Khi thanh âm này vang lên, âm thanh của Tọa Vong Đạo cùng dần suy yếu. Những viên gạch không ngừng vặn vẹo xung quanh cũng bắt đầu dừng lại, mà tiếng tụng kinh kỳ lạ kia bắt đầu chiếm chủ đạo, con mắt trên không trung cũng rớt xuống một nấc.
Dưới cái nhìn soi mói của con mắt khổng lồ đó, một số Tọa Vong Đạo bắt đầu không ngừng bên bờ sụp đổ. Đầu tiên là nở rộ giống như đóa hoa sen, ngay sau đó máu thịt có trật tự bắt đầu quay trở lại sự rối loạn.
Ngay khi Lý Hỏa Vượng còn cho rằng họ sẽ còn tiếp túc ngầm đấu đá thì đột nhiên vang lên tiếng ầm ầm, toàn bộ phần rễ của đại thụ đột nhiên đổ ngã ầm ầm.
Tọa Vong Đạo vốn đang ngồi xếp bằng lập tức cười ầm đứng lên, tranh nhau lao về phía tàng cây kia.
Khi tiếng ầm ầm vang lên, từng đường vòng cung màu trắng bạc hiện ra trong đám mây đen tuyết rơi. Sau đó cùng với tiếng xoạt xoạt, một tia sét chợt đánh xuống, nháy mắt toàn bộ trận chiến trở nên hỗn loạn.
“Cơ hội tốt!”
Lý Hỏa Vượng không chút do dự tăng nhanh tốc độ, lao thẳng về phía Tâm Tố Bắc Phong.
Lần này, hai bên hiển nhiên là đến từ thế giới thực. Toàn bộ thế giới thay đổi, có lúc thì chạng vạng lúc thì giữa trưa. Cùng với tiếng tụng kinh trong không trung, sau khi đợi ở nơi này không lâu, thậm chí Lý Hỏa Vượng cảm thấy cơ thể này dường như không còn thuộc về mình nữa.
Lý Hỏa Vượng tạm thời không nhìn ra bên nào chiếm ưu thế, bởi vì hắn bây giờ hoàn toàn không phán đoán ra được.
Nhưng mặc kệ xung quanh xảy ra chuyện gì đều không thể nào lay chuyển được quyết tâm của hắn. Tầm mắt của Lý Hỏa Vượng từ đầu đến cuối đều không dời khỏi người Tâm Tố Bắc Phong kia.
Chỉ thấy Tâm Tố Bắc Phong kia cắn răng nghiến lợi nhìn chằm chằm vào hoàng đế Đại Lương được bảo vệ bởi ba tên Ti Thiên Thiếu Giám kia như thể muốn làm cái gì đó.
Nhưng sau đó, nàng quỳ một chân trên đất đau đớn che mặt mình lại, một ít chất lỏng màu vàng sẫm không ngừng chảy ra từ trong hốc mắt nàng.
Ngay khi một tia sét từ trên không trung sắp đánh vào người nàng, một bàn tay phải bị thiếu mất hai ngón tay kéo lấy cánh tay của nàng.
"Sao rồi! Không sao chứ! Ngươi bị thương rồi!"
Lý Hỏa Vượng nói rồi kéo Bắc Phong vội vàng rút lui ra bên ngoài cuộc chiến.
----
Cảm nhận làn da mềm mại đang nắm chặt tay mình, trái tim Lý Hỏa Vượng lúc này đập thình thịch vì phấn khích, tìm kiếm lâu như vậy cuối cùng cũng tìm được rồi!
Người này chính là chìa khóa để hắn thoát khỏi ảo giác! Hắn ngày ngóng đêm mong, cũng chỉ mong có thể đến được ngày này!
Lúc này đầu óc hắn thực sự rất hỗn loạn, nhưng thân thể lại bình tĩnh vô cùng.
Trong tình huống hỗn loạn như vậy, ngay cả xúc xắc cũng không thể chú ý đến hành động của Lý Hỏa Vượng, lúc này tất cả bọn họ đều đang chiến đấu chống lại quốc sư Đại Lương, và cả Giám Thiên Ti.
Cứ như vậy, khi cả hai đi đến rìa của trận chiến, chỉ có Tâm Tố Bắc Phong phát giác ra có gì đó không ổn.
"Chờ đã! Ngươi là ai! Tại sao lại có chín Hồng Trung!"
Lý Hỏa Vượng đang định giải thích thì Bắc Phong lập tức ngẩng đầu lên, hai người bốn mắt nhìn nhau.
"Ngươi nghe ta giải thích."
Lý Hỏa Vượng vừa mở miệng, nhưng lại kinh ngạc phát hiện giọng nói từ miệng hắn đã biến thành giọng nữ, mà lúc này thứ đang chống đỡ hắn vẫn là cơ thể của hắn, hắn và Bắc Phong đã hoán đổi cơ thể với nhau.
Nhìn Lý Hỏa Vượng đang bị mắc kẹt trong cơ thể mình, khuôn mặt Bắc Phong lộ ra vẻ tự mãn.
"Ồ, ai da, nhìn xem đây là ai, đây không phải là Hồng Trung sao? Sao nào? Làm Hồng Trung chán rồi, giờ muốn chuyển sang làm Bắc Phong vài ngày vui chơi cho thỏa thích sao, được thôi, được thôi, ta đồng ý."
Lý Hỏa Vượng nhìn cơ thể bị đoạt xác, gương mặt không chút mảy may hoảng sợ.
"Ngươi nghĩ ta không đoán được ngươi sẽ dùng thủ đoạn này sao? Quên chưa nói với ngươi, rằng bây giờ thân thể này không phải của một mình ta nữa rồi, Tuế Tuế! Bây giờ chính là lúc để ra tay! Hắn đã hoán đổi xá ŧᏂịŧ!"
Trái tim Bắc Phong lộp bộp một tiếng, hắn vô thức chuẩn bị ra tay, nhưng một cơn đau nhói làm gián đoạn nàng ta, cảm giác này quá đau, như thể cơn đau đã được khuếch đại lên nhiều lần, đến mức nàng ta không thể nào chịu đựng nổi.
Tuy nhiên, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, các xúc tu của Lý Tuế nhanh chóng chui ra khỏi thất khiếu, quấn lấy mắt, chặn lấy miệng và chui ra từ lỗ mũi, tước đi ngũ quan của Bắc Phong với tốc độ nhanh nhất có thể, mà chuyện này, họ đã thương lượng với nhau từ rất lâu trước đó.
Nếu từ lâu đã có được thông tin từ Giám Thiên Ti rằng Tâm Tố Bắc Phong có khả năng đặc biệt là hoán đổi thân thể, Lý Hỏa Vượng làm sao có thể không chuẩn bị được.
Ngay khi một tia sấm sét mù mịt hung ác chém xuống bên cạnh Lý Hỏa Vượng, Lý Hỏa Vượng ngay lập tức khiêng Bắc Phong lên lưng rồi lao ra.
Trong khi mọi thứ đang hỗn loạn, không ai chú ý đến nơi này, Lý Hỏa Vượng nhanh chóng ra khỏi phạm vi chiến trường, động tĩnh phía sau dường như càng lớn hơn, nhưng Lý Hỏa Vượng cũng không quan tâm nữa, bởi vì bây giờ hắn đã có được thứ mà hắn muốn.