Tiên Đạo Quỷ Dị (Dịch Full)

Chương 785 - Chương 785: Chờ Ta

Chương 785: Chờ Ta Chương 785: Chờ Ta

Đưa mắt nhìn hai người ở đằng xa càng lúc càng xa, Lý Hỏa Vượng hai mắt đỏ ngầu, vằn đầy tia máu, nhào tới hàng rào thép.

"Họ sẽ nhìn lại! Đúng, đúng vậy! Họ sẽ sớm nhìn lại thôi!"

Lý Hỏa Vượng hai mắt mở to, nhìn chằm chằm bóng lưng hai người, cố hết sức khống chế tiên thiên nhất khí không thể nào cảm nhận được trong cơ thể!

"Quay lại! Quay lại! Mau quay lại đây!"

Lý Hỏa Vượng tiếp tục áp mặt về phía trước, những sợi dây thép gai giao nhau xiết khuôn mặt dữ tợn của hắn thành từng khối hình thoi.

Khi thấy Dương Na chật vật thoát khỏi bàn tay to lớn của bố mình và chạy về phía mình với nước mắt chảy dài trên khuôn mặt, khóe miệng Lý Hỏa Vượng khẽ nhếch lên, hắn mỉm cười.

"Hahaha…có tác dụng! Ta có thể tu chân ở thế giới này rồi!"

Nhìn Dương Na đang rơi nước mắt trước mặt mình, Lý Hỏa Vượng lúc này chưa bao giờ thấy vui như vậy, phương pháp mà hắn nghĩ ra đã thành công!

Đưa tay nắm lấy lòng bàn tay gầy guộc của nàng, Lý Hỏa Vượng run giọng nói:

"Dương Na, nàng hãy chờ ta! Cho ta ba năm! Không! Hai năm! Chỉ cần cho ta thời gian hai năm, mọi thứ đều sẽ tốt đẹp trở lại như khi chúng ta còn cùng nhau đến trường!"

Dương Na lắc đầu quầy quậy, theo hàng nước mắt trên gò má, mái tóc đen nhánh dính chặt vào má nàng.

Đột nhiên, nàng cảm thấy dưới chân mình bỗng nhẹ bẫng, hóa ra là nàng bị cha vác cả người lên trên vai, chuẩn bị kéo nàng ra khỏi hàng rào thép gai.

"Rốt cuộc ngươi còn muốn u mê không tỉnh bao lâu nữa! Không thấy hắn đã hoàn toàn phát điên rồi sao? Nếu như không thể quên hắn, bệnh của ngươi làm sao chữa khỏi! Cuộc đời của ngươi sẽ bị tên này hủy hoại mất!"

Nhưng mặc cho ông có lôi kéo thế nào, đôi bàn tay của hai người vẫn siết chặt vào nhau.

Dương Na rưng rưng dùng hết toàn bộ sức lực mình có, cố gắng vươn đầu lại gần, cách một hàng rào thép gai lạnh lẽo, nàng cúi đầu hôn lên đôi môi nứt nẻ của Lý Hỏa Vượng.

Cảm nhận được sự mềm mại giữa đôi môi, lúc này Lý Hỏa Vượng như trở về mái nhà của buổi hoàng hôn hôm đó.

Hắn hi vọng biết bao có thể không cần nghĩ đến bất cứ điều gì khác, có thể ở lại khoảnh khắc này mãi mãi.

Nhưng đây đã định là chuyện không thể xảy ra, khi Lý Hỏa Vượng thấy rằng vì sức kéo mà vòng eo thon gầy yếu ớt của Dương Na như sắp đứt làm đôi, trong lòng hắn đau nhói, vội vàng buông đôi tay đang nắm chặt của mình ra.

"Na Na! Quay trở về phải sống cho thật tốt, hai năm! Hai năm nữa ta nhất định sẽ tìm nàng!"

Lý Hỏa Vượng hét lớn với phía bên kia.

Còn Dương Na đang nằm trên lưng của cha mình, cuối cùng cũng không kìm được tiếng khóc, bật khóc nức nở, âm thanh xé rách tâm can.

Đến khi Dương Na lần nữa biến mất khỏi tầm mắt của hắn, Lý Hỏa Vượng mới từ từ ngừng hét lớn.

Ngây người nhìn một hồi lâu, hắn hít một hơi, dùng hai tay nắm lấy lưới sắt trước mặt, gắng gượng đứng dậy.

Ngay khi hắn quay lại và định nhặt cây chổi trên mặt đất lên lần nữa, hắn thấy Tôn Hiểu Cầm đang đứng đó với một bác sĩ và ba y tá, có vẻ như họ đã thấy được tất cả những gì đã xảy ra trước đó.

"Năm người?"

Lý Hỏa Vượng lập tức cảnh giác, hắn lập tức lộn người về phía trước, hai tay cầm cái chổi trên mặt đất, làm một tư thế tay như thể một tư thế kiếm pháp.

"Đừng tới đây! Ai dám tiến lên một bước! Đừng trách ta không khách khí!"

Tôn Hiểu Cầm vẻ mặt đau khổ định lên tiếng thì bị vị bác sĩ trẻ ngăn lại, hắn kéo Tôn Hiểu Cầm sang một bên rồi thấp giọng dặn dò với bà ấy vài câu, sau đó lại quay ngược trở lại.

"Lý Hỏa Vượng, đừng lo lắng, chúng ta sẽ không lại gần ngươi, ngươi có thể cho ta biết tại sao ngươi lại quan tâm đến việc có năm người như vậy không? Bốn người không được sao?"

Bác sĩ trẻ vẫy nhẹ tay, ba y tá và Tôn Hiểu Cầm đều dần dần lùi vào trong tòa nhà.

"Có phải ở bên kia ngươi đang gặp nguy hiểm gì không? Có năm người muốn hại ngươi? Ngươi không phải là người duy nhất có triệu chứng này."

Lý Hỏa Vượng đang cầm một thanh kiếm trong tay, nhìn chằm chằm vào cặp kính không gọng trên mặt hắn ta.

"Bác sĩ, ta chỉ muốn yên tĩnh một lát, không làm gì cả, chỉ một lúc thôi."

"Đương nhiên, tất nhiên là được, ngươi thấy đấy, ta cũng chưa làm gì ngươi đúng không? Có phải ngươi đang chờ khoảnh khắc ngươi quay trở lại thế giới bên kia không? Chuyện này cũng không sao, miễn là ngươi không có những phản ứng kích động, ngươi có thể làm bất cứ điều gì mình muốn."

Sau khi xoa dịu cảm xúc của Lý Hỏa Vượng, bác sĩ cởi chiếc áo blouse trắng trên người mình ra, dùng một tay giữ nó, sau đó nhấc bộ tóc giả trên đầu lên như nhấc một chiếc mũ, lắc lắc vài cái rồi đội lại.

"Lý Hỏa Vượng, vì ta đã đáp ứng yêu cầu của ngươi nên ngươi có thể giúp ta một việc được không? Thực ra, ta cũng không muốn quản ngươi, nhưng ta cũng hết cách, bản báo cáo này kiểu gì cũng phải giao lên trên, nếu ngươi không cho ta chút phản ứng, ngày nào ta cũng phải bịa ra để viết, bịa đến mức ngày nào cũng rụng đầy tóc rồi."

Thấy Lý Hỏa Vượng không lên tiếng, bác sĩ dùng ngón trỏ đẩy đẩy khóe mắt trước mũi.

"Thực sự không nói sao? Nếu ngươi không giúp ta, vậy ta cũng không giúp ngươi nữa, bây giờ ta sẽ lập tức gọi đủ năm người, bắt ngươi trở về."

"Chờ đã!"

Bình Luận (2)
Comment
Sắc 6
Sắc
Reader
1 Tháng Trước
này là end r hả
Trả lời
| 0
trungdung162008 4
trungdung162008
Reader
3 Tháng Trước
Hmm, main bị hoàn toàn rơi vào thế giới này và chết ở thế giới gốc r hả
Trả lời
| 0