Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 560 - Chương 560.

Chương 560. - Chương 560. -

Mễ Hòa nhìn dáng vẻ buồn rười rượi của Fionn, cô vỗ nhẹ vào đầu của cậu bé, cô định nói với cậu bé rằng Tiểu Kim không ở đây thì cậu bé vẫn còn có chim Diệu Âm và Lưu Quang kề bên, cậu bé sẽ không cô đơn đâu. Lúc này, thiết bị đầu cuối của Mễ Hòa vang lên và hình ảnh ba chiều của Freddy hiện lên.

Trong hình ảnh ba chiều, anh nhìn thấy đám người Mễ Hòa đều đang ở bên ngoài, anh hỏi họ: “Mọi người ở đâu vậy?” Nhưng họ chưa kịp trả lời thì Freddy đã nhanh chóng nói: “Mau về nhà đi, đưa Fionn và Lưu Quang vào hầm trú ẩn, tinh cầu Viên Long Bình chẳng mấy chốc sẽ phải giới nghiêm trên diện rộng!”

“Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

Freddy nói: “Quái vật máu đen lại đến tấn công rồi.”

Lúc này, Mễ Hòa mới phát hiện Freddy trong hình ảnh ba chiều đang mặc trang phục điều khiển cơ giáp: “Anh định điều khiển Quang Giáp sao?”

Freddy: “Không còn cách nào khác, ở đây chỉ có anh và Luke là có tư cách điều khiển Quang Giáp nhất.”

Freddy nói với Anitta: “Tôi giao họ cho cô đấy, Ani.”

Anitta gật đầu: “Anh hãy yên tâm.”

Sau đó, anh nói với Mễ Hòa: “Em hãy đợi anh về.” Hình ảnh ba chiều của anh còn vỗ nhẹ vào đầu của Fionn: “Fionn phải ngoan ngoãn nghe lời mẹ và chờ cha về nhé.”

Tuy Fionn chỉ mới ba tuổi rưỡi, nhưng cậu bé cũng biết về câu chuyện của quái vật máu đen. Khi biết cha phải chiến đấu với kẻ xấu, cậu bé cũng rất nghiêm túc gật đầu: “Con sẽ chăm sóc mẹ thật tốt!”

Sau đó, Freddy gật đầu với mọi người, hình ảnh ba chiều của anh bước đến trước mặt Mễ Hòa rồi cúi người xuống hôn lên trán Mễ Hòa.

Mễ Hòa chưa kịp lên tiếng thì hình ảnh ba chiều của Freddy dần biến mất trong không khí.

Anitta nghĩ đến Lưu Quang đang được người máy bảo mẫu chăm sóc ở nhà, cô ấy nói: “Chúng ta lập tức về nhà đi!” Sau khi cô ấy vừa dứt lời thì trên bầu trời của tinh cầu Viên Long Bình chợt vang lên tiếng ong kêu vo ve, như thể nó có thể xuyên thấu mọi ngóc ngách vậy.

Âm thanh đặc biệt này ở tinh cầu Viên Long Bình mang ý nghĩa báo hiệu quái vật máu đen đang tới.

Mọi người không để ý tới trứng của rắn biến dị nữa, Fionn nhanh chóng đưa bàn tay robot xuống để nó đặt trứng rắn về chỗ cũ, nhưng Tiểu Kim vẫn đang quấn quanh cánh tay của Fionn nên cậu bé đành phải lại mang nó về nhà.

Cả đám người nhanh chóng bước lên phi hành khí, Anitta vừa điều khiển phi hành khí cất cánh thì cô ấy đột nhiên phát hiện trên mặt hồ gần đó có sương mù, tiếng vo ve ngắt quãng trong không trung dừng lại, thay vào đó là một âm thanh cảnh báo vừa nhanh lại sắc bén.

