Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 660 - Chương 660: Lao Ra Thành

Chương 660: Lao Ra Thành Chương 660: Lao Ra Thành

"Hahaha, các ngươi cũng muốn quyển lịch Lục Diệu này à? Haha! Các người muốn chết! Đồ tốt như này, đương nhiên là của Tọa Vong Đạo bọn ta rồi!"

Lý Hỏa Vượng cười nhạo Giám Thiên Ti.

Mà theo lời của Lý Hỏa Vượng, ảo giác của Hồng Trung giống như một đêm giao thừa, hắn cười điên cuồng, vỗ tay xung quanh Lý Hỏa Vượng, dù còn sống hay đã chết, từ trước đến nay hắn chưa từng vui như vậy.

Thấy chữ Hồng Trung to trên mặt Lý Hỏa Vượng, tất cả những người có mặt tại trận giao chiến đều dừng lại, hơn nữa còn thấy Giám Thừa trong tay hắn.

Trong số đó, Giám Thiên Ti bao vây Gia Cát Lượng là khϊếp sợ nhất, họ không hề nghĩ người được gọi là người mình này lại là Tọa Vong Đạo đóng giả, thậm chí còn gϊếŧ luôn cả Giám Thừa rồi.

Một lúc sau, tất cả người của Giám Thiên Ti đều không chặn Gia Cát Lượng nữa, mà xông về phía hắn, Giám Thừa đã chết rồi, nếu không muốn bị trong Ti phạt tù, ắt phải bắt người này lại để lấy công chuộc tội!

"Cha...họ đến rồi, đang xông đến đây..."

Trong bóng tối, Lý Hỏa Vượng đang cười thầm trong lòng thì nghe thấy tiếng của Lý Tuế.

"Đừng hoảng, hãy bỏ mắt ra ngoài rồi dẫn đường cho ta!"

Lý Hỏa Vượng giơ cao quyển lão hoàng lịch nhuốm máu trong tay lên, theo sự chỉ dẫn của Lý Tuế, hắn nhảy vọt về phía bức tường thành xa xôi.

Trong thế giới kỳ lạ điên cuồng này, điều gì cũng có thể xảy ra. Là một trong những người nắm quyền của Giám Thiên Ti, biết đâu Giám Thừa không dễ gϊếŧ như vậy đâu, nhưng Lý Hỏa Vượng chẳng quan tâm đến thất bại hay thành công, hắn làm nhiều việc như vậy chẳng qua chỉ vì lợi ích của Tọa Vong Đạo mà thôi.

Từ đầu đến cuối, hắn và Giám Thiên Ti không thể tiểu vào cùng một cái bình, mục đích của hắn vẫn luôn là Tâm Tố Bắc Phong kia!

Giờ hắn đã biết Bắc Phong vẫn còn ở Thượng Kinh, vì mục đích riêng của hắn, Giám Thiên Ti nhất định phải đánh nhau với Tọa Vong Đạo, cho dù họ không đánh, hắn cũng sẽ ép đánh cho bằng được!

Đã bị Tọa Vong Đạo lừa nhiều như vậy, vậy hắn dựa vào cái gì mà không thể lợi dụng họ chứ?

Hơn nữa, Lý Hỏa Vượng chẳng hề lo lắng Giám Thiên Ti sẽ đến Tọa Vong Đạo để kiểm tra xem có thêm Hồng Trung nào khác hay không. Giờ Tọa Vong Đạo bỏ mặc gọi đứa trẻ sói tới, gọi một hai lần, sau khi sói tới, cho dù lời bọn chúng có là thật đi chăng nữa, thì cũng chẳng có một ai tin.

Giờ Giám Thừa coi như bị “Hồng Trung” gϊếŧ rồi, Tọa Vong Đạo làm rơi bùn vàng ở đáy quần hắn, không phải c** mà là ráy tai. Lý Hỏa Vượng đã học được chiêu này từ Tọa Vong Đạo.

Ở trong nhà mái ngói, Lý Hỏa Vượng dán bùa vào đầu gối, hắn cúi người về phía trước, mặt cố nén lại cơn đau, cười sằng sặc rồi phóng thật nhanh. Hết lần này đến lần khác, hắn quay lại chế nhạo.

