Ngày đầu tiên khi tới đây Fionn vươn tay xoa xoa công chúa nhỏ, công chúa nhỏ nằm ở trong lòng cậu bé. Fionn dùng tay bế cô bé lên, cẩn thận quan sát sinh vật mềm mại mỏng manh này, đôi mắt công chúa nhỏ ẩm ướt nhìn bé, cơ thể nhỏ bé múp míp khiến Fionn vô cùng tò mò.
Sau đó, Fionn bỗng nhiên hôn môi cô công chúa nhỏ tròn tròn này.
Là cư dân tinh cầu Người Cây, công chúa nhỏ không hiểu hành động hôn môi của con người biểu lộ cho sự yêu thích, nhưng cô bé rất thích gần gũi như vậy, đôi mắt to chớp chớp, vừa vô tội vừa đáng yêu. Mễ Hòa cảm thấy nếu công chúa nhỏ là con người thì quả thật có thể khiến trong lòng cha mẹ mềm nhũn, bởi vì dù bây giờ cô bé đang ở hình hài rau câu cũng đã khiến mọi người rất yêu thích rồi.
Sau khi quen với những bé con này rồi, mọi người đều từng ôm qua các bé, cảm nhận bọn nhỏ mềm mại, nóng hầm hập, giống như rau câu bị đun nóng vậy…
Những cư dân tinh cầu Người Cây hình bầu dục bị bọn họ day má chạm má, hôn môi thì cũng rất thích má kề má với người cùng tộc mình, nhưng mà bọn nhỏ sẽ không hôn môi.
Khi đám nhỏ vui vẻ thì sẽ dùng sức nhảy tới nhảy lui, sức sống vô hạn.
Đám người Mễ Hòa chăm sóc những rau câu bé con này tới ngày thứ năm, sau khi bọn họ tỉnh dậy thì phát hiện ra bên ngoài những bé con này có kết một lớp vỏ màu xanh nhạt, sờ lên có chút giống giấy, còn hơi cứng nữa.
Người có tri thức uyên bác không ở đây, thông tin về cư dân tinh cầu Người Cây trên Tinh Võng vô cùng ít ỏi. Những bé con bỗng nhiên bị lớp vỏ vây lại khiến mọi người hoảng sợ. Anitta còn cố tình đi tìm Hoàng hậu, bà ấy đang chuẩn bị lễ tế cây thần nhưng vẫn vội vàng chạy tới, sau khi phát hiện ra bản thân sợ bóng sợ gió một hồi thì giải thích với mọi người: “Bọn nhỏ sắp phá vỏ ra rồi.”
Hoàng hậu nói: “Sau khi bọn nhỏ phá vỏ ra ngoài thì mọi người sẽ có được thứ mình muốn. Chuyện bây giờ chúng ta có thể làm chỉ là chờ đợi thôi.”
Mễ Hòa đợi hai ngày, hai ngày sau, xác ngoài của những rau câu bé con này càng lúc càng tối màu, đã biến thành màu xanh lá đậm, nếu không biết đây là những cư dân tinh cầu Người Cây bé con thì bọn họ sẽ cho rằng đó là những viên ngọc phỉ thúy.
Thi thoảng sẽ truyền tới tiếng hát của những cư dân tinh cầu Người Cây trưởng thành ở bên ngoài, giọng hát của bọn họ cho dù không có máy phiên dịch cũng khiến người ta cảm thấy vô cùng kỳ ảo, âm nhạc của bất kỳ chủng tộc nào cũng có thể khiến đối phương trực tiếp cảm nhận được vẻ đẹp của nó.
Dương Âm nghe say sưa, còn ở trong hốc cây nhẹ nhàng ngân nga theo, tất cả mọi người đều bị giọng hát của cậu ấy hấp dẫn, thậm chí Mễ Hòa cảm thấy như cô đang tiến vào một thế giới thần kỳ, mọi người đều yên lặng hưởng thụ khoảnh khắc tuyệt vời hiếm có này.
Bỗng nhiên một tiếng “rột rột” vang lên, Dương Âm ngừng hát, tất cả mọi người nhìn qua.
Một cái vỏ bị phá ra, những cái vỏ khác cũng đang nứt dần ra.
Một búi lông hình bầu dục, sợ sệt nhút nhát nhảy ra khỏi vỏ, màu tím nhạt của cô bé lập tức giúp mọi người nhận ra đây chính là công chúa nhỏ hoạt bát. Cô bé từ rau câu trơn bóng biến thành búi lông nhỏ người đầy lông tơ, hơn nữa còn có một đôi cánh nhỏ!
Có điều cô bé không biết bay, chỉ vỗ cánh phành phạch. Cánh của cô bé còn chưa thể đỡ lấy cơ thể mình, cô bé nhảy nhảy tới bên cạnh Fionn. Dưới ánh mắt chờ mong của cô bé, Fionn ôm lấy cô bé, ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc lông tơ của cô bé. Công chúa nhỏ bị sờ lông cảm thấy rất thoải mái, đôi mắt to tròn xoe cũng hơi híp lại, sau đó thân mình nhỏ nhắn của cô bé ủi vào lòng Fionn.
Fionn hôn cô bé.
Công chúa nhỏ rất vui vẻ, nhảy nhót mấy lần trên mặt đất, sau đó Mễ Hòa thấy một viên ngọc màu xanh da trời rơi ra ngoài. Viên ngọc lớn bằng quả bóng bàn, bề ngoài bóng loáng.
Đám người bọn họ nhanh chóng nghĩ tới một thứ, đây chính là viên ngọc mà bọn họ đã đồng ý với trưởng lão người sao Huỳnh.