Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 400 - Chương 400.

Chương 400. - Chương 400. -

Freddy giải thích: “Đây là một loại áo giáp từ chất lỏng, nó mỏng đến mức gần như không thể nhìn thấy, ngoài chức năng bảo vệ ra thì nó còn có thể che giấu nhiệt độ cơ thể và tiếng tim đập các thứ, có thể chống lại việc bị radar hoặc máy dò nhiệt quét trúng.”

Anh nói tiếp: “Nếu anh muốn thì anh cũng có thể che giấu nhiệt độ cơ thể của mình, có điều do người máy cũng có độ ấm cho nên anh không cần làm điều thừa.”

Mễ Hòa tức giận: “Anh thật gian xảo!”

Freddy ôm cô, đặt nắm tay nhỏ của cô lên ngực mình: "Sao anh có thể để người khác chạm vào em được, cho dù là người máy thì cũng không thể.”

Mễ Hòa nghe thế thì trong lòng ngọt như đổ mật, con gái khi yêu là như thế đó, khi thấy người yêu độc chiếm mình thì chẳng những không ghét mà còn thích nữa.

Hơn nữa nói thật là đêm đó Mễ Hòa cũng rất hưởng thụ, cho nên cô cũng thoải mái bỏ qua, dù sao cứ chăm chăm vào chuyện đã qua mãi thì cũng không có gì là hay cả.

Nhưng một lát sau, Mễ Hòa đột nhiên nhớ đến một chuyện: "Nếu người máy tối hôm đó là anh thì dữ liệu ba chiều mà em mua ở hành tinh Soros cũng là anh hả?”

Freddy hơi khựng lại, sau đó vẫn quyết định nói thật: “Ừ, cũng là anh.”

Mễ Hòa thầm hò hét: Quả nhiên là anh ấy!

Khi nhớ lại những điều mà mình đã nói với dữ liệu ba chiều là cô lại cảm thấy xấu hổ vô cùng, bởi vì lúc đó cô nghĩ đây chỉ là dữ liệu ảo cho nên mới dám nói ra mấy vụ như là thích với không thích gì đó, ai mà ngờ đấy lại là người thật cơ chứ!

Mễ Hòa giận ơi là giận!

Những rung động hay ngọt ngào nãy giờ đều không cánh mà bay!

Nhưng Freddy lại nói: "Bởi vì nghe được em nói như thế nên anh mới quyết định nói thật cho em biết về tuổi thọ của anh, nếu không, anh cảm thấy mình không có tư cách nhúng chàm em, anh sợ sau khi anh đi thì em sẽ bị tổn thương...”

Giọng nói của anh rất bình thản, nhưng Mễ Hòa nghe xong thì chợt nhớ tới quãng thời gian mà cả hai từng lãng phí trước khi bọn họ hẹn thề với nhau ở hành tinh Soros.

Sau những lần chờ mong và những màn thăm dò đó nhất định là sự đau khổ và giãy dụa của anh Freddy. Rõ ràng anh là một người rất có trách nhiệm, khi biết mình sống không lâu thì anh cũng không muốn làm liên lụy đến cô.

Lúc ấy, hẳn là Freddy còn đau khổ hơn cả Mễ Hòa. Khi đó, điều làm cô đắn đo chỉ có mỗi chuyện “liệu anh có thích mình hay không”, mà sự giằng xé trong lòng anh lúc bấy giờ là vì anh yêu cô nhưng lại không thể tỏ bày.

Rõ ràng anh mới là người đau nhiều nhất...

Freddy lại nói: “Tối hôm đó khi nghe em nói xong, anh mới biết tình cảm mà em dành cho anh là gì, cho nên anh không thể kìm nén bản thân được nữa.” Anh kéo đầu của Mễ Hòa áp sát lên ngực mình: "Bé rùa đen của anh tốt như thế, sao anh nỡ lòng nào buông tay được...”

Mễ Hòa nghe xong thì cũng không còn quá giận chuyện dữ liệu ba chiều nữa, thôi kệ đi, dù sao cũng chỉ có mình anh Freddy biết chuyện xấu hổ đó của cô thôi mà, hơn nữa anh sẽ không cười nhạo cô.

Nhưng cô vẫn vờ ra vẻ tức giận: "Hừ, anh Freddy gian xảo quá! Siêu gian xảo luôn!”

Freddy hỏi: “Chẳng lẽ em muốn anh công khai dữ liệu ba chiều để phụ nữ trong cả vũ trụ lên giường với anh ư?”

Mễ Hòa chợt nhớ lại cảnh tượng “tưng bừng” năm đó khi Nhị Hoàng tử công khai dữ liệu, thậm chí đến bây giờ trên Tinh Võng còn có các ý kiến do quần chúng đề xuất mong Nhị Hoàng tử lại mở dữ liệu ra để “giúp đỡ” cho phụ nữ khắp Đế Quốc.

Mễ Hòa lập tức nói: “Anh dám công khai dữ liệu thử xem? Anh mà công khai là em sẽ dẫn con trốn tới một nơi mà anh không tìm thấy đó.” Mễ Hòa lại đấm nhẹ vào ngực anh rồi nói: “Anh chỉ có thể là của em thôi!”

Freddy hơi mỉm cười, trong lòng thì lại nghĩ: Cho dù em có chạy trốn tới chân trời góc biển thì anh cũng có thể tìm được em.

*

Chờ Mễ Hòa ngủ dậy mới biết Anitta đã tiễn những cô gái mà mình cứu được đến trạm không gian và giao cho cảnh sát tinh tế rồi. Khi đi, những cô gái đó khóc rấm rứt không ngừng, đặc biệt là cô gái bị mất một cánh tay kia, nghe nói cô ấy cứ ôm chặt cái chân máy của Anitta mà khóc, một hai đòi xin cho bằng được số thiết bị đầu cuối của Anitta.

Anitta khoát tay: “Cô hãy quên tôi đi, cũng quên luôn những gì đã xảy ra, sau này cô nhất định sẽ có một cuộc sống tốt đẹp hơn.”

Bình Luận (0)
Comment