Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 656 - Chương 656: Kế Hoạch Thất Bại

Chương 656: Kế Hoạch Thất Bại Chương 656: Kế Hoạch Thất Bại

“Đại nhân! Đó chính là Tọa Vọng Đạo! Họ—”

“Lão phu phải làm thế nào cần ngươi dạy sao? Sốt ruột thế làm gì? Lẽ nào ngươi muốn mượn tay Giám Thiên Ti để trả mối thù riêng sao?”

Ánh mắt của Giám Thừa chợt lạnh lẽo hẳn, một áp lực của người cầm quyền lâu năm đè lên người Lý Hỏa Vượng.

“Nhĩ Cửu không dám.”

Lý Hỏa Vượng cắn chặt quai hàm, vội lùi về sau nửa bước.

“Hừ, không phép tắc.”

Giám Thừa thẳng thừng bỏ lơ Lý Hỏa Vượng đứng chết trân ở đó, lão chỉ tập trung vào công việc của mình.

Giám Thừa dập tắt nén nhang, lão nhấc bình trà trên lò sưởi pha cho mình một ly trà ô long, sau khi nhấp một ngụm, mới bắt đầu nhìn Lý Hỏa Vượng lần nữa.

“Trước hết đừng lo chuyện Tọa Vọng Đạo, chuyện đó đã có người khác lo liệu, trong tổ chức hiện có chuyện tồi tệ hơn cho ngươi làm. Chuyện này còn quan trọng hơn cả Tọa Vọng Đạo, tên tiểu tử nhà ngươi chuyên tâm một chút.”

Mặc dù đối phương không lọt bẫy của mình nhưng Lý Hỏa Vượng hiểu rõ lúc này hắn không thể hoảng loạn, để người khác nhìn ra sơ hở:

“Vâng, xin đại nhân phân phó.”

“Lão phu không quan tâm tại sao ngươi lại quen biết Gia Cát Lượng, trước đây ngươi rời khỏi hắn thế nào thì trở về như thế đó. Đợi sau khi thời cơ chín muồi, ta sẽ phái người nội ứng ngoại hợp với ngươi, cướp lịch Lục Diệu trong tay hắn.”

“Lịch Lục Diệu? Đó là gì? Khoan đã! Lịch?”

Lúc này trong đầu Lý Hỏa Vượng hiện ra thứ được gọi là lịch duy nhất bên người của Gia Cát Lượng.

“Lão Giám Thừa này muốn cướp Lão Hoàng Lịch trong tay Gia Cát Lượng!”

Lúc Lý Hỏa Vượng đang chìm trong cơn sốc, Giám Thừa nói tiếp:

“Chuyện này rất hệ trọng, lão phu sẽ tự mình để mắt tới. Ngươi phải làm cho đàng hoàng, đương nhiên, nếu có thể một công đôi việc gϊếŧ luôn Gia Cát Lượng thì càng tốt, cũng không cần gượng ép quá.”

Trông thấy Lý Hỏa Vượng đứng như trời trồng, gương mặt của Giám Thừa tỏ vẻ không hài lòng:

“Sao, lời của lão phu nói, người không nghe thấy sao?”

Lý Hỏa Vượng trực tiếp nắm lấy đôi tay đang run rẩy của mình:

“Vâng, thuộc hạ tuân lệnh!”

Nói đến đây, Giám Thừa vẫn không quên vẽ cho Lý Hỏa Vượng một miếng bánh mì nướng:

“Chỉ cần ngươi làm tốt, những chuyện trước đây, tổ chức sẽ không truy cứu nữa. Chẳng những như vậy, ngươi còn có thể thăng quan tiến chức làm rạng rỡ tổ tiên dòng họ. Các loại pháp khí thiên linh địa bảo trong kho cũng sẽ cho ngươi tùy ý lựa chọn ba món.”

