Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 470 - Chương 470.

Chương 470. - Chương 470. -

Trước đó, cho dù là nói chuyện hay là học đi thì Fionn đều chậm hơn những đứa trẻ người định hướng khác. Việc này khiến Hannah có hơi lo lắng, nhưng Thượng tá Dương lại nói: “Tiểu Mễ của chúng ta khi còn nhỏ cũng nói rất chậm, người nhà họ Dương bọn tôi nảy mầm hơi chậm một chút, nhưng đều là hạt giống tốt!” Lời này khiến Hannah – người luôn đề cao khoa học tối thượng, thật sự không nói nên lời.

Có điều sau khi mọi người quan sát Fionn thật kỹ, đặc biệt là Doro và Freddy, thì bọn họ đều cảm thấy thật ra Fionn không giống những đứa nhỏ khác. Từ việc cậu bé gọi tên mọi người là có thể thấy được, cậu bé cảm thấy trước khi bản thân học được cách đáp lại thì cậu bé sẽ không nói, tới khi nào bé cảm thấy chắc chắn rồi mới nói ra thành lời, hơn nữa, bé còn vô cùng giỏi trong việc quan sát và học tập. Cho dù Fionn nói không nhiều nhưng thật ra bé vẫn luôn dựa vào hành vi của người lớn để có hành động đáp lại thích hợp.

Nói theo lời của Đào Tử thì là:”"Tuy rằng tớ là dì của Fionn, nhưng tớ cảm thấy sau này bé sẽ là một người đa mưu túc trí.”

Dương Âm nói: “Bé Fionn nhà chúng ta vẫn luôn rất tình cảm, điểm này được di truyền từ Tiểu Mễ.”

Anitta nói: “Tớ thèm vào quan tâm mấy cái đó, dù sao Fionn cũng là thiên sứ nhỏ đáng yêu nhất vũ trụ này.”

Bây giờ, ở vệ tinh Titan, bạn nhỏ Fionn thật sự trở thành thiên sứ nhỏ, cánh nhỏ sau lưng bé vỗ vỗ giữa những tầng mây, những sợi tóc màu vàng dán lên đầu đôi mắt đơn thuần màu xanh lá đậm tràn ngập vẻ vui mừng. Fionn vì phấn khích mà miệng luôn nở nụ cười, đáng yêu y như một thiên sứ nhỏ giáng trần vậy.

Mễ Hòa cũng cười theo Fionn, cậu bé thật sự là món quà lớn nhất mà ông trời ban cho bọn họ.

Sau khi mọi người đều bay lên thì Mễ Hòa phát hiện ra cánh của bọn họ có màu trắng lấp lánh. Chốc lát sau cô đã biết được, ở bên trong mây mù, khi mọi người bay rất xa nhau, cánh lấp lánh này này có thể cảnh báo cho người đối diện, có tác dụng giống như đèn xe ô tô vậy.

Freddy nói: “Theo quy định pháp luật mới được ban hành mấy năm trước của vệ tinh Titan, chỉ cần là người đã từng phạm tội thì cánh của bọn họ sẽ có màu đen hoặc màu xám, vì thế nếu mọi người nhìn thấy cánh có màu này thì phải cẩn thận một chút.”

Tất cả mọi người gật đầu nhẹ, Anitta lại hưng phấn nói: “Nếu mà người đó có gan dám khiêu khích tớ, tớ có thể xử lý luôn trong mấy đám mây này, chẳng phải giống hệt như cuộc chiến giữa ác ma và thiên sứ sao?”

*

Mọi người đã bay được một lúc lâu, bé Fionn mệt mỏi nằm trong lòng Freddy ngủ thiếp mất rồi.

Mễ Hòa bay một lúc lâu thì có thể cảm nhận được rõ độ ẩm trong không khí. Độ ẩm ở đây quá lớn, đầu ngón tay của cô lộ ra bên ngoài đã bị sương mù làm ẩm ướt, cũng may quần áo bọn họ mặc làm từ công nghệ cao, không bị ẩm ướt, nếu không thì sẽ bị bệnh mất.

Bọn họ tiếp tục bay thêm một lúc nữa, bỗng nhiên nhìn thấy trong đám mây mù phía trước có chút ánh sáng chập chờn. Mễ Hòa nghe thấy Dương Âm nói: “Sắp tới rồi.” Mọi người vô cùng mong chờ, tốc độ bay cũng nhanh hơn, rất nhanh đã tới chỗ có ánh sáng.

Đây là một thành phố của dân bản xứ ở vệ tinh Titan, Mễ Hòa nhìn những căn nhà với phần tháp nhọn trắng xóa nằm giữa những tầng mây. Ánh sáng mà bọn họ nhìn thấy được phát ra từ chính căn nhà, có vẻ là một loại sơn có thể chiếu sáng, nó phản xạ lại ánh sáng của mặt trời nhân tạo ở trên không trung, khiến toàn bộ thành phố nhỏ thoạt nhìn trông giống như đang ở trong tiên cảnh vậy.

Vệ tinh Titan nhấn mạnh nó là tinh cầu giống như thiên đường, cho nên chỗ nào trong thành phố cũng đều giống thiên đường trong tưởng tượng của mọi người.

Trong thành phố nhỏ không có đường để đi lại, Mễ Hòa phát hiện ra dân cư ở đây đều từ cửa sổ bay thẳng ra ngoài, nếu bọn họ có gặp nhau giữa không trung thì sẽ chào hỏi nhau, thậm chí bọn họ gặp những người xa lạ, không phải cư dân bản xứ nơi này như đám Mễ Hòa thì cũng sẽ nở một nụ cười nhẹ, vô cùng thân thiện.

Dương Âm dựa vào thiết bị đầu cuối mà tìm được địa chỉ căn nhà của cậu ấy, trong nhà có người máy bảo mẫu sẽ dọn dẹp phòng ốc định kỳ, cho nên sau khi bọn họ tới, trong phòng cũng không bị dính bụi bẩn.

Sau khi vào nhà, Mễ Hòa phát hiện ra căn nhà này nhẹ vô cùng, không chỉ mỗi nhà nhẹ mà sau khi bọn họ vào nhà, thu cánh lại thì cơ thể bọn họ vẫn lơ lửng trong không trung, cảm giác chân không chạm tới được sàn nhà như lúc này thật sự vô cùng thần kỳ. Khi Mễ Hòa sờ soạng các vách tường trong nhà, cô phát hiện ra ở nhà ở đây được làm từ bọt biển, có thể là vì thế nên nó mới duy trì được trạng thái trôi nổi trên những đám mây, cũng giảm hết mức trọng lượng của căn nhà.

Bình Luận (0)
Comment