Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 447 - Chương 447.

Chương 447. - Chương 447. -

Nhưng đúng lúc này, giọng nói của người máy Allan lại bất ngờ truyền đến: “Điện hạ, Hoàng đế Bệ hạ mời người và cô Mễ Hòa tới gặp ạ.”

Freddy chỉ đành buông Mễ Hòa ra, anh cắn nhẹ lên vành tai cô: “Tối nay anh sẽ không buông tha cho em đâu.”

Vành tai của Mễ Hòa đỏ bừng, cô và Freddy đều đổi một bộ quần áo sạch sẽ khác sau đó lại được anh dẫn đi vòng vòng trong hành lang hoàng cung. Cuối cùng cũng tới trước mặt một cánh cửa, nơi này cũng cần mở khóa bằng mật mã gen, Freddy giới thiệu với Mễ Hòa: “Nơi này là nơi cha dùng để tiếp đón người nhà và các đại thần thân thiết.”

Mễ Hòa ôm tâm trạng hơi căng thẳng đi theo Freddy vào phòng.

Căn phòng này khác với những căn phòng sinh hoạt của các Hoàng đế đời trước mà Mễ Hòa từng tham quan ở hoàng cung. Nơi này khá bình thường, thậm chí có thể nói là bình thường đến mức không khác gì một căn nhà bình dân, chiếc sô pha trong phòng có hơi cũ, phần tay vịn cũng bóng loáng do được dùng quá lâu.

Có một ông lão khỏe khoắn đang ngồi ở đó đọc sách.

Khi đã gỡ vương miện và cởi bộ quần áo xa hoa ra, Hoàng đế Bệ hạ của Đế Quốc chỉ như một ông lão bình thường mà thôi.

Freddy vào phòng xong thì gọi một tiếng: “Thưa cha.”

Hoàng đế Bệ hạ đặt quyển sách xuống: “Con về rồi đó à?” Ông ta đứng dậy đi đến gần Freddy rồi mở hai tay ra: “Cha vẫn còn nhớ rõ, cha đã hứa với Mễ Hòa là khi nào gặp lại con thì cha phải cho con một cái ôm.” Nói xong, ông ta chủ động ôm lấy Freddy.

Hành động này làm Freddy sửng sốt không thôi, thậm chí anh cũng không biết nên nói cái gì mới phải, bởi vì anh không quen tiếp xúc gần với ông ta như thế.

Hoàng đế không ôm quá lâu, ông ta nhanh chóng buông Freddy ra rồi nhìn về phía Mễ Hòa, cô phát hiện ngay khoảnh khắc mình vào phòng thì lớp ngụy trang của cô đã bị vô hiệu hóa. Mễ Hòa nhanh chóng hành lễ với ông ta, Hoàng đế nói: “Không cần nhiều lễ nghi như thế đâu.” Sau đó lại chỉ về phía chiếc sô pha trước mặt Mễ Hòa và Freddy: "Ngồi xuống đi.”

Hoàng đế nhìn Freddy một lát rồi đánh giá: "Trạng thái bây giờ của con không tệ lắm nhỉ.”

Freddy nói: “Khi được ở bên Mễ Hòa, con cảm thấy tâm trạng của mình rất vui vẻ.”

Hoàng đế nói: “Vậy à? Thế thì tốt rồi, trong ký ức của cha, hình như con chưa từng thả lỏng như vậy bao giờ.”

Freddy “vâng” một tiếng, khi đến trước mặt Hoàng đế, người được Hannah dặn là phải ít nói cứ như đã biến thành Freddy chứ không phải là Mễ Hòa nữa.

Hoàng đế lại hỏi: “Con đã dự tính là sau này muốn đi đâu chưa?”

Freddy nói: “Tạm thời vẫn chưa, có lẽ con sẽ tới Trái Đất một chuyến, làm bạn với em ấy về thăm nơi đó.”

Hoàng đế đáp: “Ừ, Trái Đất cũng không tồi.”

Mễ Hòa cảm thấy cuộc trò chuyện của hai người này sượng trân quá, cô ngồi nghe thôi mà còn thấy xấu hổ thay đây này.

Có lẽ Hoàng đế rất ít gặp những trường hợp không có gì nói cho nên cứ phải kiếm chủ đề như thế này, ông ta nói: "Về chuyện kia, con đã suy nghĩ kỹ rồi chứ?”

Freddy nói: “Vâng, con đã quyết định rồi.”

Hoàng đế nghe xong thì dừng lại một chút, Mễ Hòa thấy ông ta thở dài một hơi: “Nếu đây là yêu cầu cuối cùng của con thì cha sẽ đồng ý.”

Freddy nói một tiếng “cảm ơn”, sau đó kéo Mễ Hòa đứng dậy tạm biệt Hoàng đế Bệ hạ.

Mễ Hòa cảm thấy cả quá trình này chắc không vượt qua năm phút, mối quan hệ giữa hai cha con mà lại thành ra như vậy, thật sự là có hơi đáng buồn...

Kết quả buổi tối hôm đó, Freddy và cô “vờn” nhau từ trong phòng ngủ ra tới vườn hoa, khung cảnh trời xanh mây trắng hoa thơm chim hót này như đang nói cho Mễ Hòa biết họ đang “kia gì” ngay giữa ban ngày ban mặt! Nếu là trong phòng ngủ thì cô còn đỡ xấu hổ, nhưng bây giờ đang ở trong vườn hoa đó trời ơi, cho dù không có ai nhìn nhưng cô vẫn ngại chết đi được.

Freddy ôm chặt lấy cô, anh thủ thỉ: “Khó khăn lắm hai ta mới có thời gian ở riêng với nhau như thế này mà, em cứ xem như đây là một chuyến du lịch trăng mật chỉ có hai đứa là được.”

Anh nói như vậy làm Mễ Hòa chợt nhớ lại, hình như từ lúc mang thai cho đến khi Fionn sinh ra, đúng là cô đã có hơi thờ ơ với anh. Mọi người đều thích vây quanh Fionn, Freddy còn bị Thượng tá Dương, Hannah và Doro làm khó dễ nữa chứ. Nghĩ như vậy xong, Mễ Hòa cũng mềm lòng, mà hậu quả của sự mềm lòng này là cả đêm đó Freddy đã hóa thân thành con sói đói không biết no, cứ một lần tiếp một lần nhào tới, bởi vậy cho dù có công nghệ đen giúp đỡ thì Mễ Hòa vẫn cảm thấy phần eo của mình bủn rủn không thôi, cả người như nhũn ra thành một vũng nước.

Bình Luận (0)
Comment