Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 61 - Chương 61.

Chương 61. - Chương 61. -

Luke thuận miệng nói: “Cái này có là gì chứ? Cậu ấy biết hơn mười loại ngôn ngữ đấy.” Luke liếc mắt nhìn cô: “Chẳng lẽ anh không lợi hại sao?” Sau đó, cậu ấy vò mạnh mái tóc của Mễ Hòa, ầm ĩ với Mễ Hòa, thế là nỗi buồn xa cách Hannah của Mễ Hòa cũng đã tiêu tan.

Freddy cất sách đi, nói với hai anh em vướng víu này: “Đừng làm ồn nữa, sắp cất cánh rồi, hai người ngồi vào chỗ đi.”

Sau khi anh nói xong, hai người đang ầm ĩ tự động tách ra, Mễ Hòa đầu tóc rối tung, đến kẹp tóc cũng bị rơi mất, cô chỉ vào Luke và nói: “Anh còn nói với mẹ em rằng anh sẽ chăm sóc em!”

Luke lẽ hùng hồn khẳng khái nói: “Anh đương nhiên sẽ chăm sóc em mà. Nào, anh dạy bù cho em nhé?”

Mễ Hòa rất tức giận: “Học giỏi là ghê gớm à!” Sau đó cô không quan tâm đến Luke nữa.

Nhưng đối với Freddy thì khác, cho dù cô không biết tiếng Đức, nhưng Freddy - người có thể đọc hiểu tiếng Đức khiến cô cảm thấy anh rất gần với Trái Đất của năm trăm năm trước, điều này khiến cô cảm thấy gần gũi với anh hơn.

“Anh Freddy, ăn bánh ngọt nhé!” Cô lấy bánh ngọt do Hannah mang cho cô ra chia sẻ với anh.

“Không, cảm ơn.”

Luke ở bên cạnh nói: “Sao em lại thiên vị thế, chỉ cho cậu ấy ăn mà không cho anh ăn? Anh cũng muốn ăn!” Cậu ấy đưa tay ra muốn cướp đồ ăn vặt của Mễ Hòa, nhưng may thay cô nhanh tay lẹ mắt giật lại: “Không cho, em không cho anh Luke ăn đâu.” Sau đó hai người lại ầm ĩ.

Sau khi chơi một hồi, cuối cùng hai người cũng chơi mệt rồi. Hai người họ mạnh ai nấy ngồi trên ghế ăn đồ ăn vặt, Luke vừa ăn vừa nói: “Ít như vậy không đủ ăn, anh không muốn uống thuốc dinh dưỡng dở tệ đó.”

Mễ Hòa nói: “Thuốc dinh dưỡng của Mars đã tốt lắm rồi, chúng ta còn có thể lựa chọn mùi vị. thuốc dinh dưỡng mà em đã uống ở Trái Đất mới là đáng sợ, protein của thuốc dinh dưỡng được làm từ loại giun đất biến dị, lúc đầu em còn tưởng thuốc dinh dưỡng màu hồng là mùi trái cây đấy.”

Sau khi nghe thấy vậy, Luke lập tức không muốn ăn nữa: “Giun đất biến dị màu hồng nghe thấy đã không ngon rồi.”

Khi nghe Mễ Hòa nói về cuộc sống của cô trên Trái Đất thì ngược lại Freddy lập tức có hứng thú, anh rời mắt khỏi trang sách và nhìn Mễ Hòa: “Trái Đất là như thế nào vậy?”

Thế là Mễ Hòa kể cho họ nghe cuộc sống của mình trên Trái Đất, những bông hoa, con bướm khổng lồ và những quả dưa hấu như búp bê lồng vào nhau trên bề mặt trái đất, những con quái vật cá biến dị dưới biển sâu, còn có những ngày tháng cưỡi gà dắt chó trong căn cứ, đều được Mễ Hòa kể lại vô cùng thú vị.

Luke thậm chí còn nghe đến say mê: “Cho nên những con gà hai đầu đang thiếu hụt trên thị trường gần đây là do căn cứ Trái Đất của bên em nghiên cứu ra sao?”

Mễ Hòa nói: “Nó là do mẹ và giáo sư Doro cùng nhau nghiên cứu ra, mẹ em và giáo sư rất cừ đấy.”

Freddy đóng sách lại, nói: “Giáo sư Doro quả thực rất có học thức, tiến sĩ Linley cũng đóng góp không nhỏ cho nền khoa học sự sống phân tử, mùi vị của gà hai đầu quả thực ngon hơn chim Đồ Đồ trước đây. Nghe những người cổ địa cầu sống lại sau khi bị đóng băng nói rằng mùi vị của gà hai đầu đã rất gần giống với mùi vị của gà cổ địa cầu.”

Luke đột nhiên phấn khích nói: “Đúng rồi, con tàu này đang chở những con gà hai đầu để bán cho các hành tinh khác, để anh đi xem chúng trông như thế nào?”

Mễ Hòa nhớ khi lên tàu, cô đã nhìn thấy thứ mà người máy vận chuyển lên chính là bột mì, Luke giải thích: “Ngốc à, gà hai đầu hiện là mặt hàng bán chạy, bên ngoài bán bột mì, còn bên trong thì mang theo một vài con gà hai đầu để bán, như vậy sẽ kiếm được nhiều tiền hơn.”

Luke dựa vào khuôn mặt xinh đẹp của mình để hỏi thăm một thuyền viên trên tàu, thế là thuyền viên kia lập tức vui sướng tới choáng váng dẫn Luke đi xem gà hai đầu. Khi cửa khoang nơi để gà hai đầu vừa mở ra, Mễ Hòa và Luke lập tức nghe thấy tiếng cục tác của gà hai đầu. Khi một con gà kêu lên thì nó có thể tạo ra sự cộng hưởng của vô số con gà, khiến cho tiếng kêu ở trong đây hòa quyện vào nhau.

Luke tò mò đi vào quan sát, cậu ấy vừa nhìn vừa nói chuyện với nữ thuyền viên đó. Kể từ khi nhìn thấy Luke thì nữ thuyền viên kia liên tục cười đến không khép được miệng, đến khi Luke bước ra, cậu ấy thậm chí còn cầm một con gà sống trên tay, vẻ mặt vô cùng đắc ý.

Luke hào hứng nói: “Đi thôi, chúng ta đi nấu con gà này để ăn!”

Rõ ràng Mễ Hòa không tin một cậu chủ như Luke lại biết nấu cơm, cậu ấy hùng hồn nói: “Nấu cơm thì đương nhiên phải tìm người máy giúp việc nhà rồi, trên tàu vũ trụ kiểu này chắc chắn sẽ có loại người máy đó.”

Nhưng trên tàu vũ trụ chở hàng này không hề có người máy giúp việc nhà, thế là con gà hai đầu cứ đi qua đi lại trên sàn cabin của họ. Nó như thể đã tới địa bàn mới vậy, cứ kêu cục tác cục tác mãi. Chỉ trong một thời gian ngắn như vậy, Freddy đã liếc nhìn Luke nhiều lần, Luke và Freddy cùng nhau lớn lên, cậu ấy sao có thể không biết ý của anh chứ? Đây có nghĩa là anh nhìn cậu ấy không vừa mắt.

Bình Luận (0)
Comment