Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 407 - Chương 407.

Chương 407. - Chương 407. -

Trong khoảng thời gian này Anitta lại trở thành người có nhiều thú vui nhất, sáng nào cô ấy cũng chạy tới cửa nhà Doro xem Trung tá dương đánh Freddy. Cô ấy ở bên cạnh còn trầm trồ khen ngợi Trung tá Dương, thỉnh thoảng bình luận một hai câu: “Nắm đấm này của chú đúng lắm! Lực đá vào chân kia cực kỳ đúng chỗ!”

Vốn dĩ Trung tá Dương có ấn tượng không tốt lắm với người Soros, nếu không lúc trước khi Mễ Hoà đi thi đại học ở hành tinh thứ chín của tinh hệ Mục Dương, ông ấy cũng sẽ không nói Mễ Hoà tránh xa người Soros.

Nhưng lần này gặp mặt Anitta, ông ấy còn cảm thấy đứa nhỏ này có cùng tính cách với ông ấy, đặc biệt trong chuyện quan trọng như đánh Freddy, hai người cực kỳ hợp phách với nhau. Lúc này Anitta vẫn chưa đi học, ban ngày còn có thể thường xuyên uống hai bình chất gây ảo giác với Trung tá Dương, quan hệ của hai người cũng vô cùng tốt.

Mễ Hoà nghĩ thầm, nếu không phải bối phận cách nhau quá xa, Trung tá Dương thật sự có thể xưng huynh gọi đệ với Anitta.

Trung tá Dương tới đây hơn một tháng, mỗi ngày ngoại trừ đánh Freddy thì sẽ canh chừng bên cạnh Mễ Hoà, còn không sẽ đi cùng với mấy người Anitta. Bọn họ mở phi hành khí, đi săn ở hoang mạc, trên đường đi rất vui vẻ, mỗi ngày lúc trở về ông ấy đều cười ha ha.

Thậm chí Trung tá Dương còn cảm thấy căn cứ Trái Đất không gọi ông ấy trở về có phải do trước lúc tới đây ông ấy đã viết câu này ở trong đơn xin phép: “Tôi muốn đi đánh chết tên khốn đã làm con gái tôi mang thai!” Có khả năng các lãnh đạo cũng cực kỳ thông cảm cho ông ấy, cho nên mới cho ông ấy nghỉ phép lâu như vậy.

Mễ Hoà cảm thấy trước kia khi cha ở căn cứ thật ra rất cô đơn, hiện tại mọi người ở chung với nhau, mỗi ngày đều vô cùng náo nhiệt, ông ấy cũng rất vui vẻ.

Freddy bị đánh suốt hai tháng trời thì Trung tá Dương mới chân chính dừng tay lại. Buổi sáng hôm ấy, Trung tá Dương nói với anh: “Được rồi, hôm nay cậu đừng nhường tôi nữa, lấy bản lĩnh thật của cậu ra so chiêu với tôi đi.”

Freddy nghe vậy, đồng ý với ông ấy: “Được ạ.”

Nhưng anh cảm thấy Trung tá Dương chỉ nói ngoài miệng như thế thôi, anh cũng không thật sự dám đánh cha vợ mình. Cho nên khi hai người tỷ thí anh cũng biết nên đánh tới đâu thì dừng, cuối cùng còn giả vờ bị cha vợ đánh bại, chịu thêm mấy gậy cho cha vợ tiếp tục xả giận xong, cuối cùng cha vợ mới cười ha ha nói với dì Linda: “Hoá ra anh vẫn là bảo kiếm chưa già!”

Freddy sửa sang lại quần áo, chớp mắt với Mễ Hoà đang hơi lo lắng đằng sau, ý là anh không bị sao cả.

Mễ Hoà nhìn thấy sự dụng tâm của Freddy với Trung tá Dương trong hai tháng qua, trong lòng thật sự rất cảm động. Vào năm thứ ba trăm của lịch thiên văn này, khi tình yêu và quan hệ hôn nhân càng trở nên lạnh nhạt, đừng nói đến quan hệ cha vợ mẹ vợ hay cha mẹ chồng này, có rất ít người trải qua những chuyện như thế này.

Nhưng hiện tại Mễ Hoà đã biết, nếu đối phương thật sự đặt bạn ở trong tim mình, bất kể là năm trăm năm trước hay là năm thứ ba trăm của lịch thiên văn, người ấy không chỉ cực kỳ trân trọng bạn, mà cũng cực kỳ tôn trọng người nhà của bạn.

Không nói đến chuyện thân phận thật sự của Freddy, một người bình thường có thể chịu đựng việc bị cha vợ đánh suốt hai tháng cũng đã vô cùng vô cùng hiếm có, càng miễn bàn tới việc Freddy là Hoàng tử của Đế Quốc, là thân phận dưới một người trên hàng tỷ người đó.

Mễ Hoà cảm thấy, tuy rằng lúc yêu đương giữa hai người đều là các kiểu lời ngon tiếng ngọt dỗ dành nhau, nhưng hành động lần này của Freddy làm cô thật sự càng thêm tin tưởng vào hai bên, cũng khiến cô cảm thấy quan hệ giữa cô và Freddy càng thêm chân thật. Cô đã trở nên kiên định hơn rất nhiều, cảm thấy mình thật sự không chọn sai người.

Cho nên một ngày nọ, nhân lúc Trung tá Dương không nhìn thấy, Mễ Hoà thò lại gần hôn Freddy một chút. Hai người đã lâu không thân mật với nhau, Freddy bỗng nhiên được hôn một cái, đôi mắt đong đầy ý cười ấm áp, trong đôi mắt màu xanh lục đậm giống như có gió xuân thổi qua. Anh còn nắm tay Mễ Hoà, thấp giọng gọi một tiếng: “Bé rùa đen…”

Nhưng mà ngay sau đó đã bị cha vợ phát hiện rồi: “Tên nhóc thối tha kia, buông cái tay bẩn của cậu ra!”

Trong những ngày vô cùng náo nhiệt như vậy, Mễ Hoà đã trải qua ba tháng mang thai đầu tiên. Ở giai đoạn trước, cô cũng sẽ có lúc cảm thấy buồn nôn, không muốn ăn gì cả. Nhưng thực phẩm dành cho thai phụ ở năm thứ ba trăm của lịch thi viên có thuốc dinh dưỡng khắc chế nôn nghén được điều chế riêng, sau khi Mễ Hoà ăn xong thì không nôn ra nữa, còn có thể thoải mái ăn uống, vô cùng thoải mái. Điều này khiến cô cảm thán sâu sắc, nếu như công nghệ đen này được bán ở năm trăm năm trước, chắc chắn có thể sold out toàn cầu luôn.

Bình Luận (0)
Comment