Tiệm Cơm Nhỏ Cuối Ngân Hà (Dịch Full)

Chương 98 - Chương 98.

Chương 98. - Chương 98. -

Sau khi bể cá rơi xuống đất, thành bể lập tức vỡ vụn, hai con cá rơi xuống đất.

Mễ Hòa sợ đến vội vàng chạy đi nhặt chúng lên, nhưng trên thân cá còn dính những mảnh vụn thủy tinh nên đã vô tình đâm trúng Mễ Hòa, tay Mễ Hòa tê rần, con cá vàng lập tức tuột khỏi tay cô, đúng lúc này sóng biển ập tới, con cá vàng lập tức thuận theo mà bơi ra biển.

Bấy giờ, Mễ Hòa cũng mặc kệ tay mình đang đau, nhanh chóng nhặt con cá vàng còn lại thả vào trong nửa bể cá.

Sau đó cô ngẩng đầu lên nhìn, làm sao còn có thể nhìn thấy con cá vàng Lapra kia ở giữa biển cả mênh mông chứ?

Mễ Hòa vội vàng liên hệ Doro, khi giọng nói lo lắng của cô phát ra từ thiết bị đầu cuối thì Doro đang giảng bài cho các tiến sĩ nghiên cứu sinh mới nhận qua thực tế ảo. Kết quả vừa nghe thấy tiếng khóc nức nở của Mễ Hòa, Doro sợ tới mức lập tức bỏ các học sinh lại, lái tàu ngầm chạy tới chỗ cô.

Nhưng cho dù Doro có chạy tới thì cũng không thể tìm lại con cá đực đã trốn thoát kia được.

Doro nhìn con cá còn lại trong bể cá, an ủi Mễ Hòa: “Không sao cả, chỉ là chạy mất một con cá thôi, nếu cháu thích thì bác mua lại một cặp cá khác cho cháu.”

Mễ Hòa rất áy náy, cô cảm thấy Doro coi trọng cặp cá này như vậy nhưng cô lại không chăm sóc tốt cho chúng: “Cháu xin lỗi, Dodo, bác coi trọng chúng như thế, vậy mà cháu, cháu lại gây rắc rối cho bác.”

Doro dùng bàn tay chuối tiêu nhỏ nhắn vỗ về Mễ Hòa đang buồn bã ngồi xổm trên bờ cát. Kể từ khi Mễ Hòa năm tuổi thì ông ấy đã không thể với tới đầu của cô nữa.

“Không sao, chuyện này vốn dĩ cũng không thể thành công, làm gì có chuyện vấn đề nan giải mà các nhà khoa học ở cả Đế Quốc đều chưa làm được, cứ thế bị chúng ta tình cờ nghiên cứu thành công cơ chứ? Hơn nữa, bây giờ bác đã chuyển sang nghiên cứu về sự ảnh hưởng sinh dục của cua quỷ với cá vàng Lapra rồi, cái này cũng rất tốt, cho dù là nghiên cứu khoa học thì cũng cần phải tiến từng bước một.”

Mễ Hòa nhìn con cá vàng cái còn lại trong bể cá, cô quyết định lát hồi sẽ dùng tiền tiêu vặt để mua một con cá đực khác về ghép đôi.

Sau khi Doro và Mễ Hòa trở về căn cứ, Mễ Hòa mau chóng đổi một bể cá hoàn chỉnh cho con cá còn lại, Doro lo lắng cho Mễ Hòa nên trước khi ông ấy rời đi đã khuyên cô: “Cháu đừng để trong lòng, chuyện này không liên quan gì đến cháu cả.”

Nhưng sau khi Doro rời đi, Mễ Hòa đã kể cho Trung tá Dương nghe về chuyện xảy ra sáng nay, Trung tá Dương xoa đầu cô con gái ngoan và an ủi cô: “Đây không phải là lỗi của con.”

Mễ Hòa nói rằng muốn nhờ Trung tá Dương lên bề mặt trái đất để tìm thêm lần nữa, Trung tá Dương đương nhiên là đồng ý ngay lập tức, thế là hai người lái tàu ngầm đến vùng biển nơi làm vỡ bể cá tìm kiếm rất lâu, nhưng vẫn không tìm thấy cá vàng Lapra.

Bởi vì trong biển có rất nhiều cá biến dị đầy màu sắc hoặc có thể phản chiếu tia sáng và phát sáng, cho nên chuyện này cũng khó như việc tìm kiếm hạt cát trong sa mạc.

Mễ Hòa thất vọng ngồi bên bờ biển, Trung tá Dương thấy cô buồn bã như vậy nên anh ấy định lát hồi sẽ lén mua một con cá vàng để bù đắp cho con gái.

Mễ Hòa nói với Trung tá Dương: “Cha à, con không phải đang tiếc nuối vì đã mất con cá vàng, mà là đang thấy áy náy vì đã gây rắc rối cho Dodo. Từ nhỏ đến giờ đều do một tay cha và Dodo chăm sóc cho con, bây giờ con đã lớn rồi, con cũng muốn chăm sóc cho mọi người, nhưng con cứ luôn gây rắc rối cho mọi người.”

Cô có chút chán nản.

Lúc này trời đã nhá nhem tối, gió biển thổi tới kèm theo hơi ẩm, vầng trăng trên bầu trời sau năm trăm năm vẫn như xưa, Mễ Hòa đột nhiên cảm thấy thực ra mọi thứ trên thế giới này cũng thay đổi, chỉ có vầng trăng là không thay đổi.

Trung tá Dương ngồi bên cạnh vỗ vai an ủi cô: “Cha rất vui vì bé Mễ Hòa của cha đã lớn và có trách nhiệm, cha thực sự rất tự hào về con, nhưng chuyện đã xảy ra và không thể xoay chuyển được thì con đừng nghĩ đến để lòng thêm buồn nữa, thay vào đó, con hãy nghĩ cách cứu vãn nó.”

“Lát hồi chúng ta sẽ mua thêm vài con cá vàng Lapra về nuôi, vì hai người lần đầu tiên đã có thể nuôi giỏi như vậy thì lần thứ hai cũng có thể làm được.”

Mễ Hòa gật đầu, cô hiểu những gì Trung tá Dương nói, nhưng khi nghe cha an ủi như vậy thì cô vẫn thấy rất ấm lòng.

Cha chẳng khác nào chú gấu nâu to lớn cả, là người tuyệt vời nhất trên đời.

Bình Luận (0)
Comment