Sau khi các trưởng lão người Alex đi ra, đám Mễ Hòa không dám tham quan những bức tượng của bậc hiền triết nữa, bọn họ nhanh chóng đặt Fionn lên bệ rửa tội theo sự hướng dẫn của các trưởng lão.
Sau khi được đặt lên đó, bọn họ cởi chiếc khăn nhỏ quấn quanh người Fionn, để lộ ra thân thể trần trụi của bé. Có lẽ là do vừa đi tới một nơi lạ lẫm cũng như đột nhiên bị tách khỏi Mễ Hòa cho nên Fionn có hơi bất an, bé đảo đôi mắt tròn xoe của mình, hai tay hai chân cựa quậy không ngừng.
Doro bước tới vuốt ve thân thể nhỏ xíu của Fionn, nhận ra người tới là ông nội Doro quen thuộc của mình, bé lập tức muốn rướn người về phía ông ấy, thậm chí còn mở miệng kêu “a nha nha”, tiếng gọi này làm ánh mắt của Doro dịu dàng hẳn.
Đại Trưởng lão Alex nói: “Bidamika, ông chắc rồi chứ, ông thật sự muốn chúng tôi làm lễ rửa tội cho đứa trẻ loài người này à?”
Doro đáp: “Tôi đã nghĩ kỹ rồi.”
Đại Trưởng lão lại nói: “Thật ư, nếu sau này ông mà có con thì không thể làm lễ rửa tội cho nó nữa đâu đấy.”
Doro cười nhạo: “Tới tuổi này của tôi thì làm gì mà có con được nữa? Từ năm mươi năm trước là tôi đã mất năng lực sinh dục rồi.”
Đại Trưởng lão thở dài một hơi: “Nhưng mà dù gì đứa bé này cũng là loài người mà.”
Doro nói: “Tôi nhớ là lúc trước tôi đã nói rõ với ông về vấn đề này rồi mà, cho nên bây giờ không cần phải nhiều lời về nó nữa.”
Đại Trưởng lão nhìn Fionn trắng trẻo mập mạp đang nằm trên bệ, đứa bé này thật sự rất đáng yêu, bé lại còn là con người đầu tiên được làm lễ rửa tội nữa chứ, sự đặc biệt này đã đủ để chứng minh rằng tương lai của bé sẽ vượt trội hơn so với những người bình thường khác.
Đại Trưởng lão đặt tay mình lên đầu của Fionn, bởi vì bàn tay của ông ấy có hơi lạnh nên Fionn muốn né ra, phải nhờ Doro đứng một bên trấn an thì bé mới chịu ngoan ngoãn để Đại Trưởng lão vuốt ve.
Sau khi Đại Trưởng lão buông tay, ông ấy nói với bốn vị trưởng lão khác: “Bắt đầu thôi.”
Mễ Hòa thấy năm vị trưởng lão này bắt đầu tách ra đứng ở năm góc, Doro cũng lùi ra ngoài, bởi vậy chỉ còn mỗi Fionn là được bao bọc ở chính giữa.
Lúc này năm vị trưởng lão bắt đầu ngâm nga một loại thơ cổ bằng tiếng Alex, nó là một loại văn tế, giọng ngâm của họ mờ ảo bay bổng, giai điệu cũng cực kỳ cổ xưa. Năm người vừa ngâm thơ vừa xoay tròn quanh Fionn, mỗi bước chân của họ đều giống hệt nhau, thoạt nhìn cứ như là đang nhảy một điệu múa xa xưa nào đó vậy.
Cảnh tượng trước mắt vô cùng trang nghiêm, nét mặt của mọi người đều rất nghiêm túc, Mễ Hòa còn nghe được vài câu trong bài văn tế của họ, đại khái là: “Người Alex thì phải trung thành với tộc Alex, mọi người đoàn kết yêu thương lẫn nhau, vĩnh viễn không được làm tổn thương đồng bào của mình. Người Alex phải trung thành với sinh mệnh, có lòng kính sợ với mọi loại sinh mệnh. Người Alex phải trung thành với khoa học, bởi vì chỉ có chân lý là mãi không thay đổi.”
Lúc này, năm vị trưởng lão đã ngừng ngâm nga, bọn họ đứng ở bên cạnh Fionn và dùng ngón tay vuốt ve bé, động tác của bọn họ rất nhẹ nhàng, Fionn cảm thấy như đang bị cù, thế là bé bật cười khanh khách.
Năm vị trưởng lão ngừng tay, Đại Trưởng lão cắn rách ngón trỏ, sau đó dùng máu tươi thoa lên ngực trái của Fionn, đó là vị trí của trái tim. Đại Trưởng lão nói một cách trang nghiêm: “Fionn Bidamika von Otto, hôm nay ông dùng danh nghĩa Đại trưởng lão của Alex để rửa tội cho cháu. Mong rằng Thần chân lý sẽ ban cho cháu sự thành thật, mong rằng cháu sẽ luôn trung thành với khoa học.”
Vị trưởng lão thứ hai cũng cắn rách ngón trỏ và thoa máu lên ngực trái của Fionn, ông ấy gọi tên đầy đủ của bé xong cũng nói: "Ông hy vọng Thần chân lý sẽ ban cho cháu sự dũng cảm, giúp cháu can đảm đi tìm chân lý.”
Lễ rửa tội bằng máu của ba vị trưởng lão kế tiếp có liên quan đến tình bạn, sự đoàn kết và sự khỏe mạnh, máu của họ vẽ ra một đóa hoa trên ngực của Fionn, đóa hoa này đúng là đóa hoa trên đỉnh đầu của Doro. Mễ Hòa đã từng nghe ông ấy nói qua, đây là tượng trưng cho sự truyền thừa của gia tộc Bidamika, người Alex rất xem trọng chuyện này, cho nên hình xăm trong nghi thức rửa tội của Fionn đúng là hoa văn của gia tộc Bidamika.
Tiếp theo, Đại Trưởng lão lấy một cây bút trong suốt từ trong một cái hộp nhung ra, Doro bước tới đưa bột phấn từ quặng Xích Tinh cho ông ấy, Đại Trưởng lão đổ bột phấn vào trong cán bút rồi đưa lại cho Doro.
Doro lập tức cắn rách ngón tay và nhỏ máu mình vào trong cán bút, sau đó lại chuyền bút qua cho Freddy: “Nghi thức này cần máu của cha mẹ đứa bé.”
Freddy cũng cắn rách ngón tay và nhỏ máu vào trong, kế tiếp lại đến lượt Mễ Hòa.