Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 784 - Chương 784: Dương Na

Chương 784: Dương Na Chương 784: Dương Na

Tôn Hiểu Cầm như bị tiếng kêu vô cùng lo lắng của Lý Hỏa Vượng làm cho sững sờ, chỉ biết ngây người nhìn hắn.

"Mẹ, hiện tại ta thật sự không thể đứng dậy! Những Giám Thiên Ti đó có lẽ còn chưa đi bao xa, khoan đã, kiếm của ta đâu?"

Lý Hỏa Vượng hết nhìn trái lại nhìn phải, sau đó cầm lấy một cây chổi bên cạnh tường, ôm chặt trong l*иg ngực.

Cầm cái cán chổi nhựa, Lý Hỏa Vượng thở phào nhẹ nhõm, hắn ngẩng đầu lên, lại thấp giọng nói với bà một lần nữa:

"Mẹ, ta thật sự không thể giải thích nhiều với mẹ, mẹ đừng lo lắng…một thời gian nữa thôi, mọi chuyện sẽ ổn định trở lại, tin ta đi."

Nhìn Lý Hỏa Vượng đang nằm trên mặt đất, cầm cây chổi nhựa cảnh giác nhìn xung quanh bằng bộ dạng nghi thần nghi quỷ như một kẻ tâm thần, Tôn Hiểu Cầm lặng lẽ gật đầu, nước mắt lưng tròng.

Nhìn thấy dáng vẻ thương tâm của mẹ, trong lòng Lý Hỏa Vượng thấy rất khó chịu.

"Mẹ..mẹ đừng buồn, khoảng thời gian này có thể ta sẽ không về được, ở bên kia thực sự rất nhiều việc cần giải quyết, mẹ hãy cố chịu đựng một thời gian, khi nào xong xuôi mọi việc bên kia, ta sẽ dành nhiều thời gian hơn để ở cùng mẹ."

"Mẹ không buồn, ngươi cứ ngoan ngoãn nằm ở đây đi. Ta đi tìm bác sĩ cho ngươi trước."

Nhìn bóng lưng của mẹ rời đi, Lý Hỏa Vượng thầm mắng chửi một câu, lại khiến sự tình thành ra như vậy nữa.

Nhưng cũng may chỉ có mỗi lần này, xảy ra thêm một nữa là hắn sẽ rõ, tuy rằng cưỡng ép tu chân miễn cưỡng cũng có thể đạt được hiệu quả, nhưng cũng sẽ khiến cho tiên thiên nhất khí trong chân khí trong cơ thể hắn trở nên không ổn định.

Lý Hỏa Vượng thận trọng nhìn xung quanh, khi thấy không có ai đến gần, hắn mới thở phào nhẹ nhõm.

"Không sao đâu, nếu đã không có ai tới gần thì có lẽ chúng không hề đuổi theo, tạm thời mình đã an toàn rồi."

Nhưng khi Lý Hỏa Vượng đang nghĩ vậy, thì đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân vang lên từ phía sau.

Trong lòng Lý Hỏa Vượng chợt cứng lại, vô vàn những suy nghĩ bùng nổ trong đầu hắn, sau đó hắn lập tức cầm lấy "kiếm" trong tay chống vào vai, giả bộ lãnh đạm bước ra khỏi bụi cây không tồn tại trên mặt đất, không nhanh không chậm đi về phía trước.

Sau khi đi được hai bước, Lý Hỏa Vượng giả vờ như nghe thấy gì đó, hơi quay sang một bên, khinh thường nói:

"Sao? Đám nhãi con các ngươi vẫn còn ở đây? Ngươi cho rằng bổn tọa rất dễ tính sao? Hả?"

"Hỏa Vượng..."

Giọng nữ nhẹ nhàng quen thuộc khiến trái tim Lý Hỏa Vượng khẽ co thắt, khi hắn vác theo thanh kiếm quay đầu lại, hắn nhìn thấy Dương Na ở ngoài lưới sắt phía xa đang nhìn mình với đôi mắt ngấn lệ.

