Hạt giống đậu nành trong kho hạt giống của Doro đã dùng hết từ lâu rồi, nên Mễ Hòa đã mua hạt giống từ Tinh Võng. Khi cây đậu trồi lên khỏi mặt đất, cô đã cảm thấy có gì đó không ổn, bởi vì kích thước của cây con này ngay từ đầu đã lớn hơn các cây con thông thường.
Sau một tuần, cây con lớn rất nhanh, điều này khiến Mễ Hòa nhớ đến kinh nghiệm trồng ớt ngọt Bran trước đây. Không bao lâu sau, cây đậu quả nhiên lớn lên như một cái cây nhỏ vậy, Mễ Hòa nhìn thấy cái cây nhỏ trong chậu hoa, cô nghĩ rằng cho dù nó lớn hơn chút cũng không sao, đợi đến khi nó chín thì cô sẽ nhờ Trung tá Dương giúp hái đậu là được.
Nhưng vài ngày sau, khi cây đậu ra quả thì cả người Mễ Hòa cũng không được ổn lắm.
Bởi vì sau khi ra quả thì quả đậu khẽ nứt ra, rồi khi nó chín, chất lỏng tí tách chảy ra từ vết nứt quả đậu, cô cảm thấy nó giống như loài hoa ăn thịt người đáng sợ gì đó đang chảy dãi.
Lại thêm vài ngày trôi qua, chậu hoa tuần hoàn khổng lồ hiển thị độ phì nhiêu trong chậu không đủ, yêu cầu Mễ Hòa bổ sung phân đạm, Mễ Hòa cũng không quá coi trọng điều đó, cô ném giun đất cắt khúc còn thừa lại vào thẳng trong ngăn chuyển hóa phân bón của chậu hoa.
Nhưng hôm sau, chậu hoa vẫn nhắc nhở cô độ phì nhiêu không đủ. Những quả đậu trong chậu hoa càng ngày càng chảy nhiều nước, Mễ Hòa cứ cảm thấy có gì đó không ổn. Sau đó có một ngày cô đi học về, cô thấy Trung tá Dương đứng trước chậu hoa, mở nắp chậu hoa ra và cho quả đậu ăn giun đất cắt khúc!
Mễ Hòa tức giận nói: “Cha ơi, sao cha có thể cho nó ăn giun đất cắt khúc chứ? Nó là thực vật, nó cần chuyển hóa protein thành phân bón để hấp thụ vào cơ thể, như vậy nó mới có thể lớn lên!”
Trung tá Dương ném số giun đất cắt khúc còn lại vào quả đậu, thế mà Mễ Hòa nhìn thấy những quả đậu lại từ từ hút giun đất cắt khúc vào trong vỏ, sau đó miệng vỏ đóng lại và không còn tí tách chảy nước miếng nữa, toàn bộ quả đậu đều trở nên căng phồng.
Vẻ mặt Trung tá Dương tự nhiên: “Loại đậu này cần ăn những thức ăn có chứa protein. Khi con mua về, sách hướng dẫn nuôi trồng có viết rõ ràng mà.”
Mễ Hòa: ==
Cô quay đầu đi tìm cuốn sách hướng dẫn nuôi trồng, quả nhiên nhìn thấy lời nhắc nhở: “Sau khi quả đậu trưởng thành, mỗi ngày đều phải cho nó ăn thức ăn có chứa protein, như vậy thì hạt đậu mới có thể tràn ngập mùi thơm, sau này khi ăn vào sẽ lưu lại hương thơm trên răng môi của bạn.”
Lại còn giữ lại hương thơm trên răng môi.
Mễ Hòa không biết người khác có lưu lại hương thơm hay không, nhưng kể từ khi cô và Mộc Thần biết loại đậu mà họ ăn lại quái lạ như vậy thì hai người họ đã không ăn các sản phẩm từ đậu trong một thời gian dài.
Doro còn nói: “Không phải loài người các cháu cái gì cũng ăn được sao? Loại đậu biến dị này thơm ngon hơn rất nhiều so với loại đậu nành siêu nhỏ của mấy trăm năm trước. Ở một số tinh vực hẻo lánh nghèo nàn của Đế Quốc, đây thậm chí còn là sản phẩm dinh dưỡng rất được ưa chuộng đấy.”
Sau đó, mỗi khi Mễ Hòa nhìn thấy Trung tá Dương giúp cô ‘đút’ quả đậu ăn thì cô luôn cảm thấy mình không phải đang nuôi đậu nành, mà là đang nuôi hoa ăn thịt người mới đúng.
Sau khi đậu nành chín, cũng là Trung tá Dương hào hứng giúp Mễ Hòa hái quả đậu. Khi hái, Trung tá Dương rất nuối tiếc nói: “Sau khi hái những quả đậu này thì nó sẽ chết, sau này sẽ không còn hoạt động cho nó ăn giun đất cắt khúc vào mỗi tối nữa, cha sẽ cảm thấy như thiếu đi thứ gì đó.”
Mễ Hòa:
Cô có cảm giác cha không phải đang nuôi một chậu cây, mà giống như đang nuôi một con cún nhỏ thì đúng hơn.
Sau đó, Mễ Hòa cũng không rảnh để tiếp tục gieo trồng cây đậu biến dị nữa, bởi vì kỳ thi cuối học kì một lớp bảy của cô sắp đến rồi, cô lại phải tập trung tối đa vào việc học.
Mặc cho Mễ Hòa đã học tập rất nghiêm túc, nhưng so với Mộc Thần thì giữa họ vẫn còn một sự chênh lệch rất lớn. Như Doro đã nói, vạch xuất phát của người định hướng bẩm sinh đã cao hơn người bình thường, ngay từ mã gen bọn họ đã vượt xa người bình thường rất nhiều, cho nên một người bình thường như Mễ Hòa sao có thể không phấn đấu nỗ lực chứ?
Khi thấy Mễ Hòa bắt đầu học hành nghiêm túc thì Doro cũng khá hài lòng, ông ấy cảm thấy Mễ Hòa tuy là một người bình thường hơi ngốc nghếch, nhưng về khoản ngoan ngoãn nghe lời này thì vẫn khiến ông ấy rất hài lòng.
Sau đó, ông ấy bắt đầu đặt ra bài tập cho Mễ Hòa. Sau khi Hannah rời đi thì ông ấy đã tiếp nhận công việc này, Doro thường xuyên đưa ra những câu hỏi bằng tiếng Alex, chẳng hạn câu hỏi bằng ngôn ngữ chung của Đế Quốc sẽ là như vậy: “Yêu cầu tính toán phạm vi từ trường này.”
Còn khi Doro viết bằng tiếng Alex thì chính là: “U”
Mễ Hòa: Môn vật lý vốn đã rất khó rồi, mà còn phải học một cách vi diệu như vậy.