Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 1012 - Chương 1010: Nghi Vấn

Chương 1010: Nghi vấn Chương 1010: Nghi vấn

"Kỳ thật ta cũng không hiểu nhiều về hắn. Thâu Thiên đỉnh xem như là tác phẩm trước lúc lâm chung của hắn, cũng bởi như vậy nên trong mắt ta thì hắn là một lão giả tóc trắng xoá, cũng có lẽ đó mới là bộ dáng chính thức của hắn." Không tiếp tục hồi ức lại.

Viên Minh nghe Không tự thuật, trong lòng không khỏi dâng lên một cỗ kính ý.

Hắn bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề: "Nói như vậy, hắn đặt thi thể ở đây, vậy chẳng phải Thâu Thiên đỉnh là linh cữu của hắn?"

Không khẽ gật đầu, trong mắt hiện lên một tia tâm tình phức tạp: "Có lẽ vậy. Ta không đoán ra được dụng ý thực sự của hắn nhưng có thể chắc chắn dù hắn đã qua đời nhưng cỗ thi thể vẫn còn lưu lại một đám thần dị. Chỉ cần ngươi cung kính cúi đầu ở trước mặt hắn, đưa ra vấn đề tùy ý cầu hắn, hắn đều sẽ giải đáp cho ngươi. Nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải trả thù lao là một lượng nguyện lực tương ứng, nếu không chắc chắn hắn sẽ không mở miệng đáp."

Viên Minh nghe vậy mà sửng sốt, loại phương thức đáp án này khiến hắn cảm thấy có hơi quen thuộc.

Hắn như có điều suy nghĩ gì mà mà nhìn về phía Không. Không cũng tựa hồ đoán được ý nghĩ của hắn, cười nhạt một tiếng: "Đúng vậy, lúc đầu ta cũng là mượn nhờ lực lượng của hắn trả lời cho ngươi mấy vấn đề kia."

Viên Minh không có xem nhẹ Không mà còn nảy sinh cảm kích. Dù sao không có Không chỉ dẫn thì hắn cũng không có khả năng đạt được pho tượng này trợ giúp.

"Xin hỏi, Mậu Thổ nguyên thạch hiện nay đang ở đâu?" Viên Minh suy tư một lát, sửa sang lại quần áo, cung kính cúi đầu trước pho tượng.

Hắn còn chưa nói hết lời thì đã bị Không cắt ngang: "Vấn đề này không cần hỏi hắn. Lúc trước ta đã đáp ứng ngươi sẽ giúp khôi phục Thâu Thiên đỉnh. Ta đã sớm biết được tung tích Mậu Thổ nguyên thạch, ngay ở trong Cửu Vương hồ."

Địa danh Cửu Vương hồ này lại không xa lạ gì với Viên Minh. Tuy rằng nơi đó ở Trung Châu xa xôi nhưng với hắn lúc này mà nói thì khoảng cách đã không thành vấn đề.

Nếu Không đã biết được tung tích của Mậu Thổ nguyên thạch, Viên Minh cũng sẽ không cần hỏi lại làm gì.

Hắn suy tư một lát, lại nghĩ tới một vấn đề khác.

"Xin giúp ta chỉ rõ vị trí tu sĩ hoặc linh bảo có ẩn chứa chân ý Thủy đế, Thổ đế cùng với Kim đế." Viên Minh cung kính đưa ra thỉnh cầu với pho tượng.

Vừa dứt lời, pho tượng trong điện đột nhiên có động tĩnh.

Nó chậm rãi ngẩng đầu, trong hai mắt trống rỗng vậy mà sáng lên linh quang nhàn nhạt, thẳng tắp chiếu lên trên người Viên Minh.

Viên Minh lập tức cảm thấy có một loại lực lượng thần bí nhìn chăm chú vào mình, trong lòng cả kinh.

Nhưng mà càng làm hắn kinh ngạc là đúng lúc này, Hỗn Nguyên Đạo ấn trong đan điền đột nhiên tự vận chuyển, tản mát ra quang mang nhàn nhạt.

