Chương 1057: Ta tới không muộn
Chương 1057: Ta tới không muộn
Bốn tên Ma tộc Đại Thừa thấy vậy, trong lòng hoảng sợ vô cùng, lập tức ý thức được đây là lực lượng Linh vực của Mộc đạo nhân.
Bọn họ chợt bất chấp cái gì khác, vội vàng thôi động pháp lực chưa bị chuyển hóa, phóng xuất ra Linh Vực của mình.
Nhưng Linh Vực tứ ma vừa mới hình thành, Mộc đạo nhân đã cong ngón tay búng ra, Trường Thanh Linh Vực bỗng nhiên bay vọt tới phía trước, trong khoảnh khắc đập vỡ vụn Linh vực tứ ma.
"Làm sao có thể! Lực lượng của hắn . . . Sao lại khủng bố như thế?"
Hắc phu Ma tộc mở to hai mắt nhìn, tiếng nói càng ngày càng chậm, thân thể cũng dần hóa thành mộc điêu, dần dần không còn động đậy.
Đúng lúc này, trên bầu trời, một tiếng hừ lạnh vang lên.
Ngay sau đó, một ấn tỉ màu máu vuông vức xuất hiện giữa không trung, đón gió nhoáng một cái, hóa thành một huyết sắc trường hà lan tràn ngàn dặm.
Trong trường hà cuồn cuộn bọt nước mơ hồ có vô số hư ảnh nhân thú kêu rên giãy dụa, thanh âm thê thảm vang vọng bầu trời, làm cho các Đại Thừa ở đây run lên.
Mộc đạo nhân thấy trường hà màu máu cuốn tới mình, thần sắc khẽ biến, tay bấm pháp quyết, lực lượng Linh Vực không giữ lại chút nào phóng thích ra, đánh vào phía trên huyết hà.
Nhưng Trường Thanh Linh Vực vừa rồi còn thuận lợi, lúc này lại run rẩy lên, tựa hồ ngăn không được lực lượng huyết hà đầy trời này.
Mộc đạo nhân cũng nói lẩm bẩm, niệm tụng chú ngôn tối nghĩa khó hiểu, đồng thời hai tay phi tốc bấm niệm pháp quyết, trên thân loé lên lục mang, bỗng nhiên chui ra một hư ảnh cổ thụ xanh um tươi tốt.
Cành lá cổ thụ phi tốc sinh trưởng, phảng phất lọng che ngăn trên đỉnh đầu Mộc đạo nhân, cùng Trường Thanh Linh Vực chống đỡ huyết sắc trường hà, ngăn nó giữa không trung.
Sau một khắc, trong huyết hà, thân ảnh Diêm Đế hiển hiện. Tiên Giả
Y cũng không thèm nhìn, đánh xuống một quyền, chỉ nghe "Bành" một tiếng vang thật lớn, Trường Thanh Linh Vực trong nháy mắt vỡ vụn, hư ảnh cổ thụ cũng tán loạn.
Mộc đạo nhân lập tức kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm máu tươi màu vàng óng.
Huyết hà mất đi ngăn cản, lập tức cuồn cuộn xuống, Diêm Đế đứng trên đỉnh sóng, mặt không thay đổi nhìn qua Mộc đạo nhân, hữu quyền lại nhấc lên.
Một kích tới muốn đánh vào thân Mộc đạo nhân.
"Phá!"
Nhưng vào lúc này, cách đó không xa trong Tu La Cung, thanh âm Tịch Ảnh đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó, chỉ thấy trên Tu La Cung linh quang trùng thiên, hư không giữa thiên địa ba động cùng một chỗ, bên cạnh các Đại Thừa Xuất Vân Giới đồng thời vỡ ra một kẽ nứt không gian.
Đám người thấy thế, cũng không dây dưa với Ma tộc, một chiêu bức lui địch nhân, sau đó chủ động tiến vào trong kẽ nứt.
Mà trong kẽ nứt bên cạnh Mộc đạo nhân thì duỗi ra một bàn tay trắng nõn, kéo Mộc đạo nhân trọng thương vào.
Sau đó, Tu La Cung trống rỗng lóe lên, trực tiếp chui vào giữa hư không, mang theo một đám Đại Thừa Xuất Vân Giới xuất hiện cách đó mấy ngàn dặm.
