Sau khi trở về phi thuyền, Mễ Hòa ướp cánh hoa với đường, rồi nhào bột, nhanh chóng làm ra bột hoa. Sau đó cô mới dùng cánh hoa tươi để làm nhân bánh. Khi Mễ Hòa lấy bánh hoa tươi ra khỏi lò nướng mang qua cho mọi người, hương thơm ngập tràn cả khoang thuyền, Anitta bị mùi thơm hấp dẫn, nhanh chóng đi tới lấy một cái cho vào miệng.
Anitta cắn một miếng, bánh xốp vỡ ra, nước mật vừa thơm vừa mềm ở bên trong chảy ra, kết hợp với mật hoa của hoa sinh mệnh, nhân cánh hoa ngọt nhưng không ngán, hương thơm ngọt ngào cuốn lấy toàn bộ vị giác khiến cô ấy nhịn không được lại cắn thêm một miếng. Miếng thứ hai ngoại trừ vị ngọt ra thì có có mùi thơm cỏ cây, hai hương vị này trộn lẫn vào nhau vô cùng tuyệt vời.
Sau khi mọi người trên phi thuyền đã ăn kha khá rồi, Mễ Hòa còn cố ý tặng cho cư dân tinh cầu Người Cây một ít.
Mễ Hòa cảm thấy cho dù bọn họ ăn hay không ăn thì đây cũng là tâm ý của cô: “Cảm ơn mọi người đã cho chúng tôi ở lại một thời gian. Đây là đồ ăn tôi mới làm, sử dụng hoa của cây sinh mệnh để làm bánh.”
Cư dân tinh cầu Người Cây nhận được quà của Mễ Hòa đều chẳng hề nghi ngờ gì. Hoàng hậu tò mò ăn thử một miếng, bà ấy không có tay, hai râu lại không đủ sức nâng cái bánh lên, cho nên đành phải nằm trên mặt đất ăn. Miệng bà ấy rất nhỏ, gặm một lúc lâu mới có thể phá vỡ lớp vỏ bên ngoài để nếm được vị ngọt của hoa sinh mệnh ở bên trong.
Khi Hoàng hậu nếm được vị của hoa sinh mệnh, bà ấy bị chấn kinh. Hoàng hậu ngẩng đầu nói vài câu với Quốc vương, sau đó ông ấy cũng nằm xuống đất ăn bánh giống với bà ấy. Bây giờ thì Mễ Hòa cảm thấy hai người họ không khác gì những cục bông nho nhỏ mà bọn họ đã từng chăm sóc.
Hai người bọn họ ăn xong cái bánh thì cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Mễ Hòa nhìn bọn họ ăn vui vẻ, cô cũng cảm thấy thỏa mãn. Đối với cô mà nói, có thể tặng đồ ăn ngon cho bạn bè, được sự tán thưởng của họ là một niềm vui to lớn.
Mễ Hòa đứng dậy chào tạm biệt tộc Người Cây, còn muốn nói cho bọn họ biết không phải con người nào cũng thiện lương như bọn họ đâu. Nhưng sau đó cô lại cảm thấy, nếu cô nói ra sẽ khiến bọn họ có lòng phòng bị, việc này đối với một chủng tộc đơn thuần như bọn họ mà nói thì chính là một kiểu gánh nặng nhỉ?
Lời cuối cùng Mễ Hòa không nói ra, cô chỉ nói: “Hy vọng ngày nào đó chúng ta có thể gặp lại.”
Bỗng nhiên Hoàng hậu nói với Mễ Hòa: “Cô chờ một chút.”
Mễ Hòa tưởng Hoàng hậu muốn giữ cô lại, không ngờ bà ấy lại nói: “Chúng tôi có món quà muốn tặng cho mọi người.” Bà ấy nhìn qua Quốc vương, ông ấy quay ra đằng sau, tiếng kêu ong ong vang lên, Mễ Hòa thấy mấy cư dân tinh cầu Người Cây cùng nhau vận chuyển những quả tròn màu hồng phấn, to bằng cỡ bàn tay.
Mễ Hòa theo bản năng thầm nghĩ: Chẳng lẽ cái này không giống như viên ngọc bọn họ đã thu thập sao?
Hoàng hậu nói: “Đây là trái của cây sinh mệnh, lễ tế thần cây lần này không chỉ sinh ra rất nhiều bé con, mà cây sinh mệnh còn kết trái. Tôi tặng mỗi người một quả, cảm ơn mọi người thời gian qua đã chăm sóc bé con của chúng tôi.” Bà ấy nhìn Mễ Hòa, rồi thẹn thùng nói: “Cảm ơn món bánh ngon cô đã tặng nữa.”
Cho nên, lúc cuối cùng trước khi rời đi, Mễ Hòa đem theo bảy quả cây sinh mệnh đi cùng.
Đêm đó Freddy ăn một quả, Mễ Hòa vô cùng kích động, tràn ngập mong chờ nhìn anh: “Anh cảm thấy thế nào?”
Freddy cảm thấy cả người khô nóng, cho dùng sử dụng hết toàn bộ sức lực trong người cũng không đè được ham muốn trong người xuống. Anh ôm Mễ Hòa lên giường nói: “Anh cảm thấy rất tốt.”
Tối hôm đó Mễ Hòa không thể xuống giường được, đây là lần Freddy giày vò cô mệt mỏi nhất. Cô sử dụng hai viên công nghệ đen “Sự Dịu Dàng Của Người” mà vẫn cảm thấy hỏng mất, cho dù hôm sau dùng thuốc xịt giảm sưng thì cô cũng không còn tinh thần. Anitta cũng không có chút tinh thần nào giống cô, xem ra sau khi cô ấy và Dương Âm ăn xong, phản ứng cũng khá là giống nhau.
Doro phân tích quả của mình, ông ấy nói: “Theo bản chất mà nói, đây quả thật là một loại quả thần kỳ, bởi vì nó là thuốc tráng dương cực mạnh.”
Đào Tử nghe xong, sắc mặt cổ quái: “Cháu cũng ăn, sao lại không thấy có phản ứng gì…” Cô ấy vô cùng phiền muộn, Anitta nói: “Bây giờ cậu đang là giống cái thì làm sao mà có phản ứng gì được?”
Mấy ngày sau, Dương Âm và Freddy ăn luôn cả phần của Anitta và Mễ Hòa.
Cuối cùng chỉ còn lại một quả của Fionn, Freddy nói: “Cất đi cho Fionn, sau này lại đưa cho con.”
Mễ Hòa nói với Freddy: “Anh không đứng đắn.”
Freddy vừa đi lại chỗ Mễ Hòa vừa quay lại dáng vẻ nguyên bản khiến cô say mê, anh nói: “Anh hẳn nên tiếp tục không đứng đắn với em mới được.”
Anh đè cô ở dưới người, nói với cô: “Cho dù anh sống được bao lâu đi nữa thì anh cũng rất thích, rất thỏa mãn cuộc sống hiện tại rồi.”