Bỗng nhiên bọn họ bắt đầu ca hát. Quốc vương hát đầu tiên, sau đó những cư dân tinh cầu Người Cây khác cũng hát theo. Bọn họ hát bài hát mà lần trước Mễ Hòa đã nghe qua. Nhưng lần này, khúc nhạc được phối thêm tiếng mưa rơi tí tách lên đám lá xanh càng khiến giai điệu thêm lung linh kỳ ảo.
Tất cả mọi người đều bị tiếng ca này hấp dẫn.
Dương Âm cũng nhịn không được mà ngâm nga theo, giọng hát của cậu ấy hòa với tiếng ca của cư dân tinh cầu Người Cây, khiến tiếng hát càng thêm kỳ diệu.
Đám người Mễ Hòa nhịn không được ngân nga theo, Fionn cũng hát cùng. Không biết công chúa nhỏ cục bông đã nhảy tới chỗ bọn họ khi nào, cô bé nhảy vào trong lòng Fionn, nhìn khung cảnh trước mắt, nhìn dân tộc của mình.
Đây là bài hát ca ngợi tự nhiên, ca ngợi sinh sản, ca ngợi cuộc sống.
Trong tiếng ca của bọn họ, lá của cây sinh mệnh dường như càng thêm tươi tốt.
Trời đã tạnh mưa.
Tiếng ca cũng tắt dần.
Nước mưa đọng lại trên những tán lá nhỏ giọt xuống, tất cả lại trở lại bình thường.
Bỗng nhiên, đọt xanh mơn mởn của cây sinh mệnh kết ra một nụ hoa màu hồng, sau đó nụ hoa nhanh chóng lớn lên rồi nở rộ.
Trong tiếng kêu kinh ngạc của Mễ Hòa, cây sinh mệnh nở hoa.
Trong chớp mắt đó, cả thế giới chỉ còn lại đóa hoa màu hồng phấn, hương thơm ngọt ngào tươi mát tràn ngập không khí.
Freddy nhịn không được ôm lấy Mễ Hòa, hôn cô một cái, Dương Âm cũng kéo Anitta lại hôn một cái. Đào Tử thì vô cùng buồn bực, cảm thấy bản thân phải nhanh tới kỳ động dục thôi, nếu không sẽ bị kích thích chết mất.
Nhưng cảnh tượng kế tiếp mới khiến tất cả mọi người ngây người. Từng giọt từng giọt mật nước nhỏ ra từ trong những đóa hoa, rơi tí tách xuống mặt đất, trong suốt giống như rau câu, mềm mại, múp míp.
Tiếp theo đó, chúng nó bắt đầu cử động.
Đây là bé con Người Cây.
Bước tiến này khiến Mễ Hòa trợn mắt há mồm.
Bé con của cư dân tinh cầu Người Cây thật sự được cây sinh mệnh sinh ra hả?
Freddy ở bên cạnh nói: “Những đứa nhỏ của bọn họ về bản chất không phải do cây sinh mệnh sinh ra, mà là trước khi mưa tới thì Người Cây sẽ làm tình rồi đẻ trứng lên những chỗ sẽ kết nụ nở hoa. Khi được nước mưa tưới xuống, cây sinh mệnh sẽ sinh sôi vô cùng nhanh, lúc hoa của cây sinh mệnh nở rộ cũng đồng thời ủ chín trứng của cư dân tinh cầu Người Cây.”
Doro nói: “Trong cây sinh mệnh có một nguyên tố rất quan trọng đối với cư dân tinh cầu Người Cây, có thể khởi động mầm sống của bọn họ.”
Là học sinh giỏi trong đám học dở, Anitta không phục hỏi Freddy: “Sao thầy biết được khi hoa nở thì trứng của cư dân tinh cầu Người Cây cũng sẽ được sinh ra?”
Freddy nói: “Lần trước khi ra ngoài hái lá cây tôi có nhìn thấy bọn họ làm tình, sau đó sinh trứng ở trên ngọn cây. Vừa rồi tôi bỗng nhiên nhớ ra, thông thường trên ngọn cây sẽ có nhiều chất kích thích thực vật sinh trưởng hơn.”
Mễ Hòa cảm thấy mấy người học giỏi đều có một đôi mắt giỏi quan sát.
Những đóa hoa nở rộ kia rất nhanh đã sinh ra rất nhiều bé con cho cư dân tinh cầu Người Cây, nhiều hơn rất nhiều so với số lượng bé con mà đám Mễ Hòa đã chăm sóc. Lập tức có tới mấy ngàn bé con khiến Quốc vương và Hoàng hậu đều vô cùng vui mừng, toàn bộ cư dân tinh cầu Người Cây đều ngã xuống mặt đất, râu của bọn họ hướng về phía cây sinh mệnh, dường như đang biểu đạt sự kính sợ của bọn họ với nó.
Lúc này Doro mới nói cho cô biết: “Mọi người biết không? Tất cả những cây lớn mà mọi người nhìn thấy ở trên tinh cầu này đều là nhánh của cây sinh mệnh này. Nói cách không, không phải cư dân tinh cầu Người Cây thống trị tinh cầu này, mà là cái cây này thống trị tinh cầu này. Cho nên cư dân tinh cầu Người Cây gọi nó là cây sinh mệnh cũng không sai đâu.”
“Có điều sự thật cũng rất tàn nhẫn. Sở dĩ trước đó số lượng cư dân tinh cầu Người Cây nở ra bị giảm bớt, tỷ lệ sinh đẻ giảm thấp cũng là kết quả do cái cây này điều tiết. Bởi vì khi quá nhiều bé con ra đời thì sẽ ảnh hưởng tới quá trình phát triển lá non của nó, cho nên nó mới khống chế số lượng bé con được sinh ra.”
Doro hỏi bọn họ: “Sự thật này tàn nhẫn không?”
Mễ Hòa cảm thấy nó tàn nhẫn nhưng cũng hiện thực…
Sau khi thả những bé con cư dân tinh cầu Người Cây xuống thì những đóa hoa đó cũng chầm chậm rơi xuống đất. Trên không trung dường như có vô số bông hoa rơi xuống, cánh hoa màu hồng nhạt bay bay trong gió, trông vô cùng xinh đẹp.
Mễ Hòa vươn tay nhặt một đóa hoa, cô phát hiện bên trong nó vẫn còn mật hoa. Mễ Hòa dùng ngón tay chấm một cái rồi nếm thử, vị ngon vô cùng, còn có mùi thơm thanh mát của hoa nữa. Vì thế cô nhặt lại rất nhiều đóa hoa.