Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 97 - Chương 97.

Chương 97. - Chương 97. -

Thấy sau bao ngày Doro cuối cùng cũng chịu nở nụ cười, Mễ Hòa vội ôm lấy cái đầu hình trứng to đùng của ông ấy. Dù năm nay cô đã mười bốn tuổi nhưng thỉnh thoảng vẫn thích nũng nịu với vị trưởng bối nhỏ chỉ cao nửa mét này: “Dodo đừng quá đau lòng mà, cháu sẽ nấu nhiều món ngon cho Dodo ăn!”

Đầu Doro hơi gục xuống khiến Mễ Hòa không nhìn thấy mặt ông ấy, nhưng cô phát hiện đôi tay gắp đồ ăn của ông ấy thoáng dừng lại, sau đó nói với cô: “Đứa nhỏ xảo quyệt này…”

Mễ Hòa cúi thấp xuống, hôn lên đầu của ông ấy cái chóc, khiến ông ấy không kiềm được mà lải nhải: “Con gái lớn rồi không được tùy tiện hôn người khác có biết không? Trong ngôn ngữ cơ thể của con người, hành động này không được tự tiện làm với người khác.”

Mễ Hòa cười híp mắt: “Chỉ làm với Dodo và cha thôi.”

Doro: “Ừm… đúng vậy.”

Sau đó cảm xúc của Doro lại trở về như bình thường.

Và hậu quả của việc cảm xúc của Doro khôi phục đó là giao cho Mễ Hòa phải viết thêm mười bài văn bằng tiếng Deutch: “Tiếng Deutch của cháu từ năm mươi điểm lên được sáu mươi điểm, vẫn còn phải cố gắng hơn.”

Mễ Hòa: = =

Là cảm động dữ chưa…

Ngày tháng cứ thế trôi qua.

Tầm một tháng sau, trong lúc Mễ Hòa và Doro không chú ý, đôi cá vàng Lapra lại một lần nữa giao phối với nhau. Mễ Hòa không biết chuyện này nên lúc cô bất chợt nhớ đến lời Freddy từng nói rằng cá vàng cũng cần ánh mặt trời ấm áp để sưởi cũng như độ ẩm gì gì đó thì lập tức quyết định vào lần lên mặt đất tới sẽ xách theo chúng nó cùng đi phơi nắng.

Khu vực mà Mễ Hòa thường tới để phơi nắng là nơi trung tá Dương đặc biệt vạch ra cho riêng cô. Trước đây, nơi đó là khu vực trọng điểm để thu thập tiêu bản mà Doro và Hannah đã yêu cầu cần được bảo vệ nghiêm ngặt nên không hề có loại động vật hay thực vật biến dị nguy hiểm nào sinh sống cả. Vì vậy Mễ Hòa mới lớn mật đặt hồ cá bên dưới đóa hoa anh túc to lớn. Ánh nắng xuyên qua cánh hoa đỏ rực, rọi xuống mặt nước, sắc đỏ của cánh hoa anh túc đã làm nổi bật lên sắc vàng của nước biển, khiến chúng trông xinh đẹp hơn trăm lần, hai con cá vàng cũng theo đó mà biến thành màu vàng đỏ.

Sau đó, lúc mang hai con cá về lại căn cứ, cô phát hiện chúng không có biểu hiện gì là không thích ứng cả, hơn nữa vảy vàng trên người trông cũng đẹp hơn rất nhiều, thậm chí còn tỏa ánh sáng dìu dịu khi đêm xuống nữa. Mễ Hòa nghĩ rằng lúc trước mấy con cá này không phát sáng vào đêm là do ít được mang đi phơi nắng tự nhiên.

Nhớ lại cảnh đàn cá con tỏa ánh sáng vàng lúc trở lại theo thủy triều mà cô từng thấy ở Lapra, cô bỗng có cảm giác cá vàng Lapra ngoài tự nhiên chính là một loại cá vàng thần kỳ thích tỏa sáng lấp lánh.

Cũng từ đó, cô vô cùng chăm chỉ xách hai con cá đi phơi nắng với mình. Vừa phơi nắng, cô vừa ngồi làm bài tập mà Doro giao, thời gian trôi qua nhanh như bay.

Lúc Doro biết cô mang cá lên mặt đất để phơi nắng thì cũng không nói năng gì, có lẽ vì cảm giác chờ mong mà lần đầu tiên đem lại quá mãnh liệt nên sự đau lòng khi gặp phải thất bại cũng rất lớn, dẫn tới sau đó ông ấy chẳng thèm để ý nhiều đến hai con cá nữa mà đổi thành nghiên cứu cách kích thích sinh dục của cá vàng trưởng thành bằng cua quỷ. Ông ấy cho rằng dù bây giờ không thể giải quyết được vấn đề ấp trứng thì việc có thể hướng dẫn cá vàng giao phối cũng là một bước tiến quan trọng rồi.

Thế là, có một ngày, lúc Mễ Hòa dẫn theo người máy cùng xách hồ cá lên mặt đất, bên ngoài tàu ngầm bỗng bị một con cá đuối ó nhiều răng biến dị áp sát lại gần. Mễ Hòa muốn nếm thử xem mùi vị của món canh nấu từ đuôi con cá đuối ó thế nào nên đã chờ tới lúc tàu ngầm rời khỏi mặt biển mới mở chức năng giật điện lên. Quả nhiên, sau khi bị điện giật vài cái, con cá đuối ó chợt phát ra tiếng xèo xèo, sau đó trượt xuống bờ biển.

Mễ Hòa bước xuống tàu ngầm, định cắt lấy cái đuôi dài của cá đuối ó, người máy cũng bước xuống theo, và tất nhiên là xách hồ cá theo cùng rồi. Có điều lúc bước ra khỏi tàu ngầm, chip trong người máy bị chập, thế là tay người máy bất ngờ dừng cử động, hồ cá rơi xuống đất, phát ra tiếng “choang” giòn tan.

Bình Luận (0)
Comment