Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 783 - Chương 783: Vận Dụng Năng Lực

Chương 783: Vận Dụng Năng Lực Chương 783: Vận Dụng Năng Lực

Nếu thật sự muốn dốc hết sức lực thì Hồng Đại chắc chắn sẽ nhận ra hắn, nếu như vậy, để giữ bí mật về thân phận của mình, hắn nhất định phải gϊếŧ hết những người này.

Thành thật mà nói, Lý Hỏa Vượng thực sự không muốn làm chuyện này, nói ra thì mấy vị Giám Thiên Ti trước mặt hắn không có làm sai, bọn họ chỉ đang tận tâm tận trách đuổi gϊếŧ tà giáo.

Vẫn chưa đến thời khắc sinh tử, hắn vẫn có thể thử các biện pháp khác trước.

Khi bụng của Lý Hỏa Vượng co duỗi theo một tiết tấu nhất định, một giọng nói khàn khàn lạ thường vang lên từ bụng hắn.

"Trước khi bổn tọa nổi giận thì nhanh chóng cút hết đi, ban nãy bổn tọa chỉ là phối hợp chơi đùa cùng các ngươi mà thôi."

Tuy nhiên, sự phô trương thanh thế của Lý Hỏa Vượng hoàn toàn không thể làm cho năm tên Giám Thiên Ti sợ hãi, trong đó có hai khổ hành tăng ăn mặc như Giám Thiên Ti quay cuồng mấy lần trên đầu Lý Hỏa Vượng, một tấm lưới lớn đẫm máu bẩn thỉu phủ lên đầu Lý Hỏa Vượng để ngăn hắn trốn thoát lần nữa.

Ngay sau đó, đạo sĩ trước đó hai tay cầm phán quan bút, cắn chặt hàm răng khó khăn chỉa về phía Lý Hỏa Vượng, hai bên thái dương của hắn hiện rõ từ đen sang trắng.

Mắt thấy màu sắc trên người Lý Hỏa Vượng sắp bị bôi lên đầu bút, Lý Hỏa Vượng nghiến răng, đột nhiên nhắm mắt, một bóng người không đầu cao to đột nhiên chắn trước mặt hắn, chính là tặc phối quân của Đại Tề, tướng quân Bành Long Đằng.

"Cẩn thận! Người này quả nhiên có viện binh!"

Đối mặt với sự xuất hiện đột ngột của nữ tướng lĩnh không đầu này, vẻ mặt của Giám Thiên Ti đột nhiên trở nên cực kỳ nặng nề, chúng nắm chặt vũ khí trong tay như thể đang đối mặt với đại địch.

Tuy nhiên, dù phản ứng của bốn người kia có lớn như thế nào, cũng không bằng phản ứng của đạo sĩ tay cầm phán quan bút.

Hắn của bây giờ đang há to miệng, cực kỳ chấn động nhìn Bành Long Đằng ở phía xa.

"Chuyện này làm sao có thể! Đây là Khôi Tinh bút của Gia Cát Uyên mà! Sao người này còn có thể đứng đó!"

---

Nghe xong câu nói của đạo sĩ, vẻ kiêng kỵ hiện lên trên gương mặt của bốn người kia, trái tim của Lý Hỏa Vượng lập tức xao động.

"Chờ đã, có lẽ cũng không cần phải đánh thật, có thể thử nghĩ ra thủ đoạn khác hù dọa họ bỏ đi!"

Sau vài giây ngắn ngủi, Lý Hỏa Vượng nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt thanh Tủy Cốt Kiếm trong tay, chỉa đầu kiếm ra ngoài, cắm thật mạnh xuống đất, và xung quanh hắn lập tức trở nên thật giả lẫn lộn.

"Hừ? Tại sao không chết? Không thì ngươi có thể tự hỏi chính bản thân Gia Cát Uyên! Tịch tịch chí vô tung! Hư trì kiếp nhận a! Bất tử diệc bất diệt! Siêu lâm tam giới đồ! Sống!"

