Mễ Hòa xoa xoa người lớn nhỏ bé Taura, phát hiện cậu bé lớn rất nhanh, sắp cao hơn cả cô luôn rồi. Cô nhớ tới vóc người cao lớn của đàn ông nhà Collins, sau này Taura cũng sẽ là một anh chàng đẹp trai, chín chắn, phong độ nhỉ.
Đây là lần đầu tiên Fionn và Taura gặp nhau ở ngoài đời. Cậu bé nhìn đứa nhỏ trong lòng Freddy, nói: “Fionn, chào cháu.”
Fionn ngọ nguậy rời khỏi lòng Freddy chui xuống dưới, bé đứng trên mặt đất ôm lấy đùi Taura, đôi mắt to màu xanh biếc lóe sáng, đầy vẻ kính nể nói: “Cậu nhỏ Taura, cháu cũng muốn lên lớp mười! Cũng muốn làm học sinh xuất sắc!” Bé chọc cho Taura cười xấu hổ nói: “Cháu phải học tập cho giỏi, ngoan ngoãn nghe lời, thì cũng sẽ đi học sớm như cậu nhỏ vậy.”
Fionn vươn tay ra với Taura: “Cậu nhỏ ôm!”
Taura lập tức ôm Fionn nặng trĩu tròn vo vào lòng. Fionn ở trong lòng cậu bé hôn chụt chụt chụt lên mặt cậu bé hai cái, khiến Taura cười vừa vui vẻ vừa thẹn thùng. Cậu bé nói: “Fionn đúng là một bánh bao ú.” Bánh bao ú khiến mọi người vui vẻ!
Kết quả là khi Taura định hôn Fionn một cái thì bé lập tức lộ nguyên hình, giở trò đùa dai, đem con rắn nhỏ mình dấu ở trong quần áo ra hù dọa cậu bé. Taura kinh ngạc, não to của học sinh giỏi hoạt động giống như đang mở sách ra tìm kiếm xem đây là loại rắn gì, cuối cùng cậu bé hỏi: “Đây là rắn biến dị ở Viên Long Bình à?”
Fionn thấy cậu nhỏ không bị hù dọa thì cảm thấy không thú vị, Tiểu Kim thuận thế bò lên vai Fionn. Vì tinh cầu Viên Long Bình xảy ra chiến tranh nên Mễ Hòa và Fionn vẫn chưa thể đưa Tiểu Kim về được, sau đó Mễ Hòa bị tin tức của cô và Fionn trên Tinh Võng chiếm cứ nên quên mất, còn Fionn thì lựa chọn bỏ qua không nhắc tới bởi vì thật ra bé rất muốn có Tiểu Kim ở bên cạnh.
Fionn cảm thấy Tiểu Kim thích dính trên người bé này thật ra cũng không muốn rời khỏi bé đâu! Bé chính là cha mẹ của Tiểu Kim đó!
Gần nửa tháng nay, Tiểu Kim đã dài ra đồng thời cũng béo thêm một vòng. Tiểu Kim vì thường xuyên ở chung với chim Diệu Âm, nên còn học cả thói quen dùng miệng chỉnh lông như của chim Diệu Âm, thích dùng cái ria mép dài của nó cọ cọ cổ Fionn, khiến bé cười khanh khách không ngừng.
Taura có thể nói được lai lịch của Tiểu Kim khiến Fionn vô cùng bội phục. Taura hỏi: “Cậu nhớ là loại rắn biến dị này rất hiếm, sao cháu có được nó thế?”
Hannah và Ngài Collins cũng ra đón bọn họ, dẫn bọn họ tới phòng khách. Người máy bưng trà nước lên, Hannah châm trà cho mọi người, rồi ăn bánh ngọt Mễ Hòa mang từ trong cung ra. Ngài Collins còn nói: “Taura rất thích ăn bánh xốp này.”
Hannah nhìn những món đồ ăn vặt được mang từ trong cung tới, mọi người ngồi trò chuyện với nhau một lát,. Sau đó Ngài Collins và Freddy vào phòng làm việc nói chuyện, Hannah kéo Mễ Hòa đi nói chuyện riêng, còn Fionn được Taura dẫn tới phòng cậu bé, cho bé xem những món đồ chơi điện tử của mình.
Mễ Hòa và Hannah đi tới cầu thang là có thể nghe được tiếng cười của Fionn và Taura, còn có thể nghe thấy tiếng Taura la lên: “Tiểu Kim!” Fionn nói: “Tiểu Kim, đây là cậu!” Bé làm như thật, giới thiệu người thân với con rắn nhỏ, khiến Hannah không tự giác nở nụ cười.
Hannah và Mễ Hòa đi tới phòng của Mễ Hòa ở nhà Collins, tới giờ căn phòng đó vẫn giống như trước kia khi bà ấy để lại cho cô, khiến Mễ Hòa cảm thán thời gian trôi qua thật nhanh. Mễ Hòa hỏi thăm sao hôm nay Doro không ở đây, Hannah nói: “Thầy vốn cũng tính chờ hai đứa, nhưng mà những người ở viện nghiên cứu của Mars sao có thể buông tha cho thầy ấy chứ? Sáng sớm hôm nay đã kéo thầy ấy đi rời, phỏng chừng là tới tối cũng không nhất định có thể về được.”
Hannah còn nói: “Thầy ấy ở với con và Fionn có vẻ rất vui, tối hôm qua mẹ còn nghe thấy thầy la rầy hai nghiên cứu sinh tiến sĩ của mình ở trên video ba chiều, giọng nói to lớn vang dội lắm.”
Mễ Hòa nói: “Chắc là mỗi ngày bác ấy đều ở bên cạnh Fionn nhưng cũng không chịu nổi sự nghịch ngợm của bé. Nhưng sau đó kiểu gì cũng bị Fionn ôm ấp, hôn hít, làm nũng thu phục, không có cách nào khác với bé cả.”
Hannah nói: “Từ nhỏ Fionn thích cười, cũng thích làm nũng, giống y như con khi còn nhỏ vậy. Khi còn nhỏ con cũng thích dính lấy Doro nên thầy ấy không thể không chăm sóc con, không ngờ rằng lại chăm sóc nhiều năm như vậy…”
Có đôi khi Mễ Hòa cũng nghĩ rằng, từ nhỏ tới lớn, Doro là điều may mắn nhất cô gặp khi đi vào thế giới này.
Cô nói: “Có lẽ bởi vì con là đứa nhỏ duy nhất sinh ở căn cứ, cho nên người Alex có thiên tính thiện lương lại thích con nít mới thích con nhỉ?”