Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 485 - Chương 485.

Chương 485. - Chương 485. -

Sau khi mọi người đều tiến vào, Mễ Hoà phát hiện dạ dày thứ nhất này vẫn còn rất rộng, còn có người mở thiết bị đầu cuối ra, bắt đầu xem tin tức, bộ dạng thật nhẹ nhàng.

Lúc này dạ dày thứ nhất hơi hơi lắc lư một chút, tiếp theo cô cảm nhận được cá voi sương mù đang bay lên, bởi vì mọi người đứng không vững cho lắm. Đào Tử không nhịn được bắt lấy lông tơ trên thành dạ dày bên cạnh, sau đó cậu ấy cảm giác lông tơ trong tay mình đang run rẩy khiến cho Đào Tử hoảng sợ, lập tức buông lỏng tay ra, nhảy tới trốn bên cạnh Anitta.

Mọi người nhìn thấy một mảng lớn lông tơ bên cạnh nắm lông tơ bị Đào Tử bắt lấy cũng theo đó cùng nhau run rẩy, cảm giác thật sự giống như chó con sau khi bị ướt lông thì liên tục vẩy lông vậy, có chút vô tội và gầy yếu.

Cái này khiến cho trái tim còn chút hoảng hốt chưa bình tĩnh lại của mọi người bỗng nhiên cảm thấy cảm giác an toàn tăng lên không ít. Chú A Khoan cũng ngồi xuống, Chu Chu ở bên cạnh ông ấy ngã xuống lông tơ, còn cười hì hì lăn lộn quay cuồng trên lông tơ.

Hành động này làm Fionn cũng noi theo, lăn qua lộn lại trên mặt lông tơ. Lông tơ bị hai người bọn họ lăn lộn trêu chọc đều sẽ run rẩy không ngừng, ngứa đến mức làm cho hai bạn nhỏ liên tục bật cười.

Nhìn thấy hai người bọn họ chơi vui vẻ, những đứa nhỏ khác cũng ra đó chơi cùng. Mấy đứa trẻ này đều không quá lớn, đứa lớn nhất cũng chỉ mới mười mấy tuổi thôi. Rất nhanh bọn họ đã chơi với nhau thành một nhóm, dạ dày thứ nhất lập tức tràn đầy tiếng cười của bọn trẻ.

Những đứa nhỏ này còn chạy ra ngoài từ dạ dạy thứ nhất, bọn họ cực kỳ tò mò với kết cấu của cá voi sương mù, còn chia nhau ra đi mạo hiểm ở bốn cái dạ dày còn lại. Đứa trẻ lớn nhất bị cha mẹ răn dạy nhưng cũng không thể ngăn cản trái tim muốn đi mạo hiểm của những đứa trẻ này.

Fionn và Chu Chu do còn quá nhỏ nên dần dần bị những đứa trẻ lớn hơn bỏ lại. Hai người bọn họ cùng với những đứa nhóc vẫn còn nhỏ tuổi chạy tới miệng rộng của cá voi sương mù, cảm thấy hứng thú với hàm răng của nó.

Hàm răng của cá voi sương mù vô cùng kém xa với thân thể khổng lồ của nó, chỉ có mấy cái rất ít, sắp xếp thành một hàng nhưng lại lung lay đến mức sắp rơi ra khỏi miệng nó, hơn nữa hàm răng còn không khép lại. Mễ Hoà cảm thấy hàm răng kiểu này căn bản không có tác dụng để cắn xé và nhấm nuốt.

Cô không yên tâm Fionn nên lén đi theo hai đứa nhỏ ra đây. Cô nhìn thấy Chu Chu linh hoạt vặn đỉnh của hàm răng, sau đó giãy dụa bò lên, ngồi trên hàm răng của cá voi sương mù.

Mà Fionn nho nhỏ còn chưa với tới hàm răng của cá voi sương mù, có hơi sốt ruột. Cậu bé đi qua đi lại phía dưới, có lẽ đang suy nghĩ biện pháp để đi lên. Lúc này Chu Chu bụ bẫm lại bò xuống dưới, cậu bé vụng về muốn ôm Fionn đi lên, kết quả hai đứa nhỏ đều té lăn quay trên đầu lưỡi mềm như bông của cá voi sương mù.

Trên đầu lưỡi của cá voi sương mù có những cơ lưỡi giống như bánh donut làm hai đứa nhỏ lại tò mò, bắt đầu chơi trên những cái vòng đó.

Mễ Hoà nhìn hai nhóc mập mạp Fionn và Chu Chu ngồi song song với nhau, dùng cái tay mũm mĩm bé nhỏ đếm cơ lưỡi tròn ở trước người mình. Mễ Hoà nghe thấy Fionn đếm số rõ ràng: “1, 2, 3,... 20…” Cậu bé có thể đếm liên tục từ một đến hai mươi làm Mễ Hoà lập tức ngây ngẩn cả người.

Freddy vì không yên tâm nên đi ra ngoài cũng nghe thấy. Anh ôm bả vai của Mễ Hoà, nhìn biểu cảm vừa kinh ngạc vừa vui sướng trên mặt Mễ Hoà, nói: “Fionn của chúng ta rất thông minh.”

Mễ Hoà vô cùng kinh hỉ, lại lẩm bẩm: “Tên nhóc thối này biết giả vờ lắm!” Bình thường không hề lộ ra bất cứ manh mối nào, tên nhóc này rất giống với Freddy ở điểm biết che giấu này.

Nhưng nhìn dáng vẻ Fionn bé nhỏ ngồi lắc lư ở bên kia, nghiêm túc đếm số, trong lòng Mễ Hoà ấm áp. Cô kéo tay của Freddy, cảm thấy có thể cùng anh chứng kiến mỗi giây mỗi phút Fionn trưởng thành thật sự rất hạnh phúc.

Khi Fionn và Chu Chu chơi đếm số cơ lưỡi, những đứa nhỏ lớn tuổi cao to hơn lén lút chạy tới dạ dày thứ ba. Dạ dày kia đang tiêu hoá đồ ăn vừa rồi bị cá voi sương mù nuốt vào, vách tường dạ dày vừa ướt vừa trơn. Bạn nhỏ to như gấu nọ không đứng vững, lập tức rơi vào đống đồ ăn đang được tiêu hoá, những đứa nhỏ khác thấy vậy đều sợ hãi chạy trở về, còn bắt đầu khóc to.

Người nhà của đứa bé to như gấu rơi vào dạ dày nhanh chóng dùng sức chín trâu hai hổ vớt con mình lại, nhưng mà người lớn và trẻ con đều bị dịch dạ dày của cá voi sương mù và cặn từ đồ ăn bao phủ, trông rất chật vật. Đứa bé to như gấu khóc trong chốc lát, sau đó nằm trên lông xù của vách dạ dày, ngủ say một giấc.

Trải qua chuyện này, mấy đứa nhỏ cũng đều thành thật hơn, đều ngoan ngoãn ngồi ở bên cạnh cha mẹ, nhỏ giọng thì thầm với nhau.

Bình Luận (0)
Comment