Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 428 - Chương 428.

Chương 428. - Chương 428. -

Mấy lời nói của hai ria mép khiến Doro thở dài một hơi, ông ấy nói: “Đại Trưởng lão Kenda bởi vì ký hiệp nghị ngừng chiến với Đại đế Mars, tiếp nhận con người sinh sống trên tinh cầu Alex. Ông ấy tự cho rằng mình là tội nhân của người Alex, nhưng chúng ta hẳn nên biết, cho dù không phải Đại Trưởng lão Kenda thì cũng có người khác tới ký tên. Người Alex chúng ta chung quy không ngăn được bước chân của con người. Thay bằng đổ máu thì chi bằng chúng ta lùi một bước đổi lấy hòa bình. Tới bây giờ tôi cũng không cho rằng Đại Trưởng lão Kenda đã làm sai điều gì.”

“Chuyện của người Alex chúng ta không liên quan gì tới Mễ Hòa. Bây giờ, ở Ốc đảo Số Một có bao nhiêu cộng đồng sinh hoạt chung của con người và người Alex? Ranh giới của nội thành và ngoại thành rõ ràng đã không còn như trước kia, cũng có kha khá người Alex tình nguyện sống chung với con người ở ngoại thành, đúng không?”

Doro nói với hai ria mép: “Mễ Hòa là đứa nhỏ tôi tự tay nuôi lớn, cho dù sau này con bé không còn ở bên cạnh tôi, thì đối với tôi mà nói, chỉ cần tôi thương con bé, hy vọng con bé hạnh phúc, thế là đủ rồi.”

Mễ Hòa nghe Doro nói vậy, nước mắt chảy ròng, cô ngồi xổm xuống ôm lấy Doro, trong lòng vô cùng cảm động tới mức không nói nên thành lời.

Hai ria mép nhìn Mễ Hòa to lớn lại ôm Doro khóc tới hoa cả mắt thì thở dài một hơi rồi nói: “Ông vẫn bị những lời ngon ngọt của con người mê hoặc…” Sau đó ông ta lắc đầu bỏ đi.

Doro vỗ vỗ đầu Mễ Hòa nói: “Được rồi, đừng khóc, lát nữa cháu còn phải lãnh thưởng.” Mễ Hòa lau nước mắt, không ngừng gật gật đầu.

Sau khi người chủ trì tuyên bố người đoạt giải là Mễ Hòa, hơn nữa còn yêu cầu cô lên khán đài nhận thưởng. Mễ Hòa đứng trên khán đài, khom người nhận lấy huy chương Hematite từ tay Doro, sau đó cô cầm lấy huy chương, nói với người dưới khán đài: “Tôi tên là Mễ Hòa Dương, chỉ là một con người bình thường, chỉ số thông minh không cao, cũng không xinh đẹp. Nhưng giáo sư Bidamika không ghét bỏ tôi, ông ấy vẫn luôn cổ vũ tôi, vẫn luôn giáo dục tôi rằng các chủng tộc bình đẳng với nhau, bất kể là người Alex hay là con người đều sẽ có tình cảm thật lòng.”

“Giáo sư Bidamika trong lòng tôi cũng quan trọng như cha mẹ tôi vậy. Từ nhỏ tới lớn, ông ấy giống như cha mẹ, cũng giống như ông tôi. Tôi không tưởng tượng được một ngày nào đó ông ấy sẽ rời khỏi tôi. Tôi hy vọng ông ấy có thể luôn bên cạnh tôi, cho dù ông ấy già đi, cho dù tư duy ông ấy không còn nhanh nhẹn, lúc đó, tôi hy vọng có thể hiếu kính ông ấy giống như con cái.”

Doro đứng trên khán đài nghe phát biểu của Mễ Hòa, trong lòng vô cùng cảm động. Con người quá phức tạp, vô cùng phức tạp, ông ấy không hiểu rõ được, nhưng lại vô cùng tin tưởng, cho dù Tiểu Mễ là chủng tộc nào thì cô cũng là cô mà thôi, là đứa nhỏ ông ấy nuôi lớn.

Mễ Hòa nói xong, cả con người và người Alex ở dưới đều vỗ tay. Cô mặc kệ những người này nghĩ như thế nào, cười nhạo Doro thế nào, nhưng cô yêu ông ấy nhất.

Sau khi đi xuống, Mễ Hòa nói với Doro: “Doro, chúng ta không để ý tới mấy người đó làm chi!”

Doro tính nói: Từ đầu ông ấy đã không thèm chấp bọn họ rồi, người chân chính để ý người ta là cô đó…

Có điều ông ấy nhìn dáng vẻ căng thẳng của cô thì cũng nhẹ giọng nói: “Được.”

Buổi tối, lúc Mễ Hòa về nhà đã kể những chuyện xảy ra lúc sáng cho Freddy nghe, sau đó cô nói với anh: “Anh Freddy, em có một chuyện muốn thương lượng trước với anh.”

Freddy: “Hả?”

Mễ Hòa nói: “Em muốn để Doro đặt tên cho con, đồng thời để họ của Dodo trong tên đứa bé, có được không?”

Mễ Hòa nói tiếp: “Doro là người thân quan trọng của em, em không quan tâm bác ấy là người Alex hay con người, nhưng em không thích bác ấy bị người khác cười nhạo vì chuyện này.” Cô nhìn anh vô cùng mong chờ: “Có được không?”

Freddy đồng ý với yêu cầu của Mễ Hòa: “Được.”

Nửa tháng sau, dưới sự chờ mong của tất mọi người, đứa bé chào đời.

Khi Mễ Hòa ôm đứa bé vào trong lòng, cô cầm lấy tay Doro, để lên tay bé cưng, nói với ông ấy: “Cháu hy vọng, bác có thể đặt tên cho bé cưng, có được không?”

Doro kinh ngạc một chút, ông ấy nhìn Thượng tá Dương và Hannah đang đứng một bên cười, rồi nói: “Hai đứa các cháu…”

Thượng tá Dương nói: “Chúng tôi cũng cảm thấy nên để ông ngoại Doro đặt tên cho đứa nhỏ sẽ tốt hơn.”

Hannah gật gật đầu: “Tôi thấy thầy tra từ điển rất lâu rồi.”

Freddy nói: “Đây cũng là quyết định của cháu và Mễ Hòa.”

Doro nhìn đứa bé trong lòng Mễ Hòa, cậu bé rất xinh đẹp, tóc vàng sáng rực rỡ ướt dầm dề dán lên trán, nhưng đôi mắt xanh lá đậm hồn nhiên vô tư, giống như mang theo vô số hy vọng. Ông ấy mím môi một lúc lâu mới nói thành tiếng: “Fionn. Bé tên là Fionn. Trong tiếng Alex có nghĩa là hy vọng.”

Mễ Hòa nói: “Tên đầy đủ của bé cưng là Fionn Bidamika von Otto”

Bình Luận (0)
Comment