"Phương pháp này sau này thành tựu không thể lường được, nên cố gắng tu luyện cho tốt." Pho tượng đột nhiên mở miệng nói, đồng thời thò tay chỉ vào đan điền Viên Minh.

Viên Minh chợt giật mình, vội vàng tản thần thức ra xem xét, chỉ phát hiện trên người pho tượng không hề có bất kỳ sinh cơ nào.

"Không tiền bối, ngươi chắc chắn hắn đã chết thật rồi sao?" Hắn không khỏi cảm thấy hoang mang, quay đầu nhìn về phía Không.

"Hắn tuyệt đối không thể còn sống được, ta tận mắt nhìn thấy hắn tọa hóa đấy. Cũng chính ta đã hoàn thành chuyển hóa thi thể hắn thành pho tượng ở bước cuối cùng, tuyệt đối không sai được." Lúc này Không cũng lộ ra vẻ kinh sợ.

Viên Minh nhìn pho tượng lên trước mắt, trong lòng nghi hoặc không thôi.

Mặc dù hắn còn rất nghi hoặc không rõ người luyện chế Thâu Thiên đỉnh còn tồn tại trong nhân gian này hay không, nhưng quả thật trên pho tượng không hề có sinh cơ, điểm này hắn không nhìn lầm được.

Dù sao hắn là người có Thế Giới thụ, cảm giác đối với sinh cơ nhạy cảm đến cực điểm.

Pho tượng lại tựa hồ như không chú ý tới Viên Minh và Không đang kinh ngạc, tiếp tục cứng nhắc đáp lại vấn đề của Viên Minh.

"Vấn đề của ngươi cần một ngàn Nguyện Lực đan làm đại giới, mới có thể có đáp án." Pho tượng lạnh lùng mà cứng ngắc, không mang theo một tia tình cảm trả lời.

Viên Minh nghe nói như thế bèn cau mày.

Từ khi Vạn Tiên Minh thành lập đến nay, số lượng tín đồ của hắn tăng nhiều, tốc độ Nguyện Lực đan tạo ra tương ứng cũng tăng nhanh hơn.

Hầu như một ngày có thể ngưng tụ ra một hạt.

Chẳng qua Nguyện Lực đan tiêu hao cũng lớn không kém.

Vì có thể gia tăng thực lực Minh Nguyệt giáo đồ lên mà hắn đã đầu nhập toàn bộ tài lực, hiện này trong tay chỉ còn lại tính toán đâu đấy hơn một trăm viên Nguyện Lực đan mà thôi.

"Có thể linh hoạt một chút? Hay là chỉ cần báo trước một vị trí tu sĩ ẩn chứa chân ý Đế cấp?" Viên Minh do dự hỏi, trong lòng thầm tính toán làm sao gom đủ một ngàn viên Nguyện Lực đan.

Pho tượng trầm mặc thật lâu, tựa hồ đang tự hỏi thỉnh cầu của Viên Minh.

Qua hồi lâu nó mới lên tiếng lần nữa: "Một ngàn viên Nguyện Lực đan, có thể giao nạp theo từng đợt, tối đa phải hoàn thành trong mười năm." Viên Minh nghe vậy lập tức thở phào một hơi.

Nguyện Lực đan tuy nhiều nhưng trong mười năm lại không thể không hoàn thành được.

Hắn đã quyết định sau khi trở về sẽ lập tức điều chỉnh kế hoạch chi tiêu Nguyện Lực đan, tranh thủ sớm trả xong món nợ này.

"Có hai mươi bảy tu sĩ hoặc linh bảo phù hợp với yêu cầu, danh sách như sau..." Pho tượng lập tức hút đi một trăm viên Nguyện Lực đan trong tay Viên Minh, linh quang trong mắt lập loè một lát mới lần lượt báo ra từng đáp án mà hắn mong chờ.

Viên Minh tập trung lắng nghe, ghi nhớ từng cái tên mà pho tượng cung cấp.

Hắn không khỏi cảm khái, một ngàn Nguyện Lực đan này quả thật không uổng phí.

Danh sách mà pho tượng cung cấp không chỉ kỹ càng đến nỗi chỉ rõ vị trí cụ thể của mỗi người hoặc linh bảo mà còn bổ sung thêm tin tức về thân thể của bọn họ nữa.

