

Chương 371. - Chương 371. -

Đến buổi tối, Mễ Hòa mềm nhũn nằm dưới người anh, từ cơ thể cho tới suy nghĩ của cô đều bị Freddy chiếm trọn, anh vừa “châm lửa” trên người cô vừa vờ như vô ý hỏi: “Anh giỏi hơn hay là người máy Hoàng tử giỏi hơn?”

Mễ Hòa nói: “Em... Ưm, em có dùng nó bao giờ đâu mà biết ạ...”

Freddy không chịu buông tha: “Anh tưởng em rất thích Hoàng tử mà.”

Mễ Hòa trả lời: “Là kiểu thích như thích thần tượng thôi...”

Freddy nói: “Vậy à...”

Mễ Hòa bẽn lẽn: “Em... Em có anh rồi mà...”

Cảm giác sướng rơn như từng cơn sóng xô cô lên đỉnh, khiến suy nghĩ của cô dần mơ hồ.

Chờ đến khi mọi chuyện kết thúc, cô được Freddy ôm vào trong ngực để điều hòa lại nhịp tim, lúc này Mễ Hòa mới nhớ tới ban nãy Freddy cứ luôn hỏi về người máy sinh lý, cô cho rằng anh ghim nó cho nên mới giải thích: “Anitta hay giỡn như thế lắm, em nhận lấy người máy đó nhưng chỉ xem nó như người máy giúp việc thôi à, hiện giờ nó đang ở trong phòng ngủ tưới cây và bón phân giúp em đó, không phải như anh nghĩ đâu.”

Cô lại nói: “Em có anh là đủ rồi.”

Freddy hôn lên cái trán đẫm mồ hôi của Mễ Hòa, có chút thờ ơ dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng trần của cô.

Mễ Hòa đoán là anh không để bụng chuyện này cho nên tiếp tục nói: “Hoàng tử giống như ngôi sao trên bầu trời vậy, cho dù anh cảm thấy ngôi sao đẹp thì cũng đâu thể hái chúng xuống được, đúng không?”

“Em chỉ thưởng thức anh ấy một cách bình thường thôi, chứ nếu Hoàng tử thật mà xuất hiện trước mặt em thì em không dám rớ vào đâu.”

Freddy hỏi: “Sao lại không dám?”

Mễ Hòa nói một cách hiển nhiên: “Hoàng tử cao quý lắm, mà chúng ta chỉ là người bình thường, không trèo lên cao như thế nổi đâu, hơn nữa em cũng không cần mấy thứ đó, em chỉ muốn hưởng thụ cuộc sống hạnh phúc của mình mà thôi.”

Cô nói với anh: “Anh đừng suy nghĩ lung tung nữa.”

Mễ Hòa ghé vào trong ngực của Freddy rồi ngáp một cái đầy mỏi mệt.

Cái ôm của anh Freddy ấm áp quá, Hoàng tử với chả Hoàng tiếc gì chứ, anh Freddy chỉ khéo lo xa, mấy cái cốt truyện như cổ tích kia xem cho vui thì được chứ ai lại tưởng thật bao giờ.

Mễ Hòa lại nói: “Các Hoàng tử đã có các công chúa lo rồi, chúng ta không cần phải xen vào làm gì.”

Freddy nghe xong thì ôm cô vào ngực, anh cảm thấy bản thân mình hoàn toàn không được an ủi chút nào...

Mễ Hòa đã dần thích nghi với cuộc sống thực tập ở Kanpas, mỗi ngày sau khi chuẩn bị thuốc dinh dưỡng cho trụ sở quân sự ở đây xong thì cô sẽ theo họ đến khu vực yên tĩnh để dọn dẹp sạch sẽ những cái bẫy lưu huỳnh, hiện giờ Mễ Hòa cũng biết cách sử dụng cái máy dò lồng sắt rồi.

