Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 607 - Chương 607: Phương Hướng

Chương 607: Phương Hướng Chương 607: Phương Hướng

“Hây! Hây!”

Lý Hỏa Vượng liếc nhìn túi chu sa trên người một cái, siết dây cương, cưỡi ngựa về phía cửa thành phía Tây.

Vào tối hôm qua, Lý Hỏa Vượng chợt phát hiện hắn đã đi vào ngõ cụt, nếu người khác có thể tự luyện pháp khí, thì tại sao hắn không thể luyện?

Hơn nữa thân thể của hắn hồi phục rất nhanh, ngoài việc khiến bản thân cảm thấy đau đớn thì gần như chẳng còn bất cứ tác dụng phụ nào.

Và quan trọng nhất là, dùng pháp quan của tâm tố để luyện thành pháp khí thì sẽ có năng lực bất phàm, có thể nâng cao sức mạnh của bản thân đến mức tuyệt đối. Điều này sẽ giúp ích rất lớn trong cuộc đọ sức sau này với Bắc Phong.

“Lộp bộp lộp cộp.”

Tiếng vó ngựa dẫm lên mặt đất liên tục vang lên, Lý Hỏa Vượng từ từ rời ra ngoại thành.

Lý Hỏa Vượng không đến những trục đường chính có nhiều người qua lại, mà hắn sẽ cố tình tìm những đường mòn hoặc đường núi.

Khi mặt trời dần khuất sau ngọn núi, Lý Hỏa Vượng cuối cùng cũng tìm được một chỗ thích hợp, một vùng đất bằng phẳng trước vài ngôi mộ.

Màn Thầu vừa đến nơi đấy, nó lập tức trở nên cảnh giác. Nó cúi thấp người lộ ra hàm răng sắt nhọn không ngừng run rẩy với ngôi mộ.

“Lát nữa ta xin mượn sân trước của các vị một đêm, xin đừng trách ta.”

Sau khi Lý Hỏa Vượng chắp tay với cách ngôi mộ, thì xoay người đi về xe ngựa lấy đồ.

Màn Thầu đột nhiên xông lên, xé xác mấy con chuột đang chạy lung tung.

Đầu tiên Lý Hỏa Vượng lấy lò luyện đan nhỏ mà hắn đem theo từ Nhân Tiêu, sau đó bỏ chu sa vào trong lò, đặt than đá vào miệng lò.

Là một người từng luyện đan, tinh chế ra chút chu sa là chuyện dễ như ăn bánh. Một giờ sau, Lý Hỏa Vượng mở lò luyện đan ra, chất lỏng màu bạc lẫn cặn thuốc hiện ra trước mắt hắn.

Lúc ở Thanh Phong Quan, Đan Dương Tử từng dạy qua thứ này, chất lỏng màu bạc được luyện thành từ chu sa tinh chế được gọi là xá nữ. Còn trong thế giới cũ của Lý Hỏa Vượng thì thứ này gọi là thủy ngân.

Hắn nhanh chóng lọc phần bả, Lý Hỏa Vượng lấy một cái bát đựng thủy ngân vào, nhưng nhiêu đây vẫn chưa đủ, hắn vẫn muốn nhiều hơn.

Trải qua đợt tinh chế, Lý Hỏa Vượng nhìn bát thủy ngân to tướng lấp lánh trước mặt, gương mặt vô cùng hài lòng.

“Nhiêu đây cũng đủ rồi…”

Lý Hỏa Vượng lấy một cái xẻng đã chuẩn bị từ trước bắt đầu đào lỗ, càng đào càng sâu. Cho đến khi đào được một cái lỗ đủ cho một người đứng thì hắn mới dừng lại.

Hắn nhắm mắt hít sâu một hơi, Lý Hỏa Vượng lấy dụng cụ gói trong lớp da cừu dưới vạt áo ra, lôi ra một cái dao găm bén nhọn.

