Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 681 - Chương 681: Hoàng Cung

Chương 681: Hoàng Cung Chương 681: Hoàng Cung

"Cái gì? Tâm Tố Bắc Phong? Hồng Trung lão đại, ngươi tìm hắn có chuyện gì sao?"

Một tên Tọa Vong Đạo ăn mặc như lão ăn mày kinh ngạc hỏi.

“Bắc Phong hiện giờ đang ở đâu!”

Giọng điệu của Lý Hỏa Vượng tăng lên một phần, kiếm Tử Tuệ trong tay hắn đã gác trên cổ tên Tọa Vong Đạo kia.

Tọa Vong Đạo ăn mặc như nàng dâu xinh đẹp ở bên cạnh nhìn thấy vậy vội vàng lên tiếng giảng hòa:

“Ôi chao, đều là huynh đệ nhà mình, động đao làm gì vậy. Hồng Trung lão đại, cái này thì ta biết. Bắc Phong bọn họ hiện giờ hẳn là đang ở cửa đông của Hoàng Thành, bọn họ dự định vào xem hoàng đế Đại Lương đang làm gì đó. Hơn nữa không chỉ ba người Bắc Phong lão đại thôi đâu, Tam Nguyên Tứ Hỉ khác căn bản đều ở nơi đó.”

“Cửa đông hoàng cung...”

Lý Hỏa Vượng nắm chặt kiếm trong tay, khi cổ tay hắn khẽ run lên, thi thể tên Tọa Vong Đạo ăn mày kia chợt bị tách rời.

Lý Hỏa Vượng đem ánh mắt chuyển về phía tên Tọa Vong Đạo cuối cùng, lần nữa gằn từng chữ nói:

“Ngươi nói lại lần nữa, Bắc Phong bây giờ đang ở đâu?”

Nàng dâu xinh đẹp kia nhìn thi thể ngã dưới đất, đôi mắt mở to, khóe mắt thậm chí còn vương giọt lệ:

“Hồng Trung lão đại, tại sao ngươi lại làm như vậy. Chúng ta...chúng ta thật sự không muốn làm hại ngươi mà!”

Nhìn thấy dáng vẻ đáng thương, đôi mắt ngấn lệ của nàng, Lý Hỏa Vượng lập tức tức giận, hắn trực tiếp đá nàng một cú, lưỡi kiếm sắc bén vén da mặt dưới cằm nàng lên, phía dưới ngũ quan vặn vẹo lộ ra máu thịt Hoa Lan.

"Ha ha! Hoa bài đúng không? Tốt! Để ta xem Tọa Vong Đạo ngươi còn có thể chơi ra hoa gì! Ta hỏi ngươi một lần nữa, Bắc Phong bây giờ đang ở đâu!"

Lý Hỏa Vượng nghiến răng nghiến lợi quát lên, hai tay hắn đã bóp chặt lấy cổ nàng.

"Bắc Phong lão đại bọn họ...thật sự...đi đến cổng phía đông của hoàng cung, ta thực sự..."

Hoa Lan hít thở khó khăn, đứt quãng nói.

Hai tay Lý Hỏa Vượng dần tăng thêm lực, Hoa Lan bắt đầu giãy giụa nhưng một lúc sau, nàng giãy giụa càng ngày càng yếu, nhưng cho dù là như vậy thì nàng vẫn không đổi giọng cầu xin tha thứ.

Ngay khi đến ranh giới của cái chết, nàng khẽ cọ đầu Hoa Lan của mình lên mu bàn tay nổi đầy gân xanh của Lý Hỏa Vượng. Trên khuôn mặt vặn vẹo chẳng những không lộ ra sự sợ hãi và tuyệt vọng trước cái chết, ngược lại bộc lộ ra một tia ái mộ như cũ không thôi.

Nàng dùng hơi thở cuối cùng, gần như nói không ra tiếng:

“Núi có cây...cây có cành...lòng vui mừng vì quân...quân không biết...”

Nói xong, Lý Hỏa Vượng liền nhìn thấy cơ thể người này mềm nhũn, Hoa Lan trên mặt nàng cùng dần dần khô héo.

"Hừ...hừ...hừ...”