“Lão phu cũng biết chuyện của ngươi, Tọa Vọng Đạo gϊếŧ hết cả nhà ngươi. Về tình về lý ngươi căm hận Tọa Vọng Đạo là không sai, như thế này đi, chỉ cần ngươi hoàn thành xuất sắc, ngươi chẳng những được góp mặt vào cuộc bao vây tiêu trừ Tọa Vọng Đạo, những tên tù binh của Tọa Vọng Đạo cũng mặc ngươi xử lý.”

Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng gật đầu đồng ý lần nữa, lúc này Giám Thừa mới hài lòng, thiếu chút nữa lão ta cầm lấy xấp giấy bên cạnh ném trước mặt Lý Hỏa Vượng.

“Được rồi, ngươi đem những thứ này đến cửa thứ ba bên trái nhập khố đi, sau khi làm xong thì về đi.”

Lý Hỏa Vượng bước lên phía trước, đưa hai tay nhận lấy những tờ giấy được viết đầy kia, xoay người rời khỏi phòng làm việc của Giám Thừa.

Sau khi rời khỏi phòng, sắc mặt của Lý Hỏa Vượng trông vô cùng khó coi, ba chữ “làm sao đây?” cứ quẩn quanh trong đầu của Lý Hỏa Vượng.

Kế hoạch để trai cò đánh nhau ngư ông đắc lợi đã thất bại, hắn không thể ngờ rằng, sau khi Giám Thiên Ti nghe tin toàn bộ Tọa Vọng Đạo đến Bắc Kinh, lại có phản ứng như thế.

Không có sự trợ giúp của Giám Thiên Ti, chỉ dựa vào mình hắn, thì căn bản không phải là đối thủ của Tọa Vọng Đạo, hắn phải nghĩ ra cách khác.

“Lẽ nào mình thật sự phải giúp Giám Thiên Ti đối phó Gia Cát Lượng sao? Trò đùa gì thế này!”

Mặc dù Gia Cát Lượng điên điên khùng khùng, thích nói chuyện phiếm. Nhưng trong lòng hắn Gia Cát Lượng đã giữ vai trò là một người bạn.

Lúc trong lòng Lý Hỏa Vượng rối như tơ vò, cánh cửa thứ ba bên tay trái hiện ra trước mặt hắn. Hắn cúi đầu nhìn xấp giấy trong tay mình, đang chuẩn bị đi vào trong.

Nhưng khi hắn vừa nhấc chân phải lên, một phần nội dung trên trang giấy đã thu hút sự chú ý của hắn.

“Phùng Nhị Ngưu?”

Lý Hỏa Vượng nhớ cái tên này, vị thái giám Kí Tướng này hình như tên là Phùng Nhị Ngưu.

Lý Hỏa Vượng lập tức nhìn dọc theo nội dung trên trang giấy, nhìn thẳng xuống dưới:

“Ký Tướng Phùng Nhị Ngưu tiền nhiệm và người vợ quá thì…vì tuổi tác đã cao…”

Kí Tướng chết rồi? Vị công công này đã làm ở Giám Thiên Ti đã lâu, cuối cùng lại ra đi dễ dàng như thế?

Lý Hỏa Vượng nhớ đến lão công công trắng ú ấy, trong lòng trùng xuống. Vòng tròn màu đỏ chu sa được vẽ to tướng trên trang giấy, làm hắn cảm thấy vô cùng chướng mắt.

Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn về phòng làm việc phía xa của Giám Thừa, hắn bèn hiểu ra, đối phương không thể nào để xảy ra sơ xuất này, chắc hẳn lão ta biết hắn quen biết Kí Tướng. Tờ giấy này không phải được để lên trước một cách vô tình, lão ta đang muốn cảnh cáo hắn.

Sau khi hít sâu một hơi, ánh mắt dao động của Lý Hỏa Vượng trở nên kiên định, hắn đi thẳng về cánh cửa phía trước.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0