Mễ Hòa nói: “Thân phận giữa em và anh vốn đã chênh lệch như trời và đất, đây là sự thật không cần bàn cãi. Phụ nữ trên toàn Đế Quốc đều bảo em không xứng với anh, nói em không xinh đẹp như các ứng cử viên cho vị trí Hoàng tử phi của anh, nói chỉ số thông minh của em còn không bằng một người định hướng tầm thường, nói em đã tích đức mấy kiếp mới gặp được anh. Nếu là trước kia em mà thấy những bình luận kiểu này thì chắc phải mất ngủ mấy đêm mất, nhưng bây giờ em chẳng còn để bụng nữa, những gì họ nói là thật mà. Diện mạo của em thật sự bình thường, chỉ số thông minh cũng thế, trừ tài nấu ăn giỏi và có người nhà cũng như bạn bè luôn yêu thương em ra thì em không có gì đáng nhắc tới cả. Nhưng thế thì sao chứ, người nhà và bạn bè của em đều quý mến em như thế mà, đúng là bản thân em không khác gì những lời họ nói, nhưng anh cũng thích một em như vậy, đúng chứ?”
“Nếu sớm hơn một chút, có lẽ anh sẽ kết hôn và sinh con với những ứng cử viên của vị trí Hoàng tử phi. Nếu trễ một chút, có lẽ anh sẽ quyết định ở bên những người phụ nữ xinh đẹp kia. Nhưng hai ta lại yêu nhau ngay thời khắc đó, không sớm cũng chẳng muộn, từ mười hai tuổi đến hai mươi tuổi, anh đã trả giá quá nhiều cho em rồi, hiện giờ em trả giá vì anh một chút cũng là chuyện đương nhiên mà.”
Freddy nghe đến đây thì tình cảm trong lồng ngực đã gần như muốn nhấn chìm anh, Freddy dịu dàng và trân trọng hôn lên môi của Mễ Hòa.
Đúng vậy, chỉ cần sớm hoặc trễ hơn thì có lẽ họ đã bỏ lỡ lẫn nhau.
Là Thần chân lý giúp cả hai có thể ở bên nhau.
Freddy nhỏ giọng nói: “Có thể gặp được em là kỳ tích vĩ đại nhất mà Thần chân lý đã ban cho anh.”
Ngày hôm sau, Mễ Hòa và Freddy chính thức dẫn Fionn cùng đi thăm Hannah. Quốc vương bệ hạ còn giúp bọn họ chuẩn bị rất nhiều quà, thật sự khiến Mễ Hòa cảm thấy rất ngoài ý muốn. Hơn nữa, những món quà này đều do Ngài Collins chuẩn bị, chú ấy cũng rất có chừng mực, chỉ chuẩn bị một đống đồ ăn vặt trong cung cho bọn họ.
Freddy không cần phải cải trang nữa, anh dùng dáng vẻ tóc vàng mắt xanh của mình, một tay ôm lấy Fionn, một tay nắm lấy tay Mễ Hòa. Khi phi hành khí chuyên dụng của anh dừng lại trước cửa nhà Collins, người đi đường đều có thể thấy được Hoàng tử điện hạ Friedrich đẹp trai đang nắm tay Mễ Hòa và ôm lấy Fionn đi ra.
Chỉ chốc lát, hành trình của bọn họ đã được đưa lên Tinh Võng, còn có người nói: “Mễ Hòa Dương trông có vẻ đẹp hơn trong ảnh chụp nhiều, khí chất rất tốt, Hoàng tử còn nắm tay cô ấy, tình cảm hai người họ rất tốt!”
Mễ Hòa cũng không biết bọn họ chỉ xuất hiện mười mấy giây đã bị phát hiện rồi. Cô vui mừng khi gặp lại Taura đã lâu không gặp, bây giờ cậu bé đã chín tuổi, học kỳ sau sẽ lên lớp mười, nhưng vì cậu bé còn khá nhỏ nên Ngài Collins để cậu bé ở nhà tự học hai năm nữa sau đó mới tiếp tục tới trường cấp ba đi học. Việc này khiến Mễ Hòa nhớ tới năm đó, khi lần đầu tiên cô gặp chị họ Lita, lúc đó chị họ mới mười hai tuổi đã chuẩn bị lên lớp mười rồi.
Taura là sự kết hợp giữa nhà Linley và nhà Collins nên lại càng giỏi hơn, đúng là trò giỏi hơn thầy, mười tuổi đã chuẩn bị lên lớp mười rồi…
Tuy rằng trước đó cô cũng thường xuyên gặp Taura qua video ba chiều, nhưng bây giờ nhìn thấy người thật cô vẫn cảm thấy thời gian trôi qua thật nhanh. Lần trước hai người gặp nhau, Taura vẫn là củ đậu nhỏ, thích ôm lấy cô, rồi gọi cô là chị bằng mười loại ngôn ngữ, thậm chí còn bởi vì cô ăn mất cái tai của bánh hấp hình con thỏ mà đau lòng, thế mà chỉ chớp mắt Taura đã chín tuổi rồi.
Taura chín tuổi đã nhổ giò, không còn bụ bẫm như khi nhỏ nữa, dung mạo cũng có chút thay đổi. Khi còn nhỏ cậu bé xinh đẹp tinh xảo như một cô bé gái, hơn nữa lại có vẻ ngoài cũng khá tương tự như anh Luke khi ngụy trang, nhưng sau khi cậu bé trưởng thành thì lại càng giống Ngài Collins hơn.
Nói sao nhỉ, chính là kiểu khí chất đó, diện mạo thật sự của Luke cũng toát ra khí chất tương tự như vậy, cùng một dòng máu với Ngài Collins, cùng kế thừa khí chất rộng rãi, khoan dung, mạnh mẽ. Bởi vì bọn họ quá thông minh và lớn mạnh cho nên tất cả mọi người đều thật lòng tôn trọng bọn họ.
Taura chín tuổi đã có khí chất như vậy, kiểu khí chất này so ra càng khiến người ta yêu thích và thoải mái hơn so với dung mạo hơn người.
Cậu trai trẻ Taura nhìn thấy Mễ Hòa thì bình tĩnh gọi: “Chị.” Cậu bé vừa định nói chào mừng thì đã bị Mễ Hòa đi tới ôm vào lòng. Lỗ tai nhòn nhọn của Taura đỏ ứng, cậu bé nói: “Chị, em là người lớn rồi, em sắp lên lớp mười…”