Fionn mới hai tuổi rưỡi đã “hạ nốc ao” Mễ Hòa khi bảy tuổi. Năm đó khi tham gia chương trình học tiểu học của người định hướng, cô đã phải sứt đầu mẻ trán vì phải học tận bốn ngôn ngữ mới, nhưng Fionn mới hai tuổi rưỡi lại không hề nao núng về vấn đề này, dù còn nhỏ xíu mà bé đã có thể giao tiếp trôi chảy bằng tiếng Alex, tiếng Deutch, tiếng Đế Quốc, năng lực học tập nhanh tới mức làm Mễ Hòa phải khen ngợi không ngớt.
Sau khi đám Mễ Hòa theo áo choàng đỏ cưỡi lên bò bay, cả bọn lập tức bay khỏi khu vực đăng ký. Tốc độ bay của bò bay không quá nhanh và cũng không quá cao, có vẻ chúng nó rất thích bay là là và đạp lên các tán cây trên đường bay.
Mễ Hòa đoán hiện giờ đang là mùa thu hoạch ở tinh cầu Viên Long Bình, bởi vì khi nhìn xuống dưới, đập vào mắt cô là một biển lúa nước vàng óng, từ xa nhìn lại, biển lúa như nối liền với đường chân trời xa xăm vậy.
Thi thoảng Mễ Hòa còn thấy có người đang làm việc trong đồng ruộng, chờ bay gần lại mới thấy, thì ra đa số “nông dân” đều là người máy, chúng nó đang thu hoạch lúa nước, sau đó mang sản phẩm vừa thu hoạch đi tuốt hạt cũng như hong khô. Những hạt lúa sau khi được xử lý xong là có thể cho vào túi đóng gói kín lại rồi vận chuyển đến các nơi trên Đế Quốc để bán.
Áo choàng đỏ giới thiệu với mọi người: “Sắp tới lễ hội thu hoạch mỗi năm một lần rồi đấy, mọi người đến đúng lúc lắm.” Trong lúc ông ấy đang nói, Mễ Hòa đột nhiên nghe thấy có tiếng người truyền đến từ một nơi cách đó không xa.
Đó là một thửa ruộng nằm gần chân núi, có mấy người lớn đang dẫn theo con em trong nhà thu hoạch lúa. Người lớn gặt lúa một cách vụng về, bọn trẻ con thì nhặt nhạnh những bông lúa rơi vãi trên mặt đất. Lúc bò bay của đám Mễ Hòa bay ngang qua, cô còn nghe người lớn dạy bọn trẻ phải biết quý trọng lương thực.
Áo choàng đỏ dẫn bọn họ tới lưng chừng núi, nơi này có những ngôi nhà được xây “giữa” không trung. Những ngôi nhà này có bề ngoài khá giống nhau, chúng nó đều được xây trên một cây cột lớn có bề ngang chừng một mét, căn nào căn nấy đều được xây trên trời như vậy đó, không hề chiếm diện tích dưới mặt đất.
Nhìn từ bên ngoài thì những căn nhà này đều mang theo một ít hơi hướm của Hoa Hạ cổ xưa, thậm chí chúng còn có đấu củng () phiên bản đơn giản và phần diềm mái (*) nữa, bốn góc của mái nhà nhếch lên, mái ngói trên nóc nhà có hoa văn hình lúa nước.
(*) Chú thích: Đấu củng là một loại kết cấu đặc biệt. “Đấu” là những miếng gỗ đệm thường có dạng khối hình gần vuông có xẻ rãnh, đóng vai trò khớp nối chèn vào giữa các củng. Còn “củng” là những thanh gỗ ngang hoặc cong nối giữa cột và xà, đóng vai trò bệ đỡ. Đấu củng thường được dùng ở dưới mái hiên hoặc giữa các thanh xà.
(*) Chú thích: Đấu củng là một loại kết cấu đặc biệt. “Đấu” là những miếng gỗ đệm thường có dạng khối hình gần vuông có xẻ rãnh, đóng vai trò khớp nối chèn vào giữa các củng. Còn “củng” là những thanh gỗ ngang hoặc cong nối giữa cột và xà, đóng vai trò bệ đỡ. Đấu củng thường được dùng ở dưới mái hiên hoặc giữa các thanh xà.
(**) Chú thích: Phần bờ dải, diềm mái, là các bờ mái đi dọc theo mặt mái.
(**) Chú thích: Phần bờ dải, diềm mái, là các bờ mái đi dọc theo mặt mái.
Lối kiến trúc như thế này tạo cho Mễ Hòa một cảm giác vô cùng quen thuộc và thân thiết. Một lát sau, cô thấy áo choàng đỏ và một người máy đi ra, trong tay của người máy xách theo hai khối gì đó màu đen có thể tích chừng một mét vuông, áo choàng đỏ nói với bọn họ: “Mọi người tới chọn nền cho nhà của mình đi.”
Việc chọn nhà ở tinh cầu Viên Long Bình thật ra cũng khá đơn giản. “nền” ở đây thực chất là những cái ống làm cột chống cho những căn nhà ban nãy đó, cho nên bọn họ chỉ cần chọn cái ống nào mà bên trên chưa có nhà là được.
Chờ đám Mễ Hòa chọn được nền xong, người máy lập tức lấy hai khối vuông màu đen ban nãy tới để “xây” nhà. Nói là xây chứ nhìn qua giống như là lắp ráp lego vậy, đầu tiên nó sẽ “in” nguyên liệu ra, sau đó bắt đầu “lắp ráp” hai căn nhà theo yêu cầu của đám Mễ Hòa.
Từ khâu lựa chọn phòng ốc cho tới xây dựng hoàn chỉnh chỉ tốn không đến hai tiếng đồng hồ, quá trình này quả thật đã giúp Mễ Hòa mở mang tầm mắt.
Vị trí mà bọn họ chọn nằm ở bên cạnh hai gốc cây to, căn nhà cũng nằm ngay sát tán cây cho nên chỉ cần mở cửa sổ là có thể chạm vào lá cây rồi, bình thường còn có thể nghe thấy tiếng côn trùng kêu rả rích. Nóc nhà có thể tự động lọc ánh sáng mặt trời giúp nhiệt độ trong nhà luôn nằm ở mức ổn định cũng như đảm bảo đủ ánh sáng cho vấn đề sinh hoạt hằng ngày.
Trong nhà cũng có sẵn thiết bị tự động “in” những vật dụng trong nhà, Mễ Hòa dựa theo kích cỡ của căn phòng để “in” giường và tủ đồ phù hợp. Sau đó, mọi người đi rửa mặt và vệ sinh cá nhân rồi tự về phòng mình để nghỉ ngơi.
Từ khi quyết định chuyển nhà đến khi tới nơi định cư chỉ tốn có nửa ngày mà thôi.
Quá trình chuyển nhà vào năm thứ ba trăm theo lịch thiên văn thật đúng là đỉnh của chóp mà.