Một tay khác của Thượng tá Dương thì không ngừng tìm tòi một cái tên phù hợp trên thiết bị đầu cuối, trong miệng thỉnh thoảng lại lẩm bẩm: “Johnny? Dane? Alex?” Đa phần đều là những cái tên đại biểu cho sức mạnh và sự khỏe khoắn.
Mà ngược lại với cách đặt tên trắng trợn của Thượng tá Dương, bà ngoại ruột của bé cưng - Hannah - lại đồng thời mở từ điển của bốn năm loại ngôn ngữ trên thiết bị đầu cuối của mình, những cái tên bà ấy chọn đều là: “Phoenix? Vancrow? McLennan?” Tóm lại đều là những cái tên mang ý nghĩa như thông minh hay nhạy bén các thứ.
Bà ấy và Thượng tá Dương đều ghét bỏ cái tên mà đối phương đặt, bởi vậy thường xuyên đá xéo nhau. Hannah cảm thấy mấy cái tên mà Thượng tá Dương đặt quá quê mùa, Thượng tá Dương thì cảm thấy mấy cái tên mà Hannah chọn quá khó đọc.
Doro thì khác, ông ấy vẫn rất bình tĩnh, Mễ Hòa chưa từng nghe ông ấy nhắc tới vấn đề tên tuổi bao giờ, cô còn tưởng là người Alex không có hứng thú với việc này, nhiều khi ông ấy còn cảm thấy bọn họ làm ầm lên như thế là quá ngu ngốc ấy chứ.
Mãi đến một ngày khi Mễ Hòa vô tình thấy được một cuốn sách tiếng Alex cổ trên bàn của ông ấy, thậm chí còn thấy ông ấy khoanh tròn mấy chữ như “màu vàng kim” và “hy vọng” thì cô mới biết, thì ra ông Doro của bé cưng cũng đã lén bỏ ra rất nhiều công sức trong việc đặt tên cho bé đó nha!
Nhưng chờ bé cưng được bảy tháng, bé vẫn chưa có tên chính thức, bởi vì người lớn trong nhà đều cảm thấy cái tên mình đặt vẫn chưa phải là cái tên hoàn mỹ nhất.
Trong một tháng này, bé cưng đã phát triển rất nhanh, bây giờ đã được khoảng bốn mươi centimet rồi, thân thể nhỏ xinh đã lớn lên gấp đôi. Bé cũng hoạt bát hơn hẳn, mỗi khi chim Diệu Âm và Dương Âm hát cho bé nghe, bé sẽ huơ tay đá chân trong nước ối, cả người uốn éo lắc lư, vừa nhìn đã biết là một bé cưng lanh lợi.
Freddy còn nói với Mễ Hòa: “Tính cách hoạt bát như thế vừa nhìn đã biết là giống em.”
Mễ Hòa nghe thế còn hỏi Hannah: “Mẹ ơi, lúc con còn trong trụ nuôi cấy cũng như thế ạ?”
Hannah nghĩ một lát rồi đáp: “Không có, khi đó con yên lặng lắm.” Doro ở bên cạnh không nói thêm gì cả.
Mễ Hòa cảm thấy chắc bé cưng là bé trai cho nên mới hoạt bát như vậy.
Mọi người càng thêm mong ngóng bé cưng sinh ra, chỉ còn khoảng ba tháng nữa thôi là bé cưng sẽ ra đời trên thế giới này.
Thấy bé cưng đã được bảy tháng mà vẫn khỏe mạnh như thế, nỗi lo lắng trong lòng Mễ Hòa cũng vơi đi một ít, cô cảm thấy bé cưng nhất định sẽ ra đời một cách thuận lợi, bởi vậy tâm trạng cũng tươi tỉnh hơn hẳn.
Qua mấy ngày, cây bông mà cô nuôi trong chậu hoa tuần hoàn cũng đã kết ra những nụ hoa bông gòn chín và bông xù. Đây là lứa bông gòn thứ hai mà cô thu hoạch, nụ hoa bông gòn của lứa thứ nhất vẫn biến dị khá nghiêm trọng, chúng vẫn bé xíu như cái đầu tăm bông, không khác gì những nụ hoa bông gòn đang bán trên thị trường cả.
Nhưng lứa bông gòn thứ hai thì hình như có lớn hơn lứa thứ nhất một chút, Mễ Hòa còn cố ý hái một đóa để so sánh, phát hiện đúng là có lớn hơn thật, nhưng chờ đến khi nụ hoa bông gòn nở xù ra, cô mới phát hiện mình vẫn quá ngây thơ, bởi vì nụ hoa bông gòn của lứa thứ hai chỉ lớn hơn lứa thứ nhất một xíu xiu thôi, đại khái như là tăm bông gia dụng so với tăm bông y tế ấy, quả thật không đáng nhắc tới.
Mễ Hòa cẩn thận hái hoa bông gòn xuống sau đó xé nó ra để quan sát về độ kéo sợi của bông, phát hiện sợi bông có vẻ dài hơn lứa trước một ít, Mễ Hòa vừa ghi chú vừa suy nghĩ: Chỉ cần có cải thiện là được rồi, cô sẽ tiếp tục trồng và cải thiện nó, nhất định sẽ có ngày cô trồng ra được loại bông đủ tư cách.
Có điều cô cảm thấy, sau mấy năm gieo trồng, hình như năng lực của chậu hoa này đang dần biến mất, xem ra “độ phì nhiêu hoa sen trắng” của loại đất này đã cạn dần, cho dù là lúa mì mà cô trồng hai năm trước hay hoa bông đang trồng thì “độ khôi phục” của chúng đều không tốt bằng hồi xưa khi cô trồng ớt, ma tiêu, đậu nành.
Nếu có thể có thêm một đóa hoa sen trắng trên đỉnh Everest thì tốt rồi, như vậy cô sẽ khôi phục được thêm càng nhiều gen thực vật...
Đang nghĩ như thế, cô chợt nhớ tới loại gạo ngũ sắc mà mình từng ăn qua khi còn nhỏ, trong một phút thoáng qua, cô nhớ ra một thứ. Chuyện cô nắm được cơ hội một phần nghìn tỷ và mang thai bé cưng, hơn nữa bé cưng có thể khỏe mạnh trưởng thành như vậy, liệu có khi nào là do cô đã từng ăn qua rất nhiều thức ăn được trồng ra từ loại đất hoa sen trắng này không?