Fionn nằm trong lòng Lita chơi một lúc thì ngủ thiếp đi.
Thấy Fionn đã ngủ rồi còn vô thức mỉm cười, Lita không kiềm được mà cúi đầu hôn nhẹ lên trán cậu bé, sau đó khẽ khàng đặt Fionn xuống chiếc giường nhỏ, xong xuôi mới quay sang nói với Mễ Hòa: “Thấy em hạnh phúc như vậy thì chị yên tâm rồi.”
Mễ Hòa bật cười thành tiếng: “Anh Freddy đối xử với em rất tốt, chúng ta cũng quen biết nhau nhiều năm rồi mà.”
Lita nói: “Em ngốc như vậy nên chị sợ em bị lừa, nhưng mà người ngốc cũng có phúc của người ngốc.” Sau đó chị ấy còn bảo: “Tính ra thì từ nhỏ đến lớn, mọi người xung quanh ai cũng yêu quý em, nhân duyên của em cũng tốt quá đó chứ.”
Mễ Hòa vừa định hùa theo khen mình vài câu, Lita lại nói: “Có lẽ là thần Chân Lý thấy em khờ quá nên mới mở một cánh cửa khác cho em đấy.”
Chị ấy vừa dứt câu, ngoài cửa sổ bỗng truyền tới tiếng cười đùa náo nhiệt.
Mễ Hòa nghe thấy Anitta hét lớn: “Học trưởng Muller khá lắm!”
Tiếng của Đào Tử cũng nối gót theo sau: “Thầy Collins xảo quyệt quá!”
Luke đứng bên cạnh cũng góp vui: “Hay quá, thiếu tá Muller, tấn công từ ba hướng luôn!”
Mễ Hòa và Lita cùng bước tới trước cửa sổ, hóa ra ở ngoài sân, Mộc Thần và Freddy đã lao vào đấu với nhau một trận. Cả hai đều dùng tay trần, cũng cởi luôn cả áo khoác ngoài. Trên người Mộc Thần vẫn còn mặc bộ quân trang chưa kịp, còn bị đứt mất mấy cái cúc, cứ thế xông vào đánh nhau với Freddy.
Trận đấu đã diễn ra được một lúc, sắc mặt hai người cũng hơi ửng đỏ, nhưng thoạt nhìn tình trạng của Freddy vẫn khá hơn Mộc Thần nhiều, từ nhịp thở đến bước chân của anh vẫn vững vàng, không chút hỗn loạn, dù trên mặt trúng hai cú đấm của Mộc Thần vẫn không xi nhê gì hết.
Còn Mộc Thần, tuy cũng bị trúng mấy chiêu nhưng vừa nhìn đã biết không ổn được như Freddy. Do không được tiếp nhận nền giáo dục tinh anh xuất sắc nhất từ nhỏ như anh nên mới qua mấy chiêu, anh ta đã bị một cước của Freddy đá lùi về sau mấy bước, Freddy cũng nhân cơ hội này mà tung thêm một quyền đấm anh ta ngã nhào xuống đất.
Mọi chuyện phải có chừng mực, tới đây là được rồi.
Mộc Thần lồm cồm bò dậy, nói: “Cảm ơn vì đã không cố ý nhường tôi.”
Freddy đáp: “Nếu tôi đấu với anh mà còn che giấu thực lực, vậy là không tôn trọng anh rồi.”
Mộc Thần gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Mễ Hòa và Lita thấy hai người họ đã đánh xong thì vội vàng chạy ra khỏi phòng, vừa hay bắt gặp Thượng tá Dương mới từ ngoài về. Ông ấy và dì Linda còn mang theo con mồi vừa săn được, định khoe với Mễ Hòa rằng hôm nay được một trận bội thu thì lại bất ngờ nhìn thấy Mộc Thần.
Dì Linda cũng thấy anh ta, vui mừng tiến về phía trước, ai ngờ đâu lại nhìn thấy trên mặt Mộc Thần có vết bầm tím. Ngay lúc bà ta định hỏi Mộc Thần đã xảy ra chuyện gì thì lại bị anh ta kéo thẳng vào lòng, gọi một tiếng: “Mẹ.” Thế là trong đầu dì Linda lập tức trống rỗng, chỉ còn mỗi suy nghĩ con mình đã trở lại, đứa nhỏ năm nào giờ đã cao hơn cả bà ta, còn dễ dàng ôm bà ta vào lòng.
Chiều nay, mọi người cùng nhau ăn một bữa ngon ở trong sân. Trên tinh cầu Alex, món tiện nhất cũng như thân thiện với môi trường nhất chính là đồ nướng. Do chỗ này thiếu nước trầm trọng, có thể ăn những món bình thường đã là một điều vô cùng xa xỉ rồi, vậy nên lúc ở đây, mọi người không thể nào thường xuyên ăn đồ ăn bình thường được.
Hiển nhiên, Mộc Thần và Lita không hề chú ý tới chuyện này, dù chỉ ăn mấy xiên thịt nướng mà Mễ Hòa làm thì họ vẫn cảm thấy rất vui, thậm chí Lita còn buông thả một lần, ăn liền tù tì mười xiên: “Dù ăn hết tất cả món ngon ở Mars thì vẫn thấy nhớ hương vị Mễ Hòa làm nhất, em ấy nấu cái gì cũng ngon cả.”
Mộc Thần gật đầu, khen cô một tiếng: “Thịt nướng tuyệt lắm.” Tuy lúc ăn sẽ đụng tới vết thương ở khóe miệng, có hơi đau, nhưng anh ta tuyệt đối không bao giờ để lộ ra điều ấy, dù bị đánh bại thì ít nhất vẫn còn tôn nghiêm, chỉ cần lát nữa phun chút thuốc giảm sưng, đợi tới mai là khỏi rồi.
Luke vừa ăn vừa nói: “Hầy, nếu ngày nào cũng được thưởng thức tay nghề nấu nướng của em gái Tiểu Mễ thì quá tốt rồi, Freddy đúng là hạnh phúc quá chừng!” Vì đang ở trước mặt Mộc Thần nên Luke không nói mấy câu như Freddy ra tay nhanh quá hay gì đó, nhưng anh ấy vẫn chọc Mễ Hòa một phen: “Nếu một lúc nào đó em gái Tiểu Mễ hết thích Freddy thì cũng có thể gả cho anh nè.”
Freddy lườm anh ấy một cái sắc lẻm, nhưng Luke lại làm như không thấy, nói tiếp: “Hay là cả ba chúng ta cùng kết hôn với nhau đi, dù sao Đế quốc cũng chấp nhận hôn nhân nhiều vợ nhiều chồng mà. Theo thống kê trên Tinh Võng thì hôn nhân nhiều vợ nhiều chồng bền vững hơn hẳn một vợ một chồng đấy, hai người thấy sao?”
Anh ấy vừa dứt lời, Đào Tử lập tức hét lớn: “Nếu chịu hôn nhân nhiều vợ nhiều chồng thì bọn này cũng muốn kết hôn với Tiểu Mễ.”