Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 396 - Chương 396.

Chương 396. - Chương 396. -

Chiyin thấy Anitta đã dập đầu tới mức cái trán chảy máu thì vui vẻ nói: “Thấy mày như một con chó như thế, mày không biết tao vui tới mức nào đâu.”

Anh ta nói: “Đáng lý ra mày cũng nên là một con chó cái như mẹ mày. Năm đó khi mẹ mày nằm dưới người cha, tao tận mắt thấy, bà ta hệt như một con chó cái vậy.”

Anitta nghe thế lập tức bật dậy từ trên mặt đất, Chiyin cũng không ngờ đến lúc này rồi mà Anitta còn dám đánh trả, chỉ thấy Anitta di chuyển nhanh như một cái bóng, chờ đến khi dừng lại thì Anitta đã ghim một con dao găm vào bả vai của Chiyin. Cô ấy rút con dao găm ra, máu tươi lập tức bắn tung tóe.

Anitta dùng con dao kề lên cổ anh ta: “Lần tới, con dao này sẽ cắt đứt cổ anh đấy, mau ra lệnh cho phi thuyền của anh hủy bỏ lệnh bắn đi.”

Không ngờ lúc này mà Chiyin vẫn còn cười được, anh ta dùng một tay che miệng vết thương của mình lại: “Mày có uy hiếp tao cũng vô dụng thôi, đó là thiết bị hẹn giờ mà...”

“Mày sẽ được nhìn thấy pháo hoa ngay thôi. Anh sẽ tặng cho mày một màn biểu diễn pháo hoa long trọng nhất.”

Anitta sợ tới mức thân thể run lên bần bật, cô ấy hất Chiyin ra rồi chạy như bay về phía phi thuyền, bỏ lại sau lưng tiếng cười kiêu ngạo của Chiyin, hoặc nói đúng hơn lúc này cô ấy đã không nghe được gì nữa.

Đúng lúc này, phi thuyền chợt nổ mạnh ngay trước mắt của Anitta.

Anitta khuỵu xuống, ngồi xụi lơ trên mặt đất.

Một tia pháo photon đột nhiên bắn ra từ tầng mây và làm phi thuyền của Chiyin nổ tung.

Ngay sau đó, một chiếc phi thuyền to lớn màu đen xuất hiện, bên ngoài còn được trang trí bằng hoa văn sư tử màu vàng kim, rất ít người biết, đây là phi thuyền chuyên dụng của Hoàng tử Friedrich - tàu Sư Tử Vàng.

Chiếc phi thuyền này bay giữa màn đêm mà không hề gây ra một chút tiếng động nào, mãi đến khi nó xuyên qua tầng mây và xuất hiện thì mọi người mới phát hiện nó đang tới gần.

Những luồng sóng khí mạnh mẽ làm những người trên mặt đất không thể đứng vững được, chỉ có Chiyin là trơ mắt nhìn phi thuyền của mình bị nổ tan xác, sau đó một con “quái vật khổng lồ” dần dần xuất hiện trong tầm mắt.

Freddy ngồi trong phi thuyền gửi lời mời thực tế ảo cho Mễ Hòa, anh nói: “Tiểu Mễ, anh tới rồi đây.”

Nghe được giọng nói của Freddy, Mễ Hòa suýt nữa đã bật khóc.

Các hộ vệ mặc đồ đen và vác theo súng photon xếp thành hai hàng đi ra, những bước chân đều nhịp và khí thế không tầm thường của họ đã đủ chứng minh thực lực của mình với đám người Soros đang chạy tán loạn như ong vỡ tổ bên dưới.

Ngay sau đó, một người với vóc dáng cao lớn cũng bước ra từ trong phi thuyền.

Áo khoác màu đen được gió đêm thổi bay phần phật, nhìn dáng người cao ráo quen thuộc đó, Mễ Hòa không nhịn được hô lên: “Anh Freddy.”

Một người đàn ông ưu tú như vậy nhưng chỉ vừa nghe Mễ Hòa gọi mình thì nét mặt lập tức dịu dàng hẳn, anh đi vội tới bên cạnh Mễ Hòa, sau đó cẩn thận ôm cô vào lòng.

Áo khoác của Freddy cũng theo đà bao lấy Mễ Hòa, nhìn qua giống như cô đã hòa tan vào trong thân thể của anh vậy.

Freddy nói: “Bé rùa đen, em làm anh lo lắng lắm có biết không hả?”

Mễ Hòa nhận lỗi ngay: “Em biết em sai rồi, là do em không suy nghĩ kỹ càng.”

Freddy nói: “Em có gì muốn nói với anh đúng không?”

Mễ Hòa sửng sốt: "Sao anh biết?”

Freddy nói: “Nếu không có chuyện gì thì em sẽ không đột ngột tránh né anh như thế.”

Lúc này Mễ Hòa còn chưa kịp nghĩ tới việc vì sao Freddy lại biết mình ở đây, trong lòng cô đang rối bời vì không biết phải mở lời với anh như thế nào về chuyện mình mang thai, nhưng đây là cơ hội tốt nhất rồi, cô không thể bỏ lỡ được, cho nên cô nói thẳng: "Anh Freddy ơi, em mang thai rồi.”

Freddy nói: “Anh biết.”

Mễ Hòa sửng sốt tập hai: "Sao anh biết được?”

Cô hỏi tiếp: “Anh không nghi ngờ về nguồn gốc của đứa bé này ư?”

Freddy nói một cách đương nhiên: “Là do anh vẫn luôn ở cạnh em mà.”

Sau khi anh nói như vậy xong, Mễ Hòa lập tức hiểu ra ngay: "Buổi tối ngày hôm đó là anh chứ không phải người máy hả?”

Freddy hơi mỉm cười: “Bé ngốc của anh, sao đến bây giờ em mới nhận ra thế?”

Mễ Hòa giận bay màu, giơ tay đấm anh mấy cái!

Bình Luận (0)
Comment