Khi Giám Thiên Ti nhìn thấy bóng dáng của một thư sinh với chiếc quạt phe phẩy trong tay xuất hiện trước mặt Lý Hỏa Vượng, trong mắt hắn hiện lên vẻ sợ hãi khϊếp đảm, bọn họ đã biết quá rõ về thực lực của Gia Cát Uyên.

Chưa kể, còn có một tồn tại khác có thể dùng đầu xương tủy của Gia Cát Uyên để hồi sinh Gia Cát Uyên!

Đã sắp có thể thoát chết, Giám Thiên Ti xoay người dứt khoát, biến mất vào rừng với tốc độ nhanh nhất.

Không lâu sau khi họ rời đi, Bành Long Đằng và Gia Cát Uyên cũng biến mất theo, Lý Hỏa Vượng ngay lập tức ngã xuống đất, ôm lấy cơ thể bắt đầu sưng tấy của mình mà rêи ɾỉ đau đớn.

Với đạo hạnh tu chân hiện tại của mình, để biến hai ảo giác xung quanh mình thành thực thể hiện hữu thực sự đã mạnh mẽ lắm rồi.

Gây ra chút động tĩnh để dọa chúng rời đi đã là nỗ lực lớn nhất mà Lý Hỏa Vượng có thể làm được.

Lúc này hắn cảm giác được đầu của hắn nhức nhối như muốn nứt ra, hắn cắn răng cầm thanh Tủy Cốt kiếm trong tay, lảo đảo định rời khỏi nơi này trước.

Dù đã bị dọa bỏ chạy, nhưng không có gì đảm bảo rằng chúng sẽ không quay lại.

Lúc này Lý Hỏa Vượng cảm thấy đầu của hắn càng ngày càng lớn, lớn như thọ tinh trong bức tranh năm mới vậy.

"Lý huynh, không sao chứ?"

Gia Cát Uyên không khỏi lo lắng.

"Không sao…không sao."

Kỳ thật Lý Hỏa Vượng cũng không biết có làm sao không, đây là lần đầu tiên hắn cưỡng ép tu chân ảo giác, đây không phải là chuyện nhỏ như quả táo.

Ngay khi Lý Hỏa Vượng nói điều này, vùng đan điền bị khuấy động lên một trận, sau đó môi trường xung quanh thay đổi một cách nhanh chóng.

"Chết tiệt! Thần quang sắp không bao bọc nổi tiên thiên nhất khí nữa rồi!"

Lý Hỏa Vượng một lần nữa định thần trở lại, hắn phát hiện mình đã trở lại thực tế lạnh lẽo.

Nhưng lần này, thay vì ở trong phòng bệnh, hắn lại được mẹ mình đẩy vào sân có lưới sắt bao quanh để tắm nắng.

Có vẻ như những cơ bắp teo tóp của hắn đã khiến những người trong trại giam yên tâm hơn rất nhiều.

Nghĩ đến địa hình ở thế giới bên kia, Lý Hỏa Vượng đột ngột vươn cổ, cắn thật chặt hàm răng để nới lỏng sợi dây trói buộc.

Kéo.

Cơ thể yếu ớt của hắn đột ngột ngã nhào xuống đất.

Hắn nhớ nơi này có một bụi cây, thích hợp cho hắn tạm thời lảnh trốn.

Cơ thể hắn bây giờ đang rất yếu đuối, nếu không chuẩn bị thì có thể một con lợn rừng ở bên kia cũng có thể làm tổn thương tới hắn.

"Con trai! Con trai, con bị làm sao vậy! Đứng dậy nào!"

Ngay khi Tôn Hiểu Cầm luống cuống tay chân định ôm cơ thể xám ngoét của Lý Hỏa Vượng đứng dậy, thì Lý Hỏa Vượng lại ngăn bà lại.

"Mẹ! Tin tưởng con một lần này thôi, mẹ!"

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0