“Đạo sĩ, ngài có cần suy nghĩ thêm chút không? Không đến nỗi phải thế này đâu.”

Một hòa thượng xông tới, vẻ mặt không đành lòng khuyên ngăn.

Còn người có thái độ trái ngược với hòa thượng là Hồng Trung, hắn ngồi trên vai Bành Long Đằng, dáng vẻ ngồi xem kịch hay.

Bất luận ảo giác xung quanh hắn nói gì Lý Hỏa Vượng cũng không thay đổi quyết định, hắn nâng cây dao lên cao, ngắm thẳng vào giữa da đầu của mình rồi từ từ rạch ra, rất nhanh da đầu của Lý Hỏa Vượng tách ra, lộ ra từng thớ thịt và những mạch máu chi chít.

Tiếp đó Lý Hỏa Vượng cởϊ qυầи áo của mình ra, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ đứng trước cái lỗ mà hắn đã đào, cúi đầu không ngừng lấy bùn đất lấp lên ngừng mình.

Tự mình chôn mình quả thật rất khó, may mà có Lý Tuế giúp đỡ.

Các xúc tu của Lý Tuế liên tục hất bùn đất, lớp đất xung quanh Lý Hỏa Vượng được bao bọc chặt lấy.

“Lý Tuế, ngoan, giúp cha thêm tí…”

Dưới mệnh lệnh của Lý Hỏa Vượng, hai nhánh xúc tu trồi lên khỏi cổ hắn, chậm rãi quấn cái bát chứa đầy thủy ngân lên, để tựa lên miệng vết thương trên đầu của hắn.

Lý Hỏa Vượng khốn đốn nuốt một ngụm nước bọt, chậm rãi cất lời:

“Đổ ra rồi hẳn rót, đừng làm đổ.”

Lý Tuế rất nghe lời, làm theo lời cha, xúc tu banh rộng vết thương trên đầu của Lý Hỏa Vượng ra.

Bát lớn nghiêng xuống, chất lỏng màu bạc được ánh trăng chiếu xuống sáng lấp lánh, trong rất đẹp.

“Ưm…Hự…A!!!”

Cùng với tiếng hét thảm thiết của Lý Hỏa Vượng, chất lỏng màu bạc chảy dọc lên định đầu, liên tục chảy vào trong.

Quá trình này vô cùng gian nan, nhưng Lý Hỏa Vượng chẳng hề động đậy, sợ thủy ngân sẽ bị tràn ra.

Thủy ngân cũng là vàng đá, khối lượng tự nhiên rất nặng, cùng với việc chảy vào liên tục, nó nhanh chóng khiến da và thịt của Lý Hỏa Vượng nứt toát ra.

Lúc đầu Lý Hỏa Vượng cảm thấy đau, nhưng hắn có thể chịu được cơn đau này. Nhưng rồi từ đau chuyển sang ngứa, hơn nữa ngứa dữ dội hơn, cảm giác ngứa ngáy bao trùng khắp cơ thể.

Lúc cơn ngứa này đạt đỉnh điểm, Lý Hỏa Vượng đang bị vùi trong bùn đất ra sức vùng vẫy. Ngay lúc này hắn cảm thấy cả người giống như bị kiến cắn, cảm giác này khiến hắn phát điên.

Hắn ta không ngừng lắc đầu, vết nứt trên đỉnh đầu hắn nhanh chóng nới rộng ra.

Lý Hỏa Vượng không ngừng vặn vẹo, cơ thể ấy ép lên giống như một con rắn, và sau rất nhiều nỗ lực, da đầu mà không có máu của hắn được coi là đã chui ra khỏi tử vết nứt trên da đầu.

Đầu tiên là đầu, sau đó đến cánh tay trái, rồi đến nửa cánh tay bên phải. Đến khi mặt trăng sáng rực rỡ, Lý Hỏa Vượng cuối cùng cũng trồi lên mặt đất, nhưng da vẫn ở cứ như vậy.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0