Diêm Đế một quyền đánh hụt, trên mặt lộ ra một tia tức giận, nhưng rất nhanh biến thành tham lam và mừng rỡ.
"Linh bảo tốt, hoàn toàn không kém Tiên thuyền Tam giới, nhất định phải đoạt lấy, nó rất có ích lợi cho chúng ta." Diêm Đế tự lẩm bẩm, thanh âm lại giống như nữ tử.
Lúc này, một đám Ma tộc Đại Thừa tụ tới, đều bị tổn thương, tuy nhiên cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Cho dù bốn Ma tộc giao đấu với Mộc đạo nhân được Diêm Đế đánh nát Trường Thanh Linh Vực, thân thể khôi phục bình thường, chỉ là trên thân lại nhiều ra nhánh cây nhất thời khó mà lấy ra.
Bọn họ tụ lại cạnh Diêm Đế, nhìn hai mắt y xích hồng, vẫn như cũ nỉ non tự nói, trong lúc nhất thời lại không dám lên tiếng quấy rầy.
"Đại nhân, nên truy theo bọn hắn, không thể để bọn hắn chạy thoát." Luân Hồi Ma Quân do dự một cái chớp mắt, kiên trì nói.
Diêm Đế phảng phất không nghe thấy, vẫn như cũ không coi ai ra gì mà nói một mình.
"Đại nhân?" Luân Hồi Ma Quân hỏi dò.
Thân thể Diêm Đế cứng đờ, tựa như lấy lại tinh thần, ngẩng đầu lạnh lùng nhìn Luân Hồi Ma Quân một chút.
"Lệnh cho đại quân tiến công toàn bộ, trong các ngươi phân ra một nửa nhân thủ, đi hiệp trợ công phá phòng tuyến, những người còn lại theo ta." Diêm Đế phân phó, lại biến trở về giọng nam.
"Vâng!" Luân Hồi Ma Quân vô thức thẳng người lên.
Đúng lúc này, phòng tuyến Xuất Vân Giới xa xa đột nhiên sáng lên ba mươi sáu cột sáng thông thiên, linh quang bảy màu hắt vẫy ra, chiếu cho sắc trời mờ tối trở nên trong suốt.
Trong cột sáng, vô số phù văn chen chúc ra, chung nhau hình thành một tòa thất thải quang trận to lớn, đồng thời bao phủ lại Ma tộc và Nhân tộc đang kịch liệt giao chiến.
Trên chiến trường bỗng nhiên hiện ra rất nhiều thất thải mê vụ, chia cắt toàn bộ Quy Khư, tạo thành từng khối khu vực lớn nhỏ.
Linh quang bảy màu chiếu rọi xuống, trên mặt Diêm Đế không ngờ nổi lên vẻ điên cuồng, trong mắt quang mang không ngừng, khi thì hồng mang sát sát, khi thì ánh sao lấp lánh.
Trên thất thải quang trận, bỗng nhiên có đạo đạo hào quang bay xuống, phảng phất như là hoa tuyết rơi xuống trên người Ma tộc.
Theo hư không ba động cùng một chỗ, những tu sĩ Ma tộc này bị truyền tống đến khu vực khác, khiến cho các tu sĩ Xuất Vân giới còn trong trận pháp đạt được một chút thời gian thở dốc.
Một đám Đại Thừa Ma tộc thấy thế, nhao nhao nhíu mày, đang muốn xuất thủ công kích trận pháp, bỗng thấy hào quang bay tới mình, vội bấm pháp quyết, muốn ngăn lại hào quang.
Nhưng hào quang bất chấp phòng ngự của bọn chúng, trống rỗng cuốn qua, phân tán bọn chúng ra, đưa đến các khu vực khác nhau.
Chỉ có Diêm Đế, mặc cho hào quang phấp phới trên dưới quanh người, vẫn dừng tại chỗ, không biến hóa chút nào.
"Chút tài mọn."
Y khinh thường hừ lạnh một tiếng, đưa tay điểm, huyết hà dưới chân lại hóa thành huyết sắc ấn tỉ, trống rỗng lắc một cái đập tới thất thải đại trận.
"Xẹt xẹt" một tiếng sét nổ đùng đoàng.
Ấn tỉ dài ra theo gió, trong chớp mắt biến cao trăm ngàn trượng.