Lưới bảo vệ gần đất của tinh cầu Viên Long Bình đột nhiên bị tấn công bởi một loạt tia lửa khổng lồ, sau đó một quả cầu lửa lớn đang cháy từ trên không trung bay xuống, chỉ trong vòng vài giây, quả cầu lớn rơi xuống hồ phát ra một tiếng tõm.

Ngọn lửa ngay lập tức được hồ nước dập tắt, mọi người từ trong phi hành khí nhìn ra bên ngoài, hóa ra quả cầu lửa đó là khoang thoát hiểm.

Cửa khoang thoát hiểm đột nhiên mở ra, trái tim của Mễ Hòa đập thình thịch, bên trong khoang thoát hiểm tĩnh lặng như tờ.

Nhưng mọi người đều biết có lẽ người trong đó chỉ đang quan sát tình hình mà thôi.

Phi hành khí của đám người Mễ Hòa không di chuyển mà chỉ dừng ở gần mặt hồ.

Đột nhiên, một chiếc xúc tu màu đen vươn ra từ trong cửa khoang, chiếc xúc tu đó xoay một vòng như thể đang quan sát tình hình xung quanh. Sau đó, rất nhiều xúc tu màu đen cũng chen nhau đưa ra từ cửa khoang, chúng giống như một đống chất lỏng đen kịt dính vào nhau, chúng thậm chí còn từ trong cửa khoang chảy xuống mặt hồ và nổi trên mặt hồ.

Anitta bình tĩnh nói với Dương Âm: “Anh có thể điều khiển phi hành khí thay em được không?”

Dương Âm nói: “Được.” Lúc này, cậu ấy cũng rất bình tĩnh.

Đào Tử nói: “Cậu đừng chết ở đây đấy!”

Anitta nói: “Nơi này gần nhà trẻ nhất, hơn nữa, ở đây chỉ có chúng ta, nếu tớ mặc kệ chúng thì chúng sẽ trở thành mối nguy hiểm tiềm ẩn rất lớn ngay khi chúng trốn vào rừng.”

Anitta rút bó cơ bắp từ trong chiếc đùi máy móc của mình ra, bó cơ bắp kim loại mềm mại bị cô ấy xé thành hai nửa, sau đó cô ấy nặn vài cái, chúng lập tức biến thành hai con dao cong sắc bén.

Anitta liếm khóe môi: “Từ khi đến đây, tớ chưa ra tay giết ai bao giờ, tớ không cho rằng mình sẽ bị hai con quái vật máu đen kém cỏi giết chết, tớ vẫn đang đợi Lưu Quang gọi tớ là mẹ đấy.”

Đào Tử thấp giọng nói: “Ani ngốc nghếch…”

Mễ Hòa nói: “Bọn tớ đợi cậu trở về.”

Anitta nói: “Mọi người đừng đợi tớ, Lưu Quang vẫn đang ở nhà, các cậu đưa nó và Fionn trốn ở hầm trú ẩn đi, tớ sẽ đến tìm các cậu sớm thôi.”

Dứt lời, Anitta mở cửa trượt của phi hành khí ra, đôi giày của cô ấy đã kích hoạt thiết bị nổi nên cả người cô ấy đã đứng trên mặt hồ tĩnh lặng.

Lúc này, đống chất lỏng đen kịt đó đã chia thành hai đống, khi Anitta xuất hiện, chúng trông rất phấn khích, thậm chí còn tăng tốc độ phân tách, như thể nước suối không ngừng phun ra từ giữa cơ thể nhớp nháp của chúng vậy. Chẳng mấy chốc, chúng đã tích tụ thành hai con quái vật máu đen cao hơn ba mét.

Mễ Hòa thấy chúng há to cái miệng đen kịt, như thể chúng cũng nóng lòng muốn xé xác Anitta ra vậy, những chiếc sừng trên đầu chúng đang nhe nanh múa vuốt run lên.

Anitta cầm hai con dao cong trong tay, hưng phấn nói: “Tao vẫn chưa tự tay giết chết con quái vật máu đen nào đấy…”

Bình Luận (0)
Comment