Tuy Fionn không muốn để Mễ Hòa biết việc bé đánh nhau, nhưng cuối cùng thì cô vẫn phát hiện được.
Mễ Hòa biết chuyện này từ chỗ của Nhị hoàng tử phi, nói thật hiện giờ cô ta chỉ hận không thể nuốt sống Mễ Hòa, bởi vì con trai của cô đã làm bảo bối nhà cô ta bị thương, mà đối với Nhị hoàng tử phi mà nói thì cháu đích tôn của Vương tộc còn quan trọng hơn cả mạng sống của cô ta nữa. Thật ra thì miệng vết thương của Crewe không sâu lắm, nhưng do đã chảy khá nhiều máu cho nên cậu bé cứ khóc sướt mướt mãi không chịu ngừng.
Lúc về, cậu bé ngủ một tiếng trong cabin y tế xong thì miệng vết thương cũng đã được chữa khỏi, có điều tuy vết thương trên cơ thể đã khép miệng nhưng vết thương lòng lại không có cách nào lành hẳn được.
Nhị hoàng tử phi chỉ hận không thể làm cả Hoàng thất đều biết gương mặt thật của thằng nhãi ác ma Fionn này, cũng vì chuyện này mà cô ta đã khóc lóc ỉ ôi với Quốc vương thêm lần nữa, hơn nữa gặp ai cũng kể cho họ nghe về hành vi tàn ác của Fionn. Vì để lại chứng cứ, cháu đích tôn của Vương tộc thậm chí còn giữ lại vết sẹo trên ngực kia.
Cuối cùng sau khi được Quốc vương nhờ vả, Hoàng hậu mới đứng ra khuyên Nhị hoàng tử phi hãy tém tém lại, bà ấy nói: “Mẹ khuyên con đừng có nhai đi nhai lại chuyện này nữa, con có nghĩ tới hậu quả khi mình cứ tuyên truyền chuyện này với người khác không? Người ta sẽ biết một đứa bé sáu tuổi như Crewe lại đánh thua một đứa bé ba tuổi là Fionn đấy.”
Hoàng hậu hơi mỉm cười thưởng thức gương mặt biến sắc của Nhị hoàng tử phi.
Dường như sau khi tách ra khỏi Nhị hoàng tử thì Nhị hoàng tử phi đã trở nên tệ hại hẳn, chẳng những không hề mẫn cảm về mặt chính trị mà còn thích tự cho mình là cái rốn của vũ trụ. Nghe nói tình cảm của cô ta và Nhị hoàng tử cũng không tốt, Nhị hoàng tử phi vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện Ditmar đã từng công khai dữ liệu ba chiều của bản thân trước khi kết hôn.
Hoàng hậu cảm thấy Hoàng tử phi thật đúng là một con người khó hiểu, rõ ràng năm đó cô ta cũng dựa vào chủ đề này để tiếp cận Dick thành công, hơn nữa sau khi kết hôn Dick cũng đã hủy bỏ chế độ công khai của dữ liệu ba chiều rồi mà.
Nhớ tới lời dặn dò của Leone, Hoàng hậu lại cố tình đổ thêm một ít dầu vào lửa: “Buồn cười thật nhỉ, sáu tuổi mà lại đánh thua một đứa bé ba tuổi, khó trách bệ hạ thích Fionn như vậy...”
Bà ấy cố ý nhắc tới một câu quan trọng nhất: “Mà cũng phải thôi, vốn dĩ vị trí Thái tử này của Dick được lấy từ trong tay của Friedrich kia mà, bây giờ cũng xem như mọi chuyện đã trở lại đúng với quỹ đạo cũ.” Hoàng hậu an ủi Nhị hoàng tử phi: “Tốt nhất thì con và Crewe nên cải thiện quan hệ với bọn họ đi, bởi vì sau này...” Sau này phải kiếm ăn dưới quyền của Freddy và Fionn đấy.
Từ sau ngày hôm đó thì Nhị hoàng tử phi không hề nhắc tới chuyện này nữa, mỗi khi nhìn thấy gia đình ba người Mễ Hòa, Freddy và Fionn thì cô ta luôn cố gắng nở nụ cười thật tươi, có lẽ là vì đã luyện tập trước gương rất lâu cho nên nụ cười của cô ta không hề gượng gạo chút nào, tuy nhiên ánh mắt đầy ác ý đó thì lại không thể che giấu được.
Có thể nói gen của Nhị hoàng tử phi thật sự rất ưu tú, nhưng EQ thì hơi bị thấp hơn tiêu chuẩn chung.
Khi Hoàng hậu nhắc tới chuyện này với Leone, cô ta lập tức khen ngợi: “Tốt lắm, chị dâu thứ không có anh hai để dựa vào thì không thể chống cự được bao lâu đâu. Từ khi cháu đích tôn của Vương tộc được sinh ra cho tới nay, chị ta cứ luôn đinh ninh là ngôi vị Hoàng đế sẽ thuộc về con trai mình trong tương lai...” Leone chậm rãi nói: “Xem ra có thể tiết lộ chuyện anh cả mắc bệnh khuyết tật gen cho chị ta biết, Fionn mới là chướng ngại vật thật sự đối với Nhị hoàng tử phi, con rất tò mò một khi đã biết chuyện này thì chị ta sẽ làm như thế nào.”
Cô ta lẩm bẩm tự nói: “Nhắc mới nhớ, hình như đã mấy ngày rồi mình chưa gặp Lita yêu quý nhỉ...”