Lý Hỏa Vượng thở hổn hển từng ngụm, xúc tu của Lý Hỏa Vượng quấn quanh quần áo của thi thể bên cạnh, lau vệt máu trên mặt giúp Lý Hỏa Vượng.

"Tên Tọa Vong Đạo này đúng là phiền thật. Trước khi chết còn khiến ta buồn nôn, giả vờ như thật vậy, lòng ta lại bị dao động rồi!”

Sau khi hít một hơi thật sâu, Lý Hỏa Vượng lại đứng lên. Hắn vẫn bán tín bán nghi với lời của hoa bài kia, nhưng mặc kệ Bắc Phong có ở cửa đông của Hoàng Thành hay không thì hắn vẫn quyết định đi tới đó xem thử.

Bây giờ bên ngoài càng ngày càng hỗn loạn, bản thân nhất định phải nhanh một chút, cho dù Bắc Phong bị gϊếŧ, hay là Bắc Phong trốn thoát đều không phải là thứ mà hắn muốn nhìn thấy.

Lý Hỏa Vượng khom người nhặt tấm da mặt trên mặt đất lên, định dán lại trên mặt mình.

Nhưng ngay khi hắn định làm như vậy thì hắn đột nhiên dừng lại:

“Chờ đã, tiếp theo lại dùng khuôn mặt của Nhĩ Cửu này có vẻ không tốt lắm nhỉ?”

Nhìn trái nhìn phải một lúc, Lý Hỏa Vượng lại cúi người xuống nhặt da mặt của hoa bài lên rồi dán lên mặt mình giống như đắp da mặt vậy.

Sau đó, hắn lấy một ít đinh từ trong túi hình cụ ra rồi đóng bên viền, trong nháy mắt diện mạo của Lý Hỏa Vượng hoàn toàn biến thành một người khác.

Nếu muốn diễn kịch thì đương nhiên phải diễn cho trọn vai rồi. Lý Hỏa Vượng nhanh chóng đốt cháy đạo bào màu đỏ trên người mình rồi đổi sang quần áo của người chết bên cạnh.

Lý Hỏa Vượng đã hoàn toàn thay đổi diện mạo. Hắn cõng sáu thanh kiếm đã vơ vét được từ trên người những thi thể khác rồi đẩy cánh cửa gỗ trên tường ra.

Sau khi đơn giản xác định phương hướng, Lý Hỏa Vượng trực tiếp nhảy lên con ngựa vô chủ bên đường, ra roi thúc ngựa lao về phía cổng Hoàng Thành:

"Hoàng Thành...Nếu là nơi ở của hoàng đế Đại Lương vậy hẳn là nơi nghiêm ngặt nhất Đại Lương rồi..."

Trên đường đi, vì để xác nhận tin tức có chính xác hay không, Lý Hỏa Vượng còn cố ý bắt hai tên Tọa Vong Đạo khác, nhưng một tên không nói, một tên khác cũng nói là ở cổng đông hoàng cung.

Ngay khi sắp đến Hoàng Thành, Lý Hỏa Vượng nhảy lên nóc nhà, ngắm nhìn về phía cửa đông phía xa xa.

Dường như bên kia đã đánh nhau rồi, trong màn tuyết trắng xóa thỉnh thoảng sẽ có người từ không trung rơi xuống.

Lý Hỏa Vượng nằm rạp xuống chậm rãi bò lại gần. Mặc dù năng lực dáng vẻ của những người đánh nhau này đều rất kỳ lạ nhưng có thể thấy rõ bên trong hoàng cùng chính là Ngự lâm quân, mà phía bên ngoài là Tọa Vong Đạo.

Những tên Tọa Vong Đạo này dáng vẻ không giống nhau, ăn mặc khác nhau, rất khó đoán ai là ai, không biết liệu Tâm Tố Bắc Phong kia có ở trong hay không. Tọa Vong Đạo ngồi xếp bằng dưới đất niệm cái gì đó, nhưng một cung tên vô cùng chuẩn xác đã trực tiếp đóng vào trán bọn họ. Đối mặt với tình cảnh vô cùng sốt ruột ở phía xa, Lý Hỏa Vượng không giúp bên nào hết, hắn chỉ lẳng lặng tìm người trong đám Tọa Vong Đạo.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0