Hơn nữa trong quá trình tuần tra, không ngờ bọn họ lại gặp được Tiểu Hắc, hiện giờ nó hoạt bát hơn rất nhiều, tha hồ ngụp lặn trong tầng mây làm mây và sương mù gần đó đều bị nó quấy tung lên. Nhưng chờ khi phi thuyền bay ngang qua, nó lập tức sợ đến mức núp trong tầng mây không dám nhúc nhích. Đám Mễ Hòa gân cổ lên kêu tên nó, hơn nữa còn ném ra rất nhiều bóng lưu huỳnh - thức ăn vặt của nó - lên tầng mây. Đến lúc này, Tiểu Hắc mới dám khe khẽ ló đầu ra khỏi tầng mây, để lộ ra đôi mắt long lanh như đá quý.

Ngay sau đó, Tiểu Hắc bắt đầu bơi ra khỏi tầng mây, có lẽ là vì nó còn nhớ mang máng giọng nói của đám Mễ Hòa, chỉ có Đào Tử là kiên quyết bảo nó làm gì nhớ giọng nói và mặt mũi của họ, cái nó nhớ là thức ăn vặt bóng lưu huỳnh mà họ cho nó kia kìa.

Nhưng mặc kệ thứ nó nhớ là gì, tóm lại bây giờ Tiểu Hắc đã ngại ngùng bơi ra khỏi tầng mây và bay từ từ về phía phi thuyền của đám Mễ Hòa. Anitta thấy thế thì tính ném thêm thật nhiều bóng lưu huỳnh cho nó nhưng lại bị Luke cản lại, anh ấy nói: “Ném từ từ thôi, bóng lưu huỳnh dễ nổ lắm.”

Sau đó, mọi người mở cửa khoang của phi thuyền ra, đứng ở cửa đưa bóng lưu huỳnh trong tay cho Tiểu Hắc, Tiểu Hắc đến gần thấy mọi người xong còn “be be” hai tiếng, càng giống một chú cừu lớn ngoan ngoãn, sau khi ăn xong bóng lưu huỳnh mà mọi người cho, nó chớp chớp đôi mắt to dịu dàng, thoạt nhìn rất là vui vẻ.

Kế đó, nó lại dùng xúc tua cuốn lấy rất nhiều bóng lưu huỳnh rồi mới chầm chậm đi xa.

Bởi vì được gặp lại Tiểu Hắc lần hai cho nên mọi người đều khá là vui vẻ, cả bọn còn cố ý đánh dấu lại tọa độ chỗ này và quyết định sẽ thường xuyên đến xem nó.

Những lần sau, bọn Mễ Hòa đã gặp được Tiểu Hắc rất nhiều lần, sau vài lần cho ăn, nó mới thật sự thân thiết với họ, nhiều khi còn chờ họ ở một chỗ cố định. Những lần gần đây, mọi người còn có thể duỗi tay xoa đầu nó nữa, có điều tuyệt đối không được đụng vào mắt nó.

Có một lần Anitta vô tình chạm vào mắt Tiểu Hắc, nó sợ tới mức trốn vội vào tầng mây, chờ mãi vẫn không thấy chui ra.

Đào Tử nói: “Có lẽ là do cảm giác đau đớn khi bị cướp mắt quá sâu đậm đó mà.”

Mọi người đều lặng đi.

Sau khi mọi người thích nghi với cuộc sống thực tập, có một ngày khi đi theo Luke đi tuần tra, bọn họ tìm được một viên đá quý Papanilla từ thiết bị bắt giam hình cầu. Viên đá quý này không giống với những viên đá quý Papanilla khác, dùng một ví dụ na ná để hình dung thì chúng nó như là kim cương giả và kim cương thật vậy.

Những viên đá quý Papanilla mà Mễ Hòa từng thấy trước giờ đều khá xinh đẹp, nhưng khi so với viên đá bảy màu trước mắt này thì chúng lập tức lu mờ hẳn, bởi vì viên đá quý này dường như có thể làm cả căn phòng thêm sáng sủa hơn.

Luke nhìn thử rồi nói: “Sắp tới thời gian động dục của sứa rồi, khi sứa trưởng thành động dục thì đôi mắt của chúng sẽ trở nên cực kỳ xinh đẹp, hoặc có thể nói đây là thời điểm mắt chúng đẹp nhất trong đời, bởi vậy đá quý được lấy ra vào lúc này là đẹp nhất, giá cả cũng rất đắt đỏ.”

Anh ấy nói thêm: “Đây cũng là lúc bọn săn trộm lộng hành nhất.”

Bình Luận (0)
Comment