Trên đó huyết vụ cuồn cuộn, tiếng kêu rên đầy trời, chỉ nhìn lên một chút, trong tu sĩ Xuất Vân Giới phía dưới bỗng có người bị nuốt cốt nhục, chiếm thần hồn, bay vút lên thượng thiên, dung nhập vào trong ấn tỉ.
Thất thải đại trận cũng trong nháy mắt biến hóa, mê vụ bay ra, che lại tu sĩ Xuất Vân Giới, đồng thời một đạo băng mang hàn khí đột nhiên từ trong sương mù chui ra, trực kích ấn tỉ.
Hàn khí ngang dọc, băng sương đầy trời đông kết hết thảy trên đường đi, ngay cả thời không lưu chuyển cũng bị đình trệ, ngưng kết bất động.
Chính là thần thông đại đạo - Hàn Lẫm Thương Không.
Bên cạnh hàn khí, một đạo kiếm mang cổ xưa theo sát đến, bay như tên bắn, kiếm reo từng cơn, lại dẫn tới toàn bộ pháp bảo trường kiếm của mọi người trong Quy Khư đồng thời vang vọng, phát ra thanh âm đại đạo.
Chính là thần thông đại đạo - Thanh Bình Kiếm mang.
Cùng lúc đó, vô số văn tự màu kim ngân chớp động từ hư không hiện lên, ở giữa không trung quay tít một vòng, hóa thành một nắm đấm lớn hơn nghìn trượng, gào thét đánh tới hướng ấn tỉ.
Chính là thần thông đại đạo - Thánh Nhân Ngôn.
Ba tên Đại Thừa đồng thời xuất thủ, thi triển đại thần thông liên thủ chặn đường.
Sau một khắc, tiếng oanh minh thiên băng địa liệt vang vọng đất trời, huyết sắc ấn tỉ cùng ba đạo thần thông giằng co một cái chớp mắt, trên đó đột nhiên hiện ra một vết nứt.
Theo một tiếng bạo hưởng, huyết sắc ấn tỉ triệt để vỡ vụn, hóa thành huyết vũ vẩy xuống đại địa. . .
Cùng lúc đó, trên đỉnh đầu Diêm Đế, một vòng viên nguyệt đột nhiên hiện ra, tung xuống quang mang lưu huỳnh chói mắt . . .
Một cái ly rượu lượn vòng tới, đổ ra độc tương thực cốt . . .
Một tôn khôi lỗi Đại Thừa khí tức mênh mông từ hư không bước ra, đưa tay dẫn bạo hạch tâm. . .
Ngàn vạn tia kiếm hiển hiện đầy trời, bay xuyên thẳng qua, kết thành kiếm trận giảo sát thẳng xuống dưới. . .
Vô số dây leo gai đâm giao hội nhau, hóa thành cự long dài mười mấy trượng há miệng cắn tới . . .
Thần thông đại đạo, Minh Nguyệt Dẫn.
Thần thông đại đạo, Vạn Độc Chung.
Thần thông đại đạo, Vẫn Thân Khôi Lỗi.
Thần thông đại đạo, Kiếm Hóa Vạn Thiên.
Thần thông đại đạo, Đằng Hóa Long.
Trong phút chốc, các Đại Thừa đồng lòng dùng sức, vận dụng thần thông mạnh nhất, cùng lúc đánh vào trên thân Diêm Đế.
Giữa thiên địa, linh quang tuôn ra, khí lãng ngập trời, đại trận bảy mày trên bầu trời bị kịch liệt trùng kích bắt đầu điên cuồng rung động, tàn phiến linh quang như mưa bay xuống, tựa như tiếp theo một cái chớp mắt sẽ băng tán.
Một đám Đại Thừa cũng hiện thân giữa không trung, bọn họ nhìn qua Diêm Đế bị công kích, trên mặt đều lộ vẻ ngưng trọng.
"Lấy trứng chọi đá." Đúng lúc này, Diêm Đế bỗng nhiên ngẩng đầu, thanh âm trầm thấp cứng nhắc.
Cũng không thấy y có động tác gì, trên thân thoáng chốc hiện ra tam sắc linh quang, như sợi tơ lượn lờ xoay quanh, bao chặt lấy thân thể.