Hắn đã thành công đổ thêm dầu vào lửa, giờ hắn chỉ cần thoát khỏi sự khống chế của Giám Thiên Ti, hoán đổi về thân phận thật Nhĩ Cửu của hắn.

Ngay khi hắn nhảy qua mái nhà, một luồng sát khí từ đâu bay tới làm tóc của Lý Hỏa Vượng lập tức dựng đứng.

Đột nhiên Lý Hỏa Vượng cảm thấy cơ thể hắn đang di chuyển, hắn xoay người trong không trung, mắt Lý Hỏa Vượng mù lòa, chỉ có thể cảm thấy một cơn gió mạnh quấn lấy một thứ gì đó rồi lướt qua cơ thể hắn.

“Cha, ai đó trên tường cầm gậy đánh chúng ta.”

Đó là Lý Tuế giúp Lý Hỏa Vượng tránh đòn tấn công.

“Đừng hoảng sợ, cách tường thành cũng không xa, chúng ta sẽ sớm ra ngoài thôi!” Lúc Lý Hỏa Vượng đang định nói lời này, thì đột nhiên cảm thấy có một luồng khí rất lạ tỏa ra từ phía sau, khóa chặt hắn lại.

Sự thay đổi kỳ lạ này khiến trái tim Lý Hỏa Vượng thắt lại.

"Lý Tuế, sao vậy? Phía sau đã xảy ra chuyện gì?"

"Cha, người mà vừa nãy ngươi gϊếŧ, hắn lại đứng dậy rồi! Hắn đang nhìn đầu của ngươi."

"Cái gì?! Giám Thừa còn chưa chết?! Không đúng! Hắn hẳn là đã chết, hắn nhất định đã trở về nơi hắn thuộc về rồi mà!!"

Ngay cả trong một cơ thể bình thường, có nhiều mánh khóe khác nhau hơn Lý Hỏa Vượng nghĩ.

Giờ Lý Hỏa Vượng không có cách nào thông qua sự miêu tả của Lý Tuế, để hiểu rõ rốt cuộc đó là thứ gì, điều duy nhất chắc chắn, đó chính là chuyện này vẫn chưa xong!

“Đi!”

Lý Hỏa Vượng ẩn thân tàng hình, dùng hết sức xông vào cổng Kinh Thành.

Cứ thế xông vào, Lý Hỏa Vượng đột nhiên cảm thấy đỉnh đầu ớn lạnh, sau đó có tiếng thứ gì đó rơi xuống đất.

Ngay sau đó luồng khí kì lạ biến mất khỏi người hắn.

Vào thời khắc nguy cấp, Lý Hỏa Vượng cũng không để ý nhiều, thấy cơ thể vẫn còn cử động được, hắn điên cuồng lùi về phía sau.

"Đến đây! Mấy đứa nhỏ! Chúng ta đi giúp Hồng Trung lão đại!"

"Hồng Trung lão đại, ngươi yên tâm đi đi! Bọn ta giúp ngươi báo thù!"

"Hồng Trung lão đại, Lão Hoàng Lịch trong tay ngươi nhất định phải giao ra đây!"

Nghe thấy tiếng kêu gào phẫn nộ của Tọa Vong Đạo ở phía sau, Lý Hỏa Vượng không khỏi cười khẩy trong lòng.

"Đồ dối trá, không ngờ các ngươi cũng có một ngày bị lừa."

Cũng không biết có phải Tọa Vong Đạo nhận hậu quả không người nối dõi hay không, áp lực xung quanh Lý Hỏa Vượng giảm xuống, hắn đã sớm đến cổng thành.

Cổng thành nặng đã đóng lại, nhưng chẳng làm khó được Lý Hỏa Vượng, hắn vung thanh kiếm đồng lên, chém tan cổng thành dễ dàng giống như chém giấy vậy.

Sau hàng loạt các chiêu thức, Lý Hỏa Vượng sờ vào được lá cây rậm rạp, hắn vui mừng khôn xiết, cuối cùng hắn cũng đã ra khỏi thành rồi.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0