Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 691 - Chương 691: Lừa

Chương 691: Lừa Chương 691: Lừa

Cả người Lý Hỏa Vượng bất giác run lên, hắn không biết thần sơn quỷ trong miệng của Đại Lương là gì, điều duy nhất hắn biết là Đại Lương sắp tới rồi! Tiếng tụng kinh kỳ lạ biến mất vì nhuận trì ngũ hành giờ đây cũng đã lần nữa vang lên trở lại.

Cùng với lúc hắn không ngừng lo lắng, suy nghĩ làm sao để đi nhanh hơn, thì nhuyễn trùng trong ngực hắn cũng không ngừng vặn vẹo, quấn lấy nhau, tạo thành hai cái chân mới khác của Lý Hỏa Vượng, giúp tốc độ của hắn càng nhanh hơn.

Đám xúc xắc nhìn mặt nạ vàng dần dần hình thành, cảm giác bức bách trong không khí ngày càng tăng, số điểm trên mặt chúng lần lượt trở thành sáu điểm.

Một con xúc xắc trong số đó đã lên tiếng, trước tình huống nguy hiểm như vậy, giọng điệu của hắn lại không hề lo lắng chút nào, không chỉ vậy, trong giọng nói của hắn thậm chí còn có một chút vui mừng.

"Tốt lắm, hẳn là ngươi phải tốn rất nhiều công sức mới tìm lại được con mắt của ti mệnh đã chết ngàn năm này, đúng không? Nếu như vậy thì bên ngoài vui lòng nhận cho."

"Hừ! Các ngươi tưởng rằng quả nhân sẽ tin lời nhảm nhí bịa đặt của các ngươi sao? Mặc kệ các ngươi nói cái gì! Kế hoạch mà quả nhân đã tiêu hao ròng ra suốt mười năm tuyệt đối không phải thứ mà các ngươi có thể phá ngang!"

"Lời bịa đặt? Haha, chưa chắc đâu? Ngươi đoán xem tại sao hôm nay bọn ta phải đặc biệt phái bốn người đến? Ngươi đã chuẩn bị rất lâu, thì bọn ta còn chuẩn bị lâu hơn cả ngươi."

"Lời bịa đặt? Haha, chưa chắc đâu? Ngươi đoán xem tại sao hôm nay bọn ta phải đặc biệt phái bốn người đến? Ngươi đã chuẩn bị rất lâu, thì bọn ta còn chuẩn bị lâu hơn cả ngươi."

"Lời bịa đặt? Haha, chưa chắc đâu? Ngươi đoán xem tại sao hôm nay bọn ta phải đặc biệt phái bốn người đến? Ngươi đã chuẩn bị rất lâu, thì bọn ta còn chuẩn bị lâu hơn cả ngươi."

"Lời bịa đặt? Haha, chưa chắc đâu? Ngươi đoán xem tại sao hôm nay bọn ta phải đặc biệt phái bốn người đến? Ngươi đã chuẩn bị rất lâu, thì bọn ta còn chuẩn bị lâu hơn cả ngươi."

Bốn con xúc xắc đồng loạt nói ra cùng một câu nói, bọn chúng lại lần nữa ngồi xếp bằng, những giọng nói trùng lặp lại vang lên.

"Chân không diệu tương pháp vương sư, vô thượng huyền nguyên thiên mẫu chủ, kim quang thước xử, nhận nguyệt tiềm huy, bảo xử toàn thì, quỷ thần thất sắc, hiển linh tung vu trần thế, vệ thánh giá vu diêm phủ."

Mặc dù âm thanh này không lớn, nhưng nó lại lan truyền đi rất xa, hơn nữa còn càng ngày càng xa.

Khi âm thanh này truyền đến tai Hoàng đế Đại Lương, phiến đá trong tay Ti Thiên Thiếu Giám đột nhiên nứt ra.

Cùng với âm thanh nứt vỡ, một tiếng cười nhạo đầy châm biếm vang lên từ vết nứt trên phiến đá.

