Chăm sóc những đứa nhỏ mới ra đời? Kêu đám người bỗng nhiên từ đâu xuất hiện như bọn họ chăm sóc trẻ nhỏ? Mễ Hòa thật sự muốn hỏi cư dân tinh cầu Người Cây này có tâm tới thế nào đấy?
Có điều sau khi cô ngẫm nghĩ lại, đa số các chủng tộc trong vũ trụ đều rất đơn thuần, đặc biệt là chủng tộc giống như cư dân tinh cầu Người Cây này vậy, bọn họ rất hiếm khi thấy các chủng tộc khác, có lẽ bọn họ cho rằng các chủng tộc đều sẽ giống như bọn họ, đơn thuần, tốt đẹp và đáng tin?
Mễ Hòa nghĩ như thế thì cảm thấy rằng, ít nhất, trong mắt cư dân tinh cầu Người Cây, hành vi của cô sẽ đại diện cho hành vi của loài người, cô phải biểu hiện cho tốt mới được.
Thật ra ở tinh cầu Người Cây này, cô cũng không cần cố tình biểu hiện gì hết, vì tất cả mọi thứ ở đây đều khiến cô cảm thấy vô cùng tốt đẹp.
Không giống như vệ tinh Titan nằm trên cao như thiên đường, tinh cầu Người Cây là một hành tinh đất, cho nên tất cả mọi thứ ở đây tương tự như Trái Đất. Nơi này ngập một màu xanh, ngay cả ánh sáng cũng rất tương đồng với Trái Đất, khiến Mễ Hòa cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Doro thậm chí còn nói với bọn họ: “Dựa theo phân tích không khí của nơi này thì chúng ta có thể cởi mũ bảo hộ ra được rồi, chỗ này rất an toàn.”
Mễ Hòa dẫn đầu mở mũ bảo hộ ra, hít một hơi thật sâu, không khí tươi mát ở đây giống như có tác dụng thanh lọc phổi, ngay cả Fionn ở trong lòng Freddy cũng nhịn không được dùng sức hít thở không khí ở đây, bé còn nói một chữ: “Ngọt.”
Mọi người đều bật cười, sau khi bé ngủ một giấc dài rồi thức dậy thì đã khôi phục lại như trước, vẫn là thiên thần nhỏ Fionn thích cười. Chẳng qua, có đôi khi bọn họ bắt gặp cậu bé đang nghiêm túc suy nghĩ, tay nhỏ múp míp nắm lại thành quả đấm, vô cùng nghiêm túc, giống như đang suy tư về cuộc sống vậy.
Quốc vương Người Cây và Hoàng hậu dẫn bọn họ tới trước một gốc cây đại thụ, Mễ Hòa cảm thấy đây là cái cây to nhất cô từng thấy trong đời mình, đường kính tầm năm mét, tán cây trải rộng cả cây số, to lớn khổng lồ.
Giọng nói Hoàng hậu êm dịu như một cô gái trẻ, bà ấy nói với bọn họ: “Người Cây chúng tôi đều được sinh ra từ cây này, cho nên, đây là cây sinh mệnh của chúng tôi.”
Mễ Hòa nghe xong thầm cảm thán, cho dù vũ trụ rất thần kỳ, có thể sử dụng máy móc để sinh con, nhưng phương pháp sinh con dựa vào cây thế này nghe kiểu gì cũng cảm thấy không tin được! Nhưng cô lại nghĩ tới cánh sữa của người Sao Huỳnh có thể giúp những đứa nhỏ ngủ ngon một cách thần kỳ, nếu đã tồn tại một chuyện thần kỳ như thế thì có lẽ cây này thật sự thần kỳ như lời Hoàng hậu nói cũng nên?
Hoàng hậu nói: “Có điều trong mười năm trở lại đây, những đứa bé được sinh ra từ cây sinh mệnh lại ít dần, số lượng người trong tộc cũng giảm bớt, mọi người lo lắng cứ thế này thì chủng tộc sẽ diệt vọng. Cho nên, mấy ngày nữa chúng tôi sẽ cử hành lễ tế thần cây. Trước đó hy vọng mọi người giúp chúng tôi chăm sóc những đứa bé mới chào đời.”
Freddy nói: “Được.”
Hoàng hậu dẫn bọn họ tới đằng sau cây sinh mệnh, nơi đó có một hốc cây rất lớn, lớn tới nỗi bọn họ hoàn toàn có thể đứng thẳng người lên đi vào trong. Mễ Hòa theo bà ấy đi vào, phát hiện bên trong hốc cây trống rỗng.
Cho nên cái cây lớn này không kết quả được là vì bên trong trống rỗng sao?
Người Cây Hoàng hậu vẫy vẫy cái cánh nhỏ màu hoa cà của mình, bay trên đầu bọn họ, nói: “Mọi người cũng đi lên đi? Tôi dẫn mọi người tới chỗ các bé đang ngủ.”
Nơi đây không phải vệ tinh Titan - nơi ai cũng có thể bay được, Mễ Hòa thật hối hận vì không giữ cái cánh của vệ tinh Titan lại, nếu còn nó thì bây giờ cô có thể cứ thế bay lên rồi.
Cũng may trang phục bảo hộ của bọn họ có trang bị thiết bị xung khí, Freddy dẫn đầu mở máy xung khí bay lên, lại nương theo một vài chỗ nhô ra trong hốc cây để nhảy lên, anh rất nhanh đã lên được tới bên trên, sau đó nói với mọi người ở dưới: “Mọi người chờ chút, tôi thả dây thừng xuống kéo mọi người lên.”
Anitta không chờ kịp mà nhảy lên theo Freddy, dáng vẻ cô ấy xem ra còn linh hoạt hơn cả anh, cô ấy đứng ở giữa, nhảy mạnh lên một cái, dễ dàng khiến cả người bay thẳng lên trên.