Ánh trăng, độc tương, tia kiếm, hết thảy công kích đánh vào trên tam sắc linh quang này, đều như trâu đất xuống biển, thậm chí không thể rung chuyển mảy may.
Chúng Đại Thừa giật mình, chưa kịp phản ứng, lại thấy ấn tỉ màu máu biến thành huyết vũ cuốn ngược lên, trong nháy mắt tràn vào thể nội Diêm Đế.
Từng vòng từng vòng sóng chấn động màu máu trong nháy mắt từ trên người y tuôn ra, trong chớp mắt quét sạch hết thảy quanh mình, cuốn tới đám Đại Thừa.
Đúng lúc này, bên cạnh đám Đại Thừa kẽ nứt không gian lại xuất hiện, bọn họ liên tục không ngừng chui vào trong đó, lại một lần nữa không thấy bóng dáng.
"Ngươi cho rằng lặp lại chiêu thức, còn có thể trốn thoát lần thứ hai sao?" Diêm Đế khinh thường cười một tiếng, một tay nhấc lên, năm ngón tay hư nắm, dường như bắt lấy vật gì, xé ra.
Không gian chung quanh mãnh liệt rung động, đại trận bảy màu trong nháy mắt vỡ vụn, trên bầu trời truyền đến một tiếng vang chói tai, lại nứt ra một kẽ nứt không gian thật lớn, Tu La Cung còn chưa kịp rời đi đã bại lộ trước mắt Diêm Đế.
Diêm Đế hút khí, sau đó há miệng phun một cái, một cột máu cuồn cuộn bắn ra, bắn thẳng tới Tu La Cung.
"Ầm."
Linh quang trên Tu La Cung tán loạn, mất thăng bằng rơi ra hư không, bị đánh xuống hiện thế.
Diêm Đế buông ra hai tay, kẽ nứt không gian trong khoảnh khắc khép lại.
Lúc này, do đại trận bảy màu vỡ vụn, đám Ma tộc Đại Thừa vốn bị chia cắt ra nhao nhao tụ đến, nhìn Tu La Cung rơi xuống phía xa, mắt đều lộ ra vẻ kính ngưỡng Diêm Đế không ai bì nổi.
"Đi, giết bọn hắn, đoạt lấy cung điện." Diêm Đế đưa tay chỉ, không cần suy nghĩ phân phó một tiếng, không tiếp tục xuất thủ nữa.
Đám Ma tộc Đại Thừa vui vẻ đồng ý, thả người tiến lên.
Đúng lúc này, Kinh Lôi nổ vang, vô số lôi cầu màu xám trắng từ trên thiên khung đổ xuống, hung hăng đánh tới những Ma tộc Đại Thừa phía dưới.
Mấy tên Đại Thừa xông tới trước nhất né tránh không kịp, bị lôi cầu nổ trúng, trực tiếp kêu thảm một tiếng, quanh thân lưu chuyển quang mang xám trắng, sau đó hóa thành một đám bụi trần, thân tử đạo tiêu tại chỗ.
"Hả?" Diêm Đế lộ vẻ kinh ngạc, đưa tay cuốn qua, một cỗ lực hút vô hình kéo đám Ma tộc Đại Thừa ra sau lưng.
Tu La Cung mất khống chế rơi xuống bỗng nhiên dừng lại, nhóm Đại Thừa Xuất Vân Giới nhao nhao bay ra, trên mặt kích động nhìn thân ảnh quen thuộc mới xuất hiện giữa không trung.
"Còn tốt, ta tới không muộn." Giữa không trung, Viên Minh mỉm cười, khí tức trên thân tự nhiên tuôn ra, không kém Diêm Đế mảy may.
Trải qua nhiều năm khổ tu, Viên Minh đã thành tựu Thái Thượng Tiên Thể, cũng bước vào Chân Tiên cảnh.
Tiên chiến, hết sức căng thẳng.
. . .
Sau quyển sách này, Vong Ngữ nghĩ tới một cái tên sách vang dội, tỉ như Vương Vũ Đại Vũ Trụ Thế Giới Tam Bộ Khúc, hoặc 《 Vương Vũ Đại Vũ Trụ Tam Bộ Khúc Hệ Liệt Chi Tiên Lộ Mê Tung 》 các vị đạo hữu cảm thấy hai tên sách này thế nào? ^^