Cho nên trong ba tháng này, Mễ Hoà cũng không có phản ứng mang thai gì quá lớn, chỉ là bụng to ra hơn một chút. Thời gian duy nhất Freddy được phép chạm vào Mễ Hoà là sờ bụng Mễ Hoà trong tầm mắt của cha vợ. Bởi vì Trung tá Dương cảm thấy cha ruột và đứa bé cần giao lưu với nhau một chút, có lợi với đứa bé của nhà lão Dương bọn họ cho nên mới đồng ý với anh.
Chỉ là lúc này đứa bé căn bản không động đậy quẫy đạp gì cả, nhưng mà mỗi ngày Freddy vẫn nghiêm túc xoa bụng Mễ Hoà, còn đọc thơ cho đứa bé nghe nữa.
Mễ Hoà cảm thấy giai đoạn thai giao này thực chất là giai đoạn kéo trình độ văn hoá tăng lên….
Cô thích kể một vài câu chuyện cổ tích ấu trĩ cho đứa bé nghe, mà cha ruột của bé lại thích dùng mười mấy ngôn ngữ để đọc thơ. Mễ Hoà miễn cưỡng có thể nghe hiểu bốn ngôn ngữ, sau đó Freddy lại tiếp tục dùng các ngôn ngữ có phát âm kỳ quái, cô căn bản không nghe hiểu được. Điều này làm cho cô nhớ tới câu danh ngôn của bé Taura đáng yêu: “Em sẽ dùng mười ngôn ngữ để gọi chị!”
Cho nên Mễ Hoà nghĩ rằng cục cưng nhà cô trong tương lai có khả năng sẽ nói được mười mấy ngôn ngữ, cô còn thay cục cưng cảm thấy mệt mỏi. Sau đó cô mới phát hiện, ý tưởng này của mình vẫn còn ngây thơ quá.
Bởi vì Doro cũng gia nhập vào đại quân thai giáo, mỗi ngày ông ấy đều đọc một bài luận văn dài cho đứa bé trong bụng cô nghe…
Doro nói: “Đây là luận văn suốt bao năm qua bác đã phát biểu, được chính bác sắp xếp lại, đại khái có mấy nghìn cái. Trong đó có hơn một trăm cái là bước đột phá khoa học quan trọng, bác sẽ bắt đầu đọc từ các tác phẩm đoạt giải trước.”
Hannah còn ở bên cạnh khen ngợi: “Vẫn là ý tưởng của thầy tốt hơn!”
Doro cũng lạnh nhạt với Hannah hơn. Sau khi một đống người thường xuyên tụ tập ở nhà Doro, Mễ Hoà cảm thấy sự chán ghét của Doro đối với con người hơi gia tăng, ngoại trừ Mễ Hoà thì ông ấy đều lạnh nhạt với người khác. Người chịu ảnh hưởng nghiêm trọng nhất là Freddy và Hannah, cơ bản là hai người bọn họ nói với ông ấy mười câu, ông ấy có thể đáp lại một câu là may rồi.
Nhưng Doro lại rất thích chim Diệu Âm ở trong nhà ông ấy, thường xuyên để cho chim Diệu Âm ca hát mua vui cho ông ấy trong lúc ông ấy làm thí nghiệm. Cho nên bất kể ở nhà lão Dương hay là nhà Doro, địa vị của chim Diệu Âm đều cao như vậy.
Sau đó Anitta biết chim Diệu Âm đã thắng bằng cách như vậy, lập tức kéo Dương Âm đến đây, nói phải hát cho giáo sư Doro nghe, Doro cũng đồng ý. Chỉ là Trung tá Dương, dì Linda và Hannah đều không biết thân phận của Dương Âm, cho nên bọn họ đều bị chấn động bởi Dương Âm.
Trung tá Dương còn nói: “Chú thấy cháu hát còn dễ nghe hơn ngôi sao ca nhạc lớn gì gì đó!” Chọc cho đám Mễ Hoà đều cười nghiêng ngả.
Anitta còn cố ý đến sông sinh tồn bắt rất nhiều cầu gai mang tới cho Doro. Sau đó Mễ Hoà mới biết được, Anitta dẫn hai anh em Sonny và Hoan Hoan rời khỏi hành tinh Soros, bé trai được Anitta đưa đến chỗ anh Luke cho tham gia quân ngũ, bé gái sau khi dẫn tới đây thì ngủ cùng phòng với Anitta. Sau đó Doro giúp Hoan hoan tìm một công việc tạm thời, làm nhân viên trong trường học, hỗ trợ tuần tra vườn trường, cũng coi như cho cô bé một công việc.
Anitta đặc biệt cảm ơn Doro, bởi vì cô ấy nói: “Hoan Hoan vẫn còn trẻ, nếu như tớ trực tiếp nuôi dưỡng em ấy, đời này của em ấy coi như bỏ. Giáo sư Doro có thể hỗ trợ em ấy, cho em ấy một công việc, em ấy mới có thể tự mình nỗ lực để nuôi sống bản thân. Điều này đã giúp em ấy rất nhiều, cũng giúp tớ buông được áy náy trong lòng.” Bởi vì hai anh em này bị cô ấy liên luỵ mới phải rời khỏi hành tinh Soros, cho nên Anitta cảm thấy mình có nghĩa vụ thu xếp cho bọn họ.
Doro cũng không nói gì về chuyện này cả, nhưng khi Mễ Hoà đặt món ăn được chế biến từ cầu gai ở trước mặt ông ấy, ông ấy chẳng nói chẳng rằng đã xúc lên ăn.
Thời gian trôi qua thật sự rất nhanh, ngày chuyển đứa bé vào trụ nuôi cấy đã tới.
Ngày đó Hannah và Doro phối hợp cùng nhau, Freddy muốn hỗ trợ ở bên cạnh nhưng Mễ Hoà thật sự rất ngại nên đã từ chối anh.
Hannah còn nói: “Từ chối làm gì? Để cho cậu ấy xem con đã nỗ lực vì cậu ấy nhiều như thế nào!”
Chỉ là Mễ Hoà thật sự cảm thấy rất ngại khi để anh nhìn thấy quá trình này…
Quá trình này chỉ toàn đau đớn, đến lúc Mễ Hoà tỉnh lại, phôi thai đã được chuyển vào trụ nuôi cấy rồi.