Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 427 - Chương 427.

Chương 427. - Chương 427. -

Giải thưởng khoa học Alex vào mấy trăm năm trước hoàn toàn không trao cho các chủng tộc khác, sau khi tinh cầu Alex bị con người chiếm lĩnh, người Alex cũng chậm rãi hòa hợp với con người. Mãi tới một trăm năm trước mới có một ít hạng mục của giải thưởng này được mở ra cho chủng tộc khác.

Cho dù nói là mở rộng ra cho các chủng tộc khác đi nữa, nhưng nó cũng giống như lễ trao giải khoa học của Đế Quốc mà khi còn nhỏ, lúc ở Mars, Mễ Hòa đã đi cùng với Doro tới dự. Kiểu giải thưởng khoa học cao cấp này, phần lớn người nhận đều là người Alex, bởi vì bọn họ mới là nhân tài đỉnh cao trong các lĩnh vực.

Nhưng trong buổi lễ cũng có không ít con người, rất nhiều người đều là đi theo giáo sư người Alex của mình tới tham dự, cho nên Mễ Hòa đi theo Doro cũng không quá gây chú ý.

Ở buổi trao giải này, Doro gặp lại rất nhiều người quen. Mễ Hòa không biết những người Alex này, bởi vì trong mắt cô, ngoại trừ Doro ra, những người Alex khác đều có vẻ ngoài giống nhau hết.

Những người bạn của Doro, không chừa một ai, đều đánh giá Mễ Hòa đi sau ông ấy, có người còn nói: “Nghe nói mấy năm nay ông đều sống chung với con người, không ngờ lời đồn lại là thật.”

Sau đó lại xuất hiện … Người Alex, ấn tượng của Mễ Hòa về người này vô cùng sâu sắc, bởi vì cô nhớ rõ hai cái ria mép của ông ta, hơn nữa, hoa văn Hematite trên đỉnh đầu hai ria mép thiếu mất một miếng, giống như thể khi còn nhỏ đã bị thương. Mễ Hòa dựa vào đặc điểm này mà nhớ kỹ ông ta.

Hai ria mép này rất đáng ghét, năm đó ông ta mỉa mai Doro và con người chung sống với nhau là sa đọa, bây giờ ông ta lại xuất hiện trước mắt ông ấy rồi bắt đầu khoe khoang việc mình có con! Cô thấy ông ta đẩy con trai ra trước mặt Doro, giọng nói khoe mẽ: “Này, Bidamika, tôi còn chưa giới thiệu với ông nhỉ? Đây là con trai tôi, nó thừa kế y bát của tôi.”

Mễ Hòa cảm thấy không phải người Alex trong truyền thuyết là chủng tộc thông minh nhất vũ trụ sao? Sao còn khoe khoang việc có con hay không thế?

Nhưng Mễ Hòa cũng hiểu được tâm lý thích khoe đời sau của người Alex, bởi vì tỉ lệ sinh đẻ của người Alex nổi tiếng là vô cùng thấp. Trong cuộc đời hai trăm năm của bọn họ có tầm hơn một trăm năm là sẽ có năng lực sinh sản, mặc dù như vậy thì một người Alex có thể có một đứa con đã tốt lắm rồi, tương đương với việc có một bộ phận người Alex không có con.

Tên nhóc người Alex kia chào hỏi với Doro. Ông ấy luôn có thái độ hòa nhã với người trẻ tuổi, hai ria mép ở trước mặt con trai cũng giả vờ như có quan hệ tốt với Doro, chờ tới khi con ông ta cùng với người Alex trẻ tuổi khác đi với nhau, hai ria mép bắt đầu tủm tỉm cười châm chọc Doro: “Khi còn nhỏ, lúc ông đánh vỡ hoa văn trên đầu tôi, lúc đó ông có nghĩ tới, sẽ có một ngày, ông cô độc sống hết quãng đời còn lại, không có người thừa kế tư tưởng, học thuật, luận văn của mình, thậm chí ngay cả khi bản thân chết ở trong phòng thì có khi cũng bị người máy giúp việc tưởng rằng là rác mà xử lý luôn không?”

Mễ Hòa nghe lời này thì vô cùng tức giận, cô tính lý luận với hai ria mép, thế nhưng Doro hiểu rất rõ tính tình Mễ Hòa nên đã giữ cô lại từ sớm. Ông ấy nói với hai ria mép: “Tỷ lệ sinh đẻ của người Alex chúng ta từ lâu luôn rất thấp, tôi sớm đã không để ý tới chuyện có con hay không từ lâu rồi.”

Hai ria mép cười nhạo: “Trong thân tâm người Alex nào cũng mong có một đứa con chứ không phải những học sinh con người kia. Bidamika, ông không ngây thơ cho rằng những con người gọi ông là thầy đó thật sự tôn kính ông đấy chứ?”

Mễ Hòa nhịn không được nói lại: “Tôi không chỉ thật sự tôn kính Doro, mà tôi còn xem bác ấy như người thân. Cho dù bác ấy có đồng ý hay không thì tôi cũng sẽ hiếu kính bác ấy, hy vọng bác ấy vẫn luôn sống với chúng tôi. Lúc bác ấy cần, tôi sẽ lập tức có mặt bên cạnh, lúc bác ấy đau khổ sẽ chọc bác ấy cười, lúc bác ấy ốm yếu sẽ kịp thời chữa trị cơ thể cho bác ấy.”

Doro nghe xong thì ngẩng đầu nhìn cô, đôi mắt đen của ông ấy đã ẩm ướt. Hai ria mép nghe những lời nói kích động của Mễ Hòa thì cũng cảm động theo một chút, nhưng sau đó ông ta vẫn nói: “Lời nói của con người không đáng tin, chẳng lẽ ông đã quên rồi sao? Bidamika, chúng ta đã bị con người lừa gạt như thế nào, Đại Trưởng lão đã phải hậm hực mà chết như thế nào? Vì sao người Alex chúng ta mấy trăm năm nay không ăn đồ ăn của con người? Chẳng lẽ ông còn tin tưởng những lời con người nói sao?”

Bình Luận (0)
Comment