Mễ Hòa nghe thấy Anitta vừa lên tới bên trên đã “oa” lên một tiếng, hiển nhiên là bị cảnh sắc ở trên đó làm cho kinh ngạc.
Khi Mễ Hòa lên tới nơi thì thấy trên sân này được bày đầy những phiến lá lớn hình trái tim, mỗi phiến lá lớn đều có một bé con đang nằm, đó đều là những cư dân nhỏ bé của tinh cầu Người Cây. Cô có hơi bất ngờ là vì cư dân tinh cầu Người Cây có vẻ ngoài mềm mại, dễ thương, lông xù khiến người ta không nhịn được muốn xoa xoa, nhưng bé con của chủng tộc này lại trơn bóng, trông giống như rau câu hình bầu dục.
Hoàng hậu thu cánh về, bà ấy dừng lại bên cạnh một rau câu bé con màu cà tím, dùng râu của mình nhẹ nhàng chạm vào râu bé, rau câu bé con đó lập tức tỉnh lại.
Khi cô bé tỉnh lại, đôi mắt to chiếm tới một phần ba cơ thể, đen bóng như đá quý. Mắt bé ướt dầm đề, nhút nhát, sợ sệt nhìn đám người Mễ Hòa. Ánh mắt đó khiến tim Mễ Hòa mềm nhũn luôn.
Theo sau đó là nhiều bé con khác tỉnh dậy, có điều mấy đứa nhỏ đều có màu hồng nhạt hoặc màu vàng nhạt, giống như nhỏ mực màu vàng hay hồng lên trên giọt nước vậy, trong suốt và béo mập.
Những rau câu bé con đó sau khi tỉnh dậy đều cảm thấy tò mò với đám người Mễ Hòa khổng lồ, các bé còn chưa biết nói, ngay cả phát ra tiếng “ong ong” của cư dân tinh cầu Người Cây cũng không biết, chỉ có đôi mắt to ướt dầm dề và thân hình rau câu to nảy lên.
Trông giống hệt như có hơn hai mươi rau câu to bằng nắm tay đang nhảy lên vậy, Mễ Hòa thậm chí còn lo lắng những đứa bé đó cứ dùng sức nhảy như thế thì có thể khiến rau câu vỡ luôn hay không?
Sau đó Hoàng hậu dùng râu tiếp xúc với những bé con khác, nói cho bọn nhỏ biết sắp tới bọn nhỏ sẽ do đám người Mễ Hòa chăm sóc. Hoàng hậu nói với cô: “Tôi đã nói với bọn nhỏ rằng bọn nhỏ có thể để mọi người lại gần cũng như chơi đùa với mọi người.”
Mễ Hòa nghe xong thì cảm thấy cư dân tinh cầu Người Cây thật sự là một chủng tộc quá thiện lương, quá đơn thuần, cứ thế hoàn toàn không hề có chút phòng bị nào bọn họ. Đồng thời cô cũng cảm thấy bản thân nhất định không thể phụ sự tín nhiệm này được.
Hoàng hậu nói thêm cho bọn họ biết công việc cần làm mấy ngày tới: “Mỗi ngày đều hái lá cây non mới cho bọn nhỏ ăn, hứng sương sớm cho bọn nhỏ uống.”
Nhiệm vụ này quả thật quá đơn giản! Lúc đầu Mễ Hòa còn nghi ngờ không biết những rau câu bé con này có phải sức ăn lớn lắm không, khiến mọi người phải mệt mỏi chạy khắp nơi để hái đồ ăn. Nhưng thật ra không phải, mỗi bé con chỉ có thể ăn nhiều lắm là mười cái lá non, một mình Anitta đã có thể bao thầu hơn một nửa lương thực của bọn nhỏ, dẫu gì thì chỗ hốc cây này cũng chỉ có hơn hai mươi đứa nhỏ mà thôi.
Sau đó Mễ Hòa còn nói với Doro: “Hoàng hậu nói mấy đứa nhỏ được sinh ra từ cái cây này, chuyện này có thể không?”
Doro nói: “Về bản chất thì là không thể, nhưng cuộc sống mà, có rất nhiều kỳ tích.”
Lời nói của ông ấy khiến một ngọn lửa nhỏ trong lòng Mễ Hòa cháy bùng lên, nếu gọi đây là cây sinh mệnh, nếu cây này có thể sinh ra Người Cây, thì có phải lá cây hoặc trái cây của nó có tác dụng với Freddy không?
Doro nhìn ánh mắt tràn ngập hy vọng của Mễ Hòa, ông ấy nói: “Bác sẽ phân tích thành phần lá cây này một chút.”
Mễ Hòa gật đầu lia lịa, mọi người vội vàng chăm sóc những bé con Người Cây này, còn Doro trở lại phi thuyền phân tích số liệu của lá cây.
Thật ra những bé con này không cần bọn họ phải tốn quá nhiều công sức để chăm lo, bởi vì bọn nhỏ ngoại trừ ăn thì là ngủ, hơn nữa thời gian ngủ cũng dài khác thường. Đám Mễ Hòa tiếp xúc với các rau câu bé con lâu rồi, cũng biết được những bé con màu hồng nhạt là giống cái, màu vàng là giống đực, giới tính của chủng tộc này được phân định rất rõ ràng, cứ nhìn màu sắc là biết ngay.
Lúc Mễ Hòa thu hái lá cây còn nhìn thấy hai Người Cây đang giao phối trên ngọn cây, hai cái đuôi của bọn nó dính vào nhau, cơ thể quấn lấy nhau, giống như phiên bản nâng cấp của những chiếc gối ôm màu vàng và màu hồng bằng lông đang quấn lấy nhau vậy.
Trong số những bé con này có một bé con màu tím, Mễ Hòa thấy màu sắc của bé và Hoàng hậu giống nhau thì cảm thấy có lẽ đó là một cô công chúa nhỏ. Cô công chúa nhỏ này rất thích nhảy, cũng thích chơi đùa với Fionn và chim Diệu Âm. Thật ra ở góc độ của Mễ Hòa mà nói, những rau câu bé con này khi chơi đùa cũng vô cùng ngây thơ, bọn nhỏ chỉ nhảy tới nhảy lui trong hốc cây này, hoặc là chen chúc dính vào nhau, cứ nhích tới nhích lui đơn giản như thế thôi đã khiến bọn nhỏ rất vui vẻ rồi.