Khiến Viên Minh càng thêm kinh ngạc là Xuất Vân giới vậy mà có nhiều tu sĩ hoặc linh bảo có được chân ý Đế cấp như vậy.

Viên Minh nhớ rõ nhưng những tin tình báo kia, sau khi trầm tư một lát mới lựa chọn ra ba mục tiêu dễ dàng đắc thủ nhất trong đó.

Hắn lần nữa nhìn về phía pho tượng, màng đầy cung kính chậm rãi cúi đầu nói: "Xin hỏi tiền bối, Hỗn Nguyên chân công rốt cuộc có chỗ phi phàm gì?"

Pho tượng lại như vật chết không hề có phản ứng.

Linh quang trong mắt nó nhanh chóng tản đi, phảng phất như chưa từng thức tỉnh qua.

"Trước khi ngươi trả hết một ngàn Nguyện Lực đan, hắn sẽ không trả lời bất cứ vấn đề gì nữa." Không mở miệng nhắc nhở.

Lúc này vẻ mặt hắn cũng bình ổn lại, cúi đầu nhìn về phía đan điền Viên Minh nói: "Huống hồ tầm mắt pho tượng này khá cao, nếu như Hỗn Nguyên chân công có thể khiến thi thể hắn phản ứng thì đã nói rõ phương pháp này không phải chuyện đùa. Nếu muốn trả lời vấn đề này của ngươi, số Nguyện Lực đan cần có hẳn phải xa xỉ."

Viên Minh khẽ gật đầu, hắn cũng ý thức được điểm này. Đề ra chuyện vừa rồi chẳng qua muốn thử thăm dò pho tượng này có phản ứng đặc thù khác gì không mà thôi.

Nếu như đã không thăm dò ra kết quả, hắn cũng chỉ có thể đè xuống nghi ngờ trong lòng, quay người rời khỏi đại điện.

.......

Vạn Yêu quốc.

Trong một gian phòng bế quan u tĩnh, Vu Vũ lẳng lặng khoanh chân mà ngồi. Hai tay nàng kết ấn, yêu lực bắt đầu chuyển động, toàn lực vận chuyển công pháp nhắm chữa trị thương thế do đột phá Đại Thừa thất bại bị tổn thương.

Trong phòng bế quan, ánh sáng nhu hòa, trong không khí tràn ngập mùi linh dược.

Theo thời gian trôi qua, khí sắc Vu Vũ dần dần chuyển biến tốt đẹp nhưng tu vi đã không thể khôi phục lại trạng thái Pháp Tướng đỉnh phong như trước.

Lần đột phá Đại Thừa thất bại vừa rồi đã khiến căn cơ nàng tổn hại khó mà bù đắp nổi. Nàng biết rõ trong khoảng thời gian tới mình khó mà hoàn toàn khôi phục được.

Nàng nhắm mắt trầm tư, trong lòng không khỏi nổi lên một tia sầu lo.

Không biết lúc nào nàng mới có thể rời khỏi gian phòng bế quan này, nhìn lại lại ánh mặt trời.

Mà khi đó Vạn Yêu quốc sẽ ở tình cảnh thế nào đây?

Đang lúc nàng còn thầm thở dài, đại môn phòng bế quan chậm rãi mở ra, lại không có ai đi ra. Dị trạng này khiến Vu Vũ chợt căng thẳng, lập tức tràn dâng yêu lực cảnh giác nhìn chằm chằm đại môn.

"Ai? Đại Nhật Lưu Ly viêm, là ngươi?" Vu Vũ quát hỏi một tiếng, giọng nói lộ ra vài phần khẩn trương.

Trong phòng bế quan vẫn hoàn toàn yên tĩnh như trước, không có bất kỳ tiếng hồi đáp.

Thần trí của nàng nhanh chóng đảo qua toàn bộ phòng bế quan, lại phát hiện tung tích bất luận kẻ nào.

Cảnh tượng quỷ dị khiến Vu Vũ càng thêm nghi hoặc không thôi, thậm chí nàng còn không dám thở gấp.

