Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 68 - Chương 68.

Chương 68. - Chương 68. -

Luke không chịu thua, không chịu qua đó mà ngồi đó tiếp tục câu cá.

Mễ Hòa ở bên này đang suy nghĩ làm sao làm con cá to này để ăn, đột nhiên cô nhớ tới bọn họ có đem theo nồi, lúc này Freddy lôi ra một cây bút, rồi hỏi Mễ Hòa: “Em muốn cái nồi to chừng nào mới đủ dùng?”

Mễ Hòa nói kích thước: “Đường kính tầm hai mươi lăm centimet, cao hai mươi centimet là được rồi.”

Tiếp theo cô thấy Freddy nhập dữ liệu vào cây bút đó, sau đó cây bút bắt đầu phun mực kèm theo một tiếng vo ve.

Không đúng, không phải phun mực, mà là phun ra nước thép.

Đây là một cây bút in sắt thép. Cây bút này có thể trực tiếp dùng nó in ra sắt thép có thể tích nhất định, mang theo vô cùng tiện lợi khi đi ra khỏi nhà.

Đợi tới khi Luke xách hai con cá chưa tới một cân bước tới, một cái nồi sắt vừa mới được in ra, Mễ Hòa đang sờ lui sờ tới cái nồi, cảm thấy rất kỳ lạ.

Mễ Hòa nhìn thấy Luke cầm hai con cá đi tới với vẻ mặt khó chịu, cô nói: “Đúng lúc nướng hai con cá này ăn, cũng rất ngon.” Còn sai Luke phụ giúp nhặt củi khô đốt lửa.

Freddy ở đây lại in ra một cái giá chống cái nồi, và đợi đến khi Luke nhặt củi khô quay về, đúng lúc anh nhìn thấy Mễ Hòa đang cắt cá.

Mễ Hòa cố tình giả vờ không thuần thục, nhưng động tác của cô lại vô cùng trơn tru mạch lạc. Dù sao ở kiếp trước cô đã từng luyện qua vô số lần rồi, động tác của cô xem ra rất là vụng về, nhưng trong mắt hai chàng trai trẻ của năm thứ ba trăm lịch thiên văn này, đó đã là khá giỏi rồi.

Mễ Hòa còn cảm thấy lát cá có vẻ hơi dày, đừng nói là xuyên qua lát cá nhìn thấy ánh sáng mặt trăng, ngay cả ánh sáng mặt trời cũng nhìn không thấy, nhưng Luke và Freddy vẫn cảm thấy: “Ồ, em gái Tiểu Mễ, em giỏi thật đó.”

Mễ Hoà bịa ra: "Khi còn ở Trái đất, em thường cùng giáo sư Doro xuống biển sâu bắt cá để ăn, giáo sư đã dạy cho em."

Lại đổi chủ đề khác: "Ăn cá cũng không có gì, có một lần em cùng anh Thần Thần và giáo sư ăn một con bạch tuộc khổng lồ, cắt một khúc nhỏ của chân nó đã lớn như vậy." Nói xong, cô còn minh họa nữa, sau đó quả nhiên Luke chuyển qua một đề tài khác.

Lửa nhanh chóng bốc lên, nước trong nồi sôi lên, Mễ Hòa chỉ nêm chút gia vị, chứ không thêm dầu ăn, rồi bỏ ớt, vừng, tiêu, hành tây vào trong nồi nước, sau đó cho xương cá, đầu cá và phần đuôi cá vào nồi nước để nấu canh cá.

Sau khi làm sạch hai con cá nhỏ mà Luke câu được, bôi muối hạt lên, lúc này cô mới chú ý đến hạt muối có hơi vàng óng ánh, cô nói: “Chẳng lẽ loại muối này cũng được sản xuất từ Lapra sao?”

Freddy nói: “Đặc sản của Lapra là cá vàng, san hô châu báu và hạt muối màu vàng.”

Mễ Hòa lại yêu cầu Freddy in thêm một cái lưới sắt, đặt cá lên lưới sắt để nướng trên lửa nhỏ: "Hạt muối màu vàng thực sự ngon hơn hạt muối trên Trái Đất." Lại nghĩ đến những viên đá quý san hô mà cô nhặt được, cô một lần nữa than thở rằng thật hạnh phúc biết bao khi được sống trên hành tinh Lapra.

Nhưng Mễ Hòa không hề hay biết, Lapra là một hành tinh nghỉ mát nổi tiếng trên toàn vũ trụ, sao có thể có một vùng biển không có được mấy người, còn để bọn họ tùy ý nhặt san hô chứ?

Nồi canh cá trước mắt này đã chiếm hết tất cả sự chú ý, mọi người đều đang đợi nồi canh lúc nào chín, bởi vì mùi hương phảng phất thật sự là quá thơm, Luke còn nói: “Trước đây anh cũng thường ăn loại cá này, tại sao không cảm thấy thơm tới như vậy?”

Cậu ấy nhìn Mễ Hòa nói: “Nhất định là em gái Tiểu Mễ nấu ngon, cho nên người cũng thơm.”

Lời nịnh hót thẳng thắn như vậy, khiến cho Mễ Hòa nghe mà thấy vui sướng, lớn tiếng cười một cách vui vẻ.

Freddy nhìn người anh em cục nợ này, cảm thấy giá trị của chỉ số IQ có chút bị kéo xuống.

Trong lúc chờ đợi, canh cá chuyển qua màu trắng, sau đó Mễ Hòa tuyên bố có thể ăn được rồi, Luke ước gì reo hò lên, lúc cầm cái chén vừa mới in ra để chan canh vào uống, thì nhìn thấy Mễ Hòa gắp một lát cá mỏng đỏ vào trong nồi, sau khi nhúng một lúc liền gắp ra bỏ vào trong miệng, biểu cảm của Mễ Hòa lộ ra dáng vẻ say sưa.

Đó là mùi vị như thế nào?

Chỉ ăn một miếng, mùi vị khó quên mà lúc nhỏ từng ăn đó đã được khôi phục lại mùi vị rồi.

Bình Luận (0)
Comment