Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 77 - Chương 77.

Chương 77. - Chương 77. -

Mễ Hòa thậm chí đã mua cát trắng của Lapra ở trên Tinh Võng về rải dưới bể cá, tuy cá vàng Lapra không thể sinh sản được, nhưng chúng cũng khá được ưa chuộng như một loại cá kiểng ở trên Tinh Võng, cho nên những thứ như nước biển vàng và cát của Lapra cũng dễ dàng mua được trên Tinh Võng.

Thực ra, việc mua đất của các hành tinh khác trên Tinh Võng trông có vẻ ngớ ngẩn này, cũng không phải chuyện lạ lùng gì ở năm thứ ba trăm lịch thiên văn hiện giờ.

Sau khi cho cát vào bể cá, hai chú cá nhỏ cũng rất thích nghi với môi trường này. Khi thấy chúng khá có sức sống trong bể cả thì Mễ Hòa cũng yên tâm, bởi vì cô không biết rõ về loài cá vàng Lapra vừa mong manh vừa đắt tiền này.

Tuy nhiên, cát trắng mua về chưa được bao lâu đã hiển thị hết độ phì nhiêu, vi sinh vật trong cát không đủ để ăn nên Mễ Hòa vội vàng mua lại, nhưng suy cho cùng thì phí vận chuyển đất giữa các hành tinh khá đắt, mua một lần hai lần vẫn không sao, còn nếu mua nhiều thì ví tiền của Mễ Hòa không thể kham nổi.

Khi Mễ Hòa chưa nghĩ ra giải pháp thì cô vừa hay đã hoàn thành mặt dây chuyền san hô cho Doro, cô còn đặc biệt đan một sợi dây chuyền bằng dây đỏ cho Doro. Sau khi đeo nó vào, Doro nhìn chữ “yêu” bằng tiếng Alex này, ông ấy cảm thấy hơi ngượng ngùng vì mình sắp hai trăm tuổi rồi mà còn đeo cài này, nên ông ấy nhét mặt dây chuyền vào trong quần áo.

Mễ Hòa thấy bàn tay nhỏ như quả chuối mini của Doro lật mặt dây chuyền qua lại để nhìn và cười thầm.

Khi Mễ Hòa chuẩn bị rời đi, cô đột nhiên nhìn thấy tiến sĩ Flaxen - người không mấy hợp cạ với Hannah đang phân tích dữ liệu đất đai của Trái Đất trong phòng thí nghiệm, đôi mắt của Mễ Hòa lập tức sáng lên, quay về quấn lấy Doro, nhờ ông ấy giúp đỡ phân tích thành phần của loại cát mà cá vàng Lapra dùng để sinh sống.

Khi nghe thấy yêu cầu này của cô thì Doro lập tức ngớ người, nói: “Phân tích cát của hành tinh Lapra sao? Sao bác có thể đồng ý với loại chuyện vớ vẩn này của cháu chứ? Bác có rất nhiều việc phải làm.”

Mễ Hòa ngồi xổm trên mặt đất, kéo tay áo của Doro và đáng thương nhìn ông ấy.

Doro: ==.==

Mễ Hòa cứ kéo lấy tay áo của ông ấy: “Dodo ơi.”

Doro nói với cô: “Nếu cháu đạt được điểm trên 80 trong bài thi vật lý lần này thì bác có thể suy nghĩ lại về chuyện phân tích.”

Mễ Hòa: …

Doro nói tiếp: “Nếu cháu có thể làm được thì bác sẽ giúp cháu. Trên đời này không có sự giúp đỡ vô duyên vô cớ nào cả, cháu phải luôn ghi nhớ điều đó.”

Mễ Hòa gật đầu, sau đó cô bắt đầu học hành một cách đầy khí thế.

Mộc Thần thấy Mễ Hòa bắt đầu vùi đầu học hành chăm chỉ, không quấn lấy cậu ta cứ đòi lên mặt đất chơi nữa, ngày nào cũng học đi học lại những câu hỏi và chỗ học không hiểu của môn vật lý với giáo viên thực tế ảo, cô rất hăng hái trong việc học.

Mộc Thần cảm thấy có chút không quen khi không thấy dáng vẻ Mễ Hòa nắm tay áo và cầu xin mình.

Một tháng sau, nhờ sự chăm chỉ của Mễ Hòa, cô đã đạt được 81 điểm trong bài kiểm tra vật lý tháng này. Ngay khi có kết quả kiểm tra, cô lập tức chạy đến chỗ Doro để khoe, Doro đã xem phiếu điểm của cô rồi, ông ấy đợi cô đến để nói với cô: “Cháu đã làm sai bài cơ học này rồi, cháu làm lại cho bác xem nào.”

Mễ Hòa làm lại tất cả các câu sai trên tờ giấy ngay bên cạnh Doro, sau khi cô đã làm đúng hết thì Doro nói: “Loài người các cháu có kỳ thi đầu vào giữa các hành tinh. Rất nhiều đứa trẻ của các gia đình định hướng đã bắt đầu chuẩn bị cho kỳ thi đầu vào này từ khi còn nhỏ, cháu với tư cách là người bình thường thì càng phải coi trọng kỳ thi này. Cháu biết đấy, trên thế giới này có nhiều người định hướng rất thông minh, chẳng hạn như Mộc Thần, câu hỏi mà cháu phải học mười lần, nhưng có lẽ cậu ấy chỉ cần xem qua một lần là hiểu ngay, giữa các cháu đã có một sự chênh lệch ngay từ trong gen.”

“Cháu thử nghĩ xem, trong căn cứ chỉ có hai đứa trẻ là cháu với Mộc Thần mà đã có sự chênh lệch lớn như vậy rồi, thế ở khắp mọi nơi trong Đế Quốc sẽ có những sự chênh lệch gì? Người định hướng sinh ra là cao quý, vậy người bình thường sinh ra là thấp kém sao? Cháu cũng không còn nhỏ nữa, Trung tá Dương cưng chiều cháu, Hannah không nỡ phá vỡ sự ngây thơ của cháu, nhưng cháu cũng không thể cứ mãi sống không có mục tiêu như vậy được.”

Bình Luận (0)
Comment