Đã lâu không gặp, Dương Na đã gầy đi rất nhiều, trước đây nàng ấy vốn không béo, nhưng bây giờ thì lại gầy quá.

Dương Na không đến một mình, một ông già với đôi mắt to tròn đứng sau lưng nàng ấy, Lý Hỏa Vượng biết ông ta, đó là bố của Dương Na.

Trước đây hắn và ông ấy rất hợp nhau, mỗi lần hắn đến nhà Dương Na chơi, ông ấy đều cười haha chọc ghẹo với hắn.

Nhưng quá khứ vẫn luôn là quá khứ, giờ phút này ông ấy đã không còn hiền hòa như xưa nữa, ánh mắt nhìn hắn hiện lên sự hờ hững và cự tuyệt.

"Ngươi nhìn thấy chưa? Đây chính là Lý Hỏa Vượng mà ngươi ngày nhớ đêm mong đấy! Rốt cuộc ngươi còn muốn u mê không tỉnh đến khi nào nữa?"

Vừa dứt lời, Dương Na lập tức che miệng, ngồi xổm trên mặt đất, cố kìm nén những tiếng khóc thút thít.

Cảnh tượng này rơi vào mắt Lý Hỏa Vượng khiến hắn run lên.

"Không được, ta không thể bị những thứ ở đây làm nhiễu loạn, hiện tại ta vẫn chưa thoát khỏi nguy hiểm, những gì ở đây chắc chắn là giả, làm gì có chuyện ta vừa tỉnh lại Dương Na đã xuất hiện ở đây! Đúng, đúng vậy. Bên này là giả, Dương Na cũng là giả!"

"Hai người bọn họ xuất hiện, vậy xem ra bên kia có người đi tới! Hai người? Chẳng lẽ là Miểu Miểu và Lý Tuế."

"Miểu Miểu? Lý Tuế? Là các ngươi sao? Nếu đúng thì phản ứng lại đi!"

Lý Hỏa Vượng hét lớn với hai người bên ngoài lưới sắt. Ngay khi thấy Lý Hỏa Vượng hét lớn như vậy, bố của Dương Na đã cưỡng ép lôi kéo Dương Na chuẩn bị rời đi.

"Bây giờ ngươi có thể hoàn toàn từ bỏ rồi đấy! Đi thôi! Sau này ngươi hãy triệt để quên Lý Hỏa Vượng đi, không được nghĩ tới hắn nữa, cũng không được gặp lại hắn nữa!"

Nhìn Dương Na dần dần rời xa mình, một ý nghĩ hoàn toàn trái ngược với trước đây của hắn không khống chế được mà xuất hiện trong đầu hắn.

"Không, không được! Bên này nhất định là thật, sau này ta sẽ tu chân! Biến nơi này trở nên thật hoàn toàn, vậy thì Dương Na này chắc chắn cũng là thật! Nàng ấy là thật! Ta không thể để nàng ấy cứ như vậy mà rời đi!"

Hai suy nghĩ hoàn toàn trái ngược nhau cứ vậy mà va đập trong tâm trí Lý Hỏa Vượng, khiến vẻ mặt của Lý Hỏa Vượng dần trở nên đau đớn, hắn nắm chặt nắm đấm và đập thật mạnh vào đầu đang bắt đầu sưng lên của mình tựa như phát điên.

"Ahhhh!"

---

"Đúng là một tên mất trí!"

Bố của Dương Na nhìn chằm chằm vào Lý Hỏa Vượng đang cuồng loạn ở phía xa, sự căm ghét trên khuôn mặt của ông càng thêm tồi tệ, chính vì hắn mà con gái của mình mới thành ra bộ dạng như ngày hôm nay.

Ngay sau đó, ông vươn tay nắm lấy cánh tay gầy guộc của Dương Na, đang định kéo nàng ấy trở về con đường cũ.

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0