Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 384 - Chương 384.

Chương 384. - Chương 384. -

Tuy rằng trong phòng chỉ có một mình cô nhưng Mễ Hòa vẫn cảm thấy rất ngại ngùng, bởi vì người máy này thật sự quá giống, quá thật, ngay cả kích cỡ chỗ đó cũng rất giống nữa cơ.

Cô nhanh chóng kêu người máy mặc quần áo vào, bản thân cũng không nhìn người máy nữa mà đi rửa mặt. Tới tận khi cô chui vào khoang ngủ đông chuẩn bị đi ngủ rồi, người máy lại xuất hiện bên cạnh cô và hỏi: “Em chuẩn bị đi ngủ sao?”

“Đúng vậy.”

Người máy lại nói: “Có cần anh phục vụ không?”

Mễ Hòa nhanh chóng lắc đầu: “Không cần, không cần đâu.”

Giọng nói người máy thong thả, anh ấy dùng giọng nói bình thản không cảm xúc thường ngày của anh Freddy để nói chuyện với cô: “Theo số liệu thống kê, chín mươi lăm phần trăm người mua sắm người máy sinh lý sẽ chọn để người máy phục vụ mình.”

Mễ Hòa nói: “Cảm ơn anh quan tâm, nhưng em không cần đâu.” Ai ngờ người máy lại hơi hơi gật gật đầu với cô rồi lùi tới đứng bên cạnh tường.

Lúc này Mễ Hòa vô cùng thấu hiểu tại sao Hiệp hội bảo vệ quyền lợi người máy đau hết cả trứng ở Mars kia lại hạn chế người máy bắt chước dung mạo của người khác, bởi vì trình độ mô phỏng quá giống thật, đem lại cảm giác thật sự chân thật, cảm giác như thể con người sẽ có thể bị thay thế bất kỳ lúc nào vậy.

Cô miên man suy nghĩ chuyện này một lát rồi mới chậm rãi ngủ thiếp đi.

Mấy ngày nay, bởi vì ôn tập cho bài thi mà cô không tới nhà Freddy tìm anh, hai người họ chỉ gặp nhau một lúc vào giữa trưa, uống một ít chất gây ảo giác, sau đó Mễ Hòa sẽ đi học bài chung với đám Anitta.

Mấy ngày như thế Freddy lập tức kháng nghị. Một ngày kia, sau khi bọn họ ăn trưa và uống chất gây ảo giác xong, anh kéo Mễ Hòa tới một góc của vườn cây, ôm hôn cô. Bởi vì bọn họ đã vài ngày không chạm vào nhau khiến nụ hôn càng sâu hơn bình thường một chút. Thật ra Mễ Hòa cũng rất nhớ anh, nhưng may là lý trí của cô vẫn còn ở đó, vào lúc mọi chuyện gần đi tới điểm không thể khống chế được thì cô kịp thời phanh xe lại.

Nhưng sau khi cô đi ra khỏi rừng cây, Đào Tử thấy cô thì tươi cười mập mờ nói: “Ái chà, thầy Freddy có tới hả?” Một câu nói khiến Mễ Hòa da mặt mỏng đỏ ửng cả lên.

Anitta nghe thế thì ở bên cạnh lẩm bẩm một câu: “Thầy Collins chỗ nào cũng thấy mặt kia thật đáng ghét!”

Bởi vì Mễ Hòa đã rớt một khóa hóa học nên bị Doro quở trách một lần, do đó cô vô cùng nghiêm túc học tập cho những bài kiểm tra còn lại, cũng không dám tới nhà Freddy, sợ rằng lúc cô lén ở chung với anh sẽ không kiềm chế được bản thân mà trở nên phóng túng.

Lại thêm một tuần lễ khó khăn trôi qua, đám người Mễ Hòa sau khi kiểm tra xong Toán học thiên văn, vừa mới ra khỏi trường thi tầm năm phút thì thành tích của từng người đã được gửi tới thiết bị đầu cuối cá nhân. Mễ Hòa thấp thỏm bất an mở xem thành tích rồi phát hiện bản thân vậy mà đủ điểm qua môn! Cô kích động quá mức, sau đó phát hiện ra mọi người trong nhóm nhỏ lười biếng đều đã qua được môn này cả. Anitta vung tay lên nói: “Đã lâu rồi không ăn thịt nướng, tớ đi bắt mấy con Lô Lô, buổi tối bọn mình ăn mừng một chút đi!”

Mọi người đều tích cực hưởng ứng, Mễ Hòa cũng đã lâu rồi không được tụ tập ăn thịt nướng với các bạn. Từ sau khi cô chính thức yêu đương thì thật sự không dành nhiều thời gian cho bạn bè nữa, cho dù lúc thực tập ở Kanpas, cô cũng bởi vì đi theo Freddy nên không có nhiều thời gian để tụ tập với mọi người.

Có một cơ hội cùng mọi người tụ tập ăn uống thế này, Mễ Hòa cũng rất vui vẻ.

Buổi tối ngày hôm đó, Đào Tử mang theo rất nhiều chất gây ảo giác, còn nói: “Chúng ta đều là người trưởng thành rồi, nên uống chất gây ảo giác dành cho người trưởng thành.”

Dương Âm nói: “Cho tớ nếm thử chất gây ảo giác vị yêu đương đi.”

Anitta liếc mắt nhìn Dương Âm một cái, sau khi cậu ấy uống một ngụm xong thì đưa cho cô ấy, cười tủm tỉm hỏi: “Cậu muốn nếm thử không?” Anitta do dự một chút rồi mới nhận lấy, sau khi uống xong một hớp, cô ấy bình luận: “Có vị chua ngọt.”

Dương Âm nói: “Tớ cảm thấy vừa đúng đấy, hương vị yêu đương đây này.” Nói xong cậu ấy lặng lẽ kéo một tay Anitta lại, để dưới một tay khác của mình, rồi thấy cô ấy không đẩy tay cậu ấy ra thì vui sướng hài lòng mà cứ nắm tay cô ấy mãi.

Đào Tử uống một ngụm chất gây ảo giác vị cuộc sống, nhìn cặp đôi đang ngọt ngào kia, hừ lạnh một tiếng: “Hừ! Cuộc sống ơi là cuộc sống!”

Mễ Hòa cầm một chai chất gây ảo giác màu hồng phấn, cô cũng không để ý mấy chữ bên trên chai, dù sao chất giấy ảo giác bình thường đều là những khẩu vị thường gặp như tình yêu, cười to, cuộc sống, thất tình, vân vân và mây mây… Kết quả là, sau khi cô uống xong, Đào Tử mới nói: “Đó là loại chất gây ảo giác mới nhất đó.”

Bình Luận (0)
Comment