"Hahaha! Luyện tập có dễ dàng không? Thực ra tất cả đều là giả đấy! Mấy thứ này chỉ để đùa ngươi thôi! Đồ ngốc!"

Vừa dứt lời, phiến đá nhanh chóng tách ra, hoàn toàn tán loạn thành bài cửu và mạt chược tơi tả.

"Cái gì? Làm sao có thể!"

Ngay khi Ti Thiên Thiếu Giám bị lừa gạt mang một vẻ khϊếp sợ nhìn phiến đá trong tay, một tia sáng màu tím mờ nhạt nổi lên từ lông mày của hắn rồi nhanh chóng chui vào con số trên viên xúc xắc.

Đây mới chỉ là bắt đầu, cùng với thanh âm của Tọa Vong Đạo càng ngày càng xa, thậm chí còn lan đến thôn Ngưu Tâm.

Trong giấc mộng, Cao Trí Kiên nghe thấy tiếng có người trong phòng mình, hắn lập tức tỉnh táo lại, khi chạy đến phòng bên với một vũ khí sắc bén trên tay, hắn nhìn thấy phiến đá mà Lý sư huynh đưa cho hắn làm áo giáp đã hoàn toàn nứt nẻ.

Nếu hắn nhớ không lầm thì phiến đá này là do Lý sư huynh lấy từ sư phụ Đan Dương Tử ở Thanh Phong Quán.

"Hahaha! Còn muốn trở thành tiên! Nửa chữ bẻ đôi còn không biết mà cũng muốn trở thành tiên! Nói cho ngươi hay! Ngươi bị ta lừa rồi! Công pháp thành tiên này của ta là giả! Hahaha!"

---

Hậu Thục, Thanh Khâu, Tứ Tề, Đại Lương, mỗi người bị phiến đá lừa gạt đều có một luồng ánh sáng màu tím mờ nhạt xuất hiện giữa lông mày của họ.

Họ không mất gì cả, nhưng nếu miễn cưỡng nói thì thứ duy nhất họ mất đi chính là cảm giác bị lừa dối vào lúc này.

Những ánh sáng màu tím này tụ tập với nhau và tiếp tục tập trung nhanh chóng tại bên trong hoàng thành của Thượng Kinh thành, những thứ này đã thu hút sự chú ý của rất nhiều các thế lực khác nhau.

Ánh sáng màu tím yếu ớt trên không trung bay ra từ mọi hướng, liên tục khoan vào số điểm màu đen của bốn viên xúc xắc.

Cùng với sự gia nhập của những ánh sáng màu tím này, các đầu vuông của bốn viên xúc xắc trở nên lớn hơn và có màu tím hơn, hơn nữa cơ thể của chúng cũng bắt đầu biến mất khỏi thế giới này, như thể chúng vốn dĩ chỉ là đồ giả.

Dù thân hình của chúng biến mất, nhưng tiếng niệm chú của bốn viên xúc xắc lại càng lúc càng lớn, và cuối cùng nó như thể là âm thanh duy nhất tồn tại trên thế giới này.

"Đám Tọa Vong Đạo này vẫn muốn dựa vào thân thể phàm trần để chống lại ti mệnh sao? Tuyệt đối không có khả năng đó!"

Hoàng đế Đại Lương ngẩng đầu liếc nhìn chiếc mặt nạ vẫn chưa thành hình, mặc dù cảm thấy không có khả năng, nhưng lại không dám không quản.

Khi hắn vẫy đôi tay với vảy rồng đảo ngược bị lật từng mảnh kia, những đám mây đen trên không trung cuộn tròn và trực tiếp cuốn về theo hướng đó.

Thấy cảnh này, những người khác ở Đại Lương cũng bắt đầu dồn dập ra tay giúp đỡ, trận chiến vốn đã nguội lạnh một hồi nhất thời lại trở nên ác liệt.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0