Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 397 - Chương 397.

Chương 397. - Chương 397. -

Freddy nói với Mễ Hòa: “Chuyện của chúng ta sẽ nói sau, bây giờ em lên tàu vũ trụ đợi anh trước đi.”

Mễ Hòa vẫn còn lo lắng cho Anitta, nhưng cô cũng biết tình hình hiện giờ của mình không thích hợp để di chuyển nhiều, thế là cô nói với Freddy: “Anitta…”

Freddy nói: “Mọi việc cứ giao cho anh, em không cần phải lo lắng về những chuyện này.”

Sau khi nghe anh nói xong, Mễ Hòa ngoan ngoãn bước lên tàu vũ trụ. Cô biết tình hình hiện giờ của mình, cho dù ở lại đây thì cũng sẽ là gánh nặng của người khác, chi bằng ngoan ngoãn nghe lời.

Tuy nhiên, sau khi lên tàu vũ trụ, cô thực sự cảm thấy vừa áy náy lại khó chịu. Cô áy náy vì vừa nãy cô đã không suy nghĩ kỹ càng về mọi chuyện, tính toán sai lầm về sự điên cuồng của Chiyin, khiến cho bản thân gặp nguy hiểm và điều quan trọng nhất là cũng khiến đứa bé trong bụng cô gặp nguy hiểm.

Điều này khiến cô thấy vô cùng áy náy, nhưng những sinh mạng vô tội kia đang ở ngay trước mặt cô, lẽ nào cô có thể nhắm mắt làm ngơ sao? Lẽ nào sinh mạng con người cũng là điều có thể bị phớt lờ ngay khi đang ở năm thứ ba trăm của lịch thiên văn sao?

Mễ Hòa cảm thấy điều thực sự khiến cô khó chịu trong cả sự việc là cô phát hiện mình lại nhỏ bé và vô dụng đến vậy, cô chỉ có thể trơ mắt nhìn đồng đội của mình bị thương mà không thể giúp được gì.

Nếu cô có thể mạnh mẽ hơn thì tốt rồi.

Giống như lần này, khi cô vừa biết mình có thai thì cô lập tức theo bản năng muốn trốn tránh trước, cho nên mới ỡm ờ đến hành tinh Soros. Nếu cô có thể can đảm hơn và tự tin vào bản thân hơn thì có lẽ cô sẽ không khiến bản thân rơi vào hoàn cảnh này.

Thực ra trong lòng cô thấy rất khó chịu, sự khó chịu này càng khiến cô đau khổ hơn so với việc vừa nãy rơi vào tình huống nguy hiểm. Bởi vì cô phát hiện mình lại nhỏ bé và thậm chí là bất lực đến vậy, loại mất mát và khổ sở này đã lắp đầy cô.

Nhưng lúc này, cô vẫn tự khuyên mình nên bình tĩnh lại, mình còn có một số việc phải từ từ suy tính.

Cô nhìn tình hình bên ngoài được hiển thị qua màn hình hai trăm bảy mươi độ của tàu vũ trụ, cô nhìn thấy Freddy đi về phía Anitta và nói: “Cô không sao chứ?”

Anitta trở tay lau đi vết máu ở khóe miệng, sau đó từ dưới đất bò dậy: “Em không sao, đây toàn là vết thương nhẹ mà thôi.”

Sau khi thấy cô ấy không sao thì Freddy tiến hai bước về phía Chiyin, sau đó anh vung tay phải ra, một thanh kiếm laser đột nhiên xuất hiện trong tay anh, rồi anh đi từng bước một về phía Chiyin.

Chiyin rõ ràng cũng phát hiện ra sát khí của Freddy, anh ta vội vàng giơ tay về phía đám người Soros ở phía sau, thế là những người Soros này lập tức vây lấy anh.

Đội thị vệ ở đằng sau Freddy cũng muốn xông tới, nhưng bị Freddy giơ tay chặn lại, thế là những thị vệ kia quả nhiên không nhúc nhích chút nào.

Freddy nhìn đám người Soros này, anh hơi híp mắt lại, như thể đang đếm số người, anh nhàn nhạt nói: “Cùng nhào tới đi chứ?”

Nhưng lúc này, Anitta đột nhiên kêu lên: “Thầy Collins, em có thể cầu xin thầy một chuyện được không?”

“Chuyện gì?”

Lúc này, Anitta đã rút ra con dao lớn làm bằng cơ bắp kim loại từ trong đùi máy móc của mình, cô ấy liếm khóe môi và nói: “Thầy để bọn họ lại cho em, được không?”

Freddy hỏi: “Cô chắc chứ?”

Anitta nói: “Đây là danh dự của em và là trận chiến của một mình em. Cho dù có chết ở đây thì em cũng không ngần ngại. Xin thầy hãy cho em hoàn thành nguyện vọng này.”

Freddy hạ thanh kiếm laser xuống, dừng bước lại và nói: “Được rồi.”

Vừa dứt lời, Anitta lập tức cầm con dao lớn xông lên, trên mặt cô ấy ngập tràn vẻ hưng phấn và khát máu: “Đợt khởi động vừa nãy đã kết thúc, bây giờ chính là lúc nên làm một trận hoành tráng!”

Trên màn hình, Mễ Hòa nhìn thấy Anitta cầm dao chặt đứt cánh tay của một người, cả người cô ấy nhanh như một cái bóng đen vậy, điều này khiến Mễ Hòa nhớ đến dáng người mạnh mẽ của Anitta trong lễ đường tại buổi chào đón tân sinh viên khi Đại học liên minh các hành tinh khai giảng. Đã hơn hai năm trôi qua, bây giờ cô một lần nữa gặp lại cô ấy của lúc đó.

Ở những nơi mà bóng của Anitta lướt qua đều sẽ có tiếng la hét thảm thiết, thỉnh thoảng sẽ có người bị chặt đứt cánh tay hoặc chân. Chẳng mấy chốc, những người do Chiyin mang tới đều gục ngã, nằm la hét thảm thiết và rên rỉ trên mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment