Tiên Đạo Vô Minh

Chương 10 - Cách Biệt, Vạn Bảo Các

Nhân trung niên trên mặt cười đầy gian xảo, sau đó phất tay một cái...

Từ không trung một bàn tay lớn ngưng tụ bằng linh lực hiện ra. Sau đó dần dần hạ xuồng đè ép đám người.

Uy áp vô cùng kinh khủng, đám người bay giờ giống như có ngọn núi đang đè lên thân thể vậy, không thể cử động, chỉ có thể đứng vững chống đỡ.

Tiêu Dao một bên cũng vậy, hơn nữa sức lực có khi còn nặng hơn. Cũng may hắn luyện qua Bất Hoại Chân Công, nên vẫn có thể miễn cưỡng chống đỡ.

"Đây mẹ nó chính là sức mạnh của cao thủ Trúc Cơ ư? Cách biệt với yêu thú kia có chút lớn a!" Hắn vừa gồng lực chống lại uy áp, vừa cả kinh nói.

Cùng lúc này, một giọng nói khác vang lên:"Người đúng là không biết xấu hổ a! Vậy mà lại ỷ lớn hiếp nhỏ!!"

Sau đó một lão giả từ trên không bay xuống, những uy áp kia đồng loạt biến mất...

Nhân trung niên kia vừa thấy liền kinh ngạc, sau đó sắc mặt đại biến lập tức quỳ xuống:" Tiền bối tha mạng!!"

Tiếp theo lão giả mặc áo màu nâu dần hạ xuống, trên tay thu lại thân thông.

"Hừ trên đời này ta ghét chính là lấy mạnh hiếp yếu! Người có hai lựa chọn, một là tự phế, hai là cho bọn họ rời đi" Lão giả áo nâu lạnh giọng nói.

Nhân trung niên vội dập đầu mấy cái, gật gật đồng ý yêu cầu thứ hai:" Vâng vâng!"

Đám người kia thấy vậy trong lòng vô cùng cảm kích:"Đa tạ tiền bối ra tay giúp đỡ" đi tới chỗ lão giả thi lễ.

Sau một lúc thì bọn họ liền rời đi hướng đến An Lam Thành.

Đứng trước cửa thành, đám người kia cũng đồng thời chia tay, mỗi người đi một nơi.

Tiêu Dao vừa muốn bước vào bên trong thành thì bị hai ngọn giáo chặn lại.

"Muốn qua đưa một viên linh thạch, không thì cấm vào" Hai người canh cửa nghiêm giọng nói.

Hai người này Tiêu Dao đã từng gặp, bọn họ lúc trước chính là tụ khí tầng mười lăm. Bây giờ đã là nữa bước trúc cơ...

Vừa nghe lời này, Tiêu Dao bỏ tay trong áo lấy ra một viên thạch thanh quang. Sau đó thì dâng lên đưa cho hai người kia.

Thấy Tiêu Dao như vậy, họ cũng gật gật vừa lòng, sau đó thì cho hắn qua.

Vừa bước vào hắn cũng có chút kinh ngạc, trước mắt Tiêu Dao là vô số tòa lâu nhà lớn mọc sang sát nhau, chính giữ là con đường có dòng người đi qua đi lại vô cùng náo nhiệt. Hai bên con đường còn có các quầy bán được dựng nên bán đồ.

Mặc dù mấy năm trước từng đến, nhưng vẫn bất ngờ là thành trì này càng ngày càng phát triển...

Hắn cũng không vội vã, nhàn nhã đi tham quan một chút. Lúc sau, Tiêu Dao dừng chân lại một cửa hàng bán quần áo.

Vừa bước vào, vô số những bộ trang phục rực rỡ bắt mắt hiện ta, trong rất sang trọng đắt tiền.

Tiêu Dao bước đến một khu nhỏ, chọn ra mấy loại áo tầm trung, không qua sang trọng cũng không tới mức nghèo nàn.

Chọn lựa xong, Tiêu Dao cầm đến quầy tính tiền, sau khi xong hết thì thu tất cả vào trong không gian.

Sau đó Tiêu Dao đi đến một quán ăn ở gần đây, bước vào gọi món....

"Này người nghe gì không ngũ đại tiên môn sắp tổ chức tuyển chọn đệ tử, ở gần khu phía Bắc đó!!"

"Cái này ta cũng từng biết rồi. Nghe nói năm nay vô số tán tu tụ lại, chỉ để tham gia cái này..."

Những lời bàn tán xôn xao bên cạnh, đều bị Tiêu Dao đang ăn vô tình nghe thấy. Chỉ là hắn cũng không có ý định nghe tiếp, mà vẫy tay bảo tiểu nhị đến...

"Huynh có biết nơi nào để mua bán các đồ dành cho tu sĩ không?"

Tiểu nhị vừa nghe liền nhiệt tình trả lời:" Khác quan, có phải ngài vừa mới đến thành An Lam đúng không?"

"Sao huynh biết?"

"Đó là chuyện đương nhiên, những người ở lâu năm đều biết Vạn Bảo Các nơi trao đổi buôn bán,.. dành cho các tu sĩ" Tiểu nhị tiếp tục trả lời.

"Thì ra là thế! Vậy Vạn Bảo Các nằm ở đâu"

"Cái này thì rất gần, từ quán ăn này. Ngài chỉ cần đi thẳng về phía trước hơn trăm mét, có một cái tòa lâu rất lớn trước mặt, phía trên còn có hai chữ Vạn Bảo Các thì chính là nó!!"

"Vậy a đa tạ, cái này huynh cầm lấy đi"

Tiêu Dao nghe được vài thứ trong lòng vô cùng vui vẻ, từ trong áo lấy ra một lạng bạc đưa cho tiểu nhị.

Sau đó hắn lần lượt đứng dậy, đi đến nơi gọi là Vạn Bảo Các theo sự chỉ dẫn.

Một lúc sau, trước mặt Tiêu Dao phía trên tòa lầu các có khắc ba chữ rất to: Vạn Bảo Các.

Hắn tiếp theo liền bước vào...

Tại nên trong, không gian vô cùng rộng lớn, có rất nhiều người đi đi lại lại.

Hắn nhìn qua một lát có chút ngạc nhiên, nhưng nhanh chống bình tĩnh lại đi đến cái quầy trước mặt.

"Vị tiểu hữu này, ta có thể giúp được gì cho cậu" Một nhân trung niên đứng bên trong quầy, đằng sau là một cái kề chứa đồ lớn. Thấy thiếu niên trẻ tuổi trước mặt đang đi tới, hắn liền hỏi.

Tiêu Dao đi tới đầu tiên là thi lễ, sao đó liền hỏi:"Xin chào tiền bối! Vãn bối có điều thắc mắc, mong tiền bối giải đáp"

Nhân trung niên nghe vậy liền ngạc nhiên:"Ồ có chuyện gì cứ hỏi"

Tiêu Dao cũng không dám dài dòng:" Vậy vãn bối cũng không vong vo nữa, xin hỏi tiền bối làm thế nào để tìm được công pháp che giấu khi tức, tu vi. Và nơi nào bán bí quyết dịch dung..."

Nhân trung niên cười hiền hòa sau đó nói:

"Thì ra là thế, tiểu hữu đúng là người trẻ tuổi nhưng tâm không nhỏ. Thế giới tu tiên này tai họa khôn lường, nên biết một chút giấu tài..."

"Được rồi Liễm Tức Thuật dùng để che dấu khí tức, ta có thể bán với giá trẻ một ngàn năm trăm linh thạch. Còn về Thuật Dịch Dung..."

Nhân trung niên đột nhiên ngập ngừng sao đó nói tiếp: " Sợ rằng cậu không mua nổi, hơn nữa chúng ta cũng chỉ có một quyển, đã đem vào phòng đấu giá..."

Tiêu Dao sắc mặt vô cùng bình tĩnh, chắp tay thành khẩn nói :"Vậy ngài có thể bán cho vãn bối trước quyển Liễm Khí Thuật không? Còn về Dịch Dung Thuật, mong tiền bối chỉ điểm làm thế nào để có thể tham gia đấu giá..."

Nghe được lời của Tiêu Dao, hắn liền bật cười. Không ngờ rằng thằng nhóc này lại thú vị như vậy!

"Hà hà được lắm thiên niên, người đưa ta hết ba ngàn năm trăm linh thạch. Ta sẽ đưa cho người Liễm Khí Thuật cùng với thiệp tham gia đấu giá, Thế nào không lỗ chứ?"

Tiêu Dao nghe đến số tiền liền biến sắc, bên ngoài là vậy. Nhưng bên trong không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Tài sản linh thạch trong nhẫn, là của ba mẹ nguyên chủ tích lũy hơn đời người. Đương nhiên là nhiều hơn con số hàng vạn, dù sao ba mẹ hắn đều là tu sĩ cấp cao. Sao có thể thiếu tiền được chứ!

Mặc dù cảm thấy có chút cắn rứt lượng tâm...

Nhân trung niên vừa nhìn Tiêu Dao liền hỏi:" Thế nào? Đồng ý không?"

Tiêu Dao lập tức trả lời:"Thành giao!"

Nói xong, nhân trung niên liền chỉ tay về căn phòng đằng kia:"Được rồi tốt lắm! Đến căn phòng đó chờ một lúc..."

Tiêu Dao chỉ nghe theo, quay sang phải tiến đến căn phòng trước mặt, bên trên có dáng số thứ tự là 25.

Mở cửa bước vào, chỉ thấy một không gian tối đen như mực, Tiêu Dao nhanh trí tay tụ lại Hỏa Khí thắp sáng.

Tiếp theo đó vô số thạch quang trong phòng lập tức chiếu ra ánh sáng. Tiêu Dao đồng thời thu tay lại.

Bên trong căn phòng vô cùng đơn sơ, có một cái bàn ghế, một cái giường và vài cái kệ sách.

Một lúc lâu sau ngươi trung niên kia cũng đi vào.

Hắn đồng thời trên tay biến ra một cuốn sách, đưa cho Tiêu Dao.

Cầm lấy nhìn thử, đây đúng là Liễm Tức Thuật!

Tiêu Dao cũng không dám chậm trễ, đưa cái túi trữ vật cho người trung niên.

Nhân trung niên sao khi lướt thần thức qua cái tui liền tươi cười:" Ha ha tiểu tử khá lắm! Nếu đoán không nhầm người chắc là đệ tử của gia tộc lớn nào đó ra ngoài lịch luyện đúng không..."

"Cái này...." Vừa nói tới đây hắn liền khó xử mà ngập ngừng.

Nhân trung niên thấy thế cũng không hỏi nữa:" Không sao, không muốn nói cũng được. Đây đây chính là tấm thiệp, hơn nữa ta còn tặng cho cậu một cái hắc bào đặc biệt..."

Nghe tới đây Tiêu Dao lần nữa lộ ra nụ cười vui vẻ:"Đa tạ tiền bối!"

Nhân trung niên xua xua tay:"Cái này không là gì hết, hơn nữa ta tên Vạn Thiên, cư gọi ta là Vạn thúc..."

"Vâng Vạn thúc"

"Phải rồi ngươi tên gì?" Vạn Thiên nhìn sang thiếu niên trước mặt hỏi.

"Bẩm tiền bối...à Vạn thúc, vãn bối tên Tiêu Dao!" Tiêu Dao không dám chậm trễ ôm quyền đáp lời.

"Tiêu Dao! Ha ha cái tên rất hay!"

Bình Luận (0)
Comment