Trong nhà Dương Âm trống rỗng, ngoại trừ đồ vật cơ bản ra thì chẳng còn gì nữa, buổi tối mọi người ăn vội một ít thuốc dinh dưỡng cho qua bữa, sau đó thì ai về phòng nấy, mệt mỏi ngủ thiếp đi.
Tới hôm sau khi mọi người tỉnh ngủ thì rất phấn khởi, bắt đầu nghiên cứu hành trình hôm nay, cả việc mở tiệm cơm nho nhỏ hành nghề cũng bị bọn họ ném qua sau đầu. Bản thân Mễ Hòa cũng không để tâm lắm, bởi vì cô muốn kết hợp giữa nghỉ ngơi và làm việc, vừa nhìn ngắm phong cảnh xinh đẹp vừa thưởng thức món ngon, thật là hạnh phúc.
Trong khi mọi người còn đang bàn bạc xem tới chỗ nào chơi thì Đào Tử nói với Dương Âm: “Cậu có thể trở về hình dáng thật rồi lại mở cánh ra cho mọi người xem không?”
Dương Âm nhìn Anitta, cô ấy nói: “Tớ cũng muốn xem một chút.” Cô ấy vừa nói thì Dương Âm lập tức đồng ý ngay, trong chớp mắt đã quay về hình dáng thật của mình.
Người thiếu niên tóc đen bình thường trước mắt mọi người lập tức biến thành thiên sứ tóc bạc. Tóc cậu ấy dài tới eo, dáng người cao gầy, đôi cánh mở ra không tự giác mà ôm lấy hơn nửa người cậu ấy, ngón tay thon dài vuốt ve đôi cánh máy móc mềm mại, quả thật giống y như thiên sứ trong thần thoại.
Tuy rằng mọi người đã nhìn thấy dáng vẻ thật sự của Dương Âm vài lần, nhưng không có lần nào chấn động như thế này.
Mễ Hòa cảm thấy vệ tinh Titan tìm Dương Âm quảng cáo thật sự là vô cùng thông minh, cậu ấy thật sự rất hợp với hình tượng thiên sứ.
Buổi sáng mọi người vẫn ăn thuốc dinh dưỡng, bởi vì bé Fionn còn đang ngủ nên bọn họ cũng không gấp gáp ra ngoài chơi. Mễ Hòa và Freddy ở trong phòng với Fionn, cô nghĩ tới hình dạng thiên sứ vừa rồi của Dương Âm nên cũng rất muốn nhìn thấy dáng vẻ thiên sứ thật sự của anh Freddy.
Cô chờ không được mà ngóng trông nhìn Freddy: “Anh Freddy, anh có thể quay về dáng vẻ nguyên bản của mình không?”
Freddy hơi mỉm cười, trong chớp mắt dáng vẻ thật sự của anh đã quay lại, đôi cánh lớn cũng theo đó mà mở ra, mái tóc vàng giống như ánh sáng thần thánh được thiên sứ ban tặng, càng khắc họa sâu hơn đôi mắt xanh lá của anh. Vẻ lạnh lùng và cao quý trên mặt anh ở trong mắt Mễ Hòa trở nên dịu dàng lạ lùng, đôi mắt xanh lá đậm lập tức giống như được gió xuân thổi qua, trở nên có độ ấm.
Đôi cánh sau lưng Freddy mở ra thật lớn, anh phải lấy tay vịn lại mới giữ nó không đụng vào Fionn. Động tác nhỏ này của anh trong mắt Mễ Hòa lại giống hệt như thiên sứ kiêu ngạo cao quý đang âu yếm vuốt ve lông vũ mềm mại của mình.
Mễ Hòa cảm thấy, nếu Dương Âm đại diện cho dáng vẻ xinh đẹp và thiện lương của thiên sứ thì thiên sứ Freddy sẽ khiến con người muốn quỳ gối trước mặt anh, ngã đầu bên chân anh.
Freddy nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Mễ Hòa thì hơi cong cong khóe miệng, tay anh hơi nâng cằm cô lên, cúi người hôn lên môi cô.
Trong mắt Freddy, bé rùa đen của anh ngọt ngào vô cùng, từ trong ra ngoài đều ngọt, cô mới chính là thiên sứ của anh.
Trong lúc cha mẹ mình đang hôn môi ngọt ngào thì bé Fionn tỉnh giấc.
Bé vừa tỉnh dậy đã thấy Freddy ở bộ dáng nguyên bản, cậu bé dường như chưa từng nhìn thấy cha mình ở hình dáng này.
Fionn ngây đơ cả người.
Đôi mắt xanh của bé mở to, vô cùng nghi ngờ, nhưng cậu bé mới tỉnh giấc cũng không nói tiếng nào, chỉ trợn mắt nhìn và quan sát Freddy.
Mễ Hòa và Freddy đều phát hiện Fionn đã tỉnh, bé không nói chuyện, cũng không ý ới, mà đang vô cùng nghiêm túc tự hỏi bản thân.
Một tay Freddy ôm Fionn vào trong lòng, rồi hôn hôn lên trán cậu bé, nói: “Cha là cha con.”
Giọng nói quen thuộc khiến Fionn hơi phản ứng lại, vẻ mặt bé cứ như đang nằm mơ, sau đó bé dụi mình vào trong lòng Freddy rồi ngửi tới ngửi lui, giống như xác nhận xem hơi thở này có phải của cha mình không.
Freddy nhìn con trai giống như chú cún nhỏ đang đánh hơi, anh mỉm cười biến bản thân về lại tóc đen, tới khi Fionn đã nhìn rõ rồi thì lại quay về dáng vẻ nguyên thủy của mình.
Fionn đã hiểu một chút rồi, hóa ra cha mình cũng sẽ có thay đổi! Giống như chú Dương Âm vậy! Cậu bé vô cùng phấn khích, tay nhỏ vỗ vỗ, thậm chí còn kéo kéo quần áo anh.
Freddy ôm Fionn vào lòng rồi hôn bé, nói: “Đây mới là dáng vẻ thật sự của cha.” Anh chỉ vào mái tóc vàng của mình, rồi lại kéo kéo tóc của bé, hiển nhiên cậu bé cũng nhận ra điểm giống nhau của hai người, tay nhỏ còn chỉ chỉ vào mắt mình, ý nói: “Mắt con và cha giống nhau!”
Freddy khen bé: “Fionn thật thông minh!”
Fionn hiểu đây là câu khích lệ, cái miệng nhỏ cười toe toét ngọt ngào, má lúm đồng tiền hai bên giống như Mễ Hòa. Đôi mắt xanh lá vô cùng vui vẻ, cho dù Fionn thông minh thế nào đi nữa thì sự vui vẻ của bé cũng vô cùng đơn giản.