Đúng lúc này Vu Vũ đột nhiên phát hiện Cú Mang đạo châu đặt cách đó không xa vậy mà đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một bình sứ bạch ngọc.

Nàng thầm cả kinh, lập tức bấm niệm pháp quyết thi pháp. Hư ảnh đuôi hồ ly khẽ quét về hướng kia, nhưng vẫn không đánh trúng bất luận kẻ nào.

Đại môn phòng bế quan vào lúc này lại lần nữa chậm rãi khép lại, phát ra âm thanh rất nhẹ nhưng lại như sấm sét bên tai Vu Vũ.

Nàng lập tức đứng lên, bước nhanh tới cửa, cẩn thận kiểm tra cấm chế một phen. Xác nhận cấm chế hoàn hảo không tổn hao gì, nàng mới quay đầu lại nhìn về phía trong phòng.

Trong phòng hoàn toàn yên tĩnh, dường như chưa từng có thứ gì phát sinh qua.

Vu Vũ lại biết Cú Mang đạo châu quả thật đã không còn, mà bình sứ bạch ngọc kia cũng không phải ảo giác.

Nàng đi đến trước bình sứ, cẩn thận từng li từng tí dùng dụng thần dò xét bên trong bình. Chỉ thấy bên trong bình chứa một viên dược tản ra dược hương nồng đậm, hiển nhiên là một viên đan dược chữa trị căn cơ phẩm giai khá cao.

Vu Vũ nhìn qua đan dược, trong lòng không khỏi nổi lên gợn sóng.

Nàng chợt nhớ lại những chuyện từng gặp năm xưa, trong đầu hiện ra một khả năng.

"Cửu Anh? Hay là..." Nàng khẽ lẩm bẩm, thần sắc trên mặt khó hiểu.

Nàng biết hạt đan dược này không thể vô duyên vô cớ xuất hiện, nhất định có thâm ý phía sau.

Ở bên kia, Viên Minh đã thoải mái đi ra khỏi Yêu Hoàng điện. Hắn mượn nhờ năng lực ẩn thân của Âm Nguyệt Chi Thể, lặng yên không một tiếng động rời khỏi đó, không khiến bất luận kẻ nào phát hiện ra.

Hắn vuốt vuốt Cú Mang đạo châu vừa mới lấy được trong tay, trong lòng không khỏi muôn phần cảm khái.

Nhớ tới vừa rồi thấy Vu Vũ, hắn không khỏi thở dài một tiếng.

Vu Vũ đã từng khiến hắn cảm thấy rất áp lực, hôm nay đang đột phá Đại Thừa thất bại đã không còn là đối thủ của hắn nữa. Hắn vốn có thể trực tiếp lấy đi Cú Mang đạo châu, những nghĩ một chút lại để lại một hạt đan dược trị liệu căn cơ lại.

Hắn biết rõ tuy rằng tu vi Vu Vũ bị hao tổn nhưng lực ảnh hưởng của nàng trong Vạn Yêu quốc vẫn như trước, không thể khinh thường được. Nếu nàng có thể mau chóng khôi phục tu vi, có lẽ còn thoáng ổn định thế cục của Vạn Yêu quốc.

Vạn Yêu quốc hôm nay, các Yêu Vương tự hành, phân ra mấy phe phái công phạt lẫn nhau, thế cục đầy bất ổn. Tuy rằng xung đột này có lợi với Nhân tộc, nhưng Viên Minh cũng hiểu rõ một khi Vạn Yêu quốc quá mức náo loạn, tất sẽ sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ sự ổn định và phát triển của Vạn Yêu sơn mạch.

Bởi vậy một Vạn Yêu quốc nên hỗn loạn nhưng không quá mức náo loạn mới là tốt nhất.

Hắn vừa suy tư về tương lai Vạn Yêu quốc, vừa nhanh chóng phi độn, bay tới một thành trì gần nhất mà đi.

Cú Mang đạo châu ẩn chứa Mộc đế đã tới tay, kế tiếp hắn còn phải đi ra ngoài Vạn Yêu sơn mạch tìm kiếm mấy mục tiêu khác mà pho tượng đã chỉ điểm ra.
Bình Luận (0)
Comment