Tiên Giả (Dịch Full)

Chương 227 - Chương 226: Hương Đạo

Chương 226: Hương đạo Chương 226: Hương đạo

“Chỉ điểm đương nhiên không sao, nhưng những thứ này đều là bí pháp mà tổ sư các đời của Huyền Hóa quan ta truyền lại, không thể dễ dàng truyền cho người khác.” Huyền Hóa chân nhân từ tốn đáp, dường như còn có ý khác.

“Viên mỗ hiểu rõ, trên người tại hạ còn có chút tích góp, nguyện ý xuất ra năm trăm linh thạch tu sửa miếu thờ Huyền Hóa quan, xin Huyền Hóa đạo hữu vui lòng nhận cho.” Viên Minh lấy ra một kiện pháp khí chứa đồ rồi đưa tới.

“Linh thạch cũng không nhất thiết, bần đạo có một chuyện khác muốn nhờ, việc này với hai chúng ta đều có lợi ích lớn, chỉ cần đạo hữu nhận lời, ta nguyện mang truyền thừa các đời tổ sư Huyền Hóa quan và tâm đắc chế hương cả đời của mình truyền lại cho đạo hữu.” Huyền Hóa chân nhân không đón pháp khí chứa đồ, ngược lại nhìn Viên Minh chằm chằm với ánh mắt cực kỳ nóng bỏng.

“Không biết Huyền Hóa đạo hữu cần tại hạ làm chuyện gì?” Thấy biểu hiện cổ quái của Huyền Hóa chân nhân, Viên Minh không biết đối phương sẽ đưa ra yêu cầu gì, bèn thuận thế hỏi lại.

“Viên đạo hữu có thiên phú kinh người tại phương diện chế hương, không biết có hứng thú gia nhập Huyền Hóa quan, chuyên tâm linh hội Hương đạo không? Lấy tư chất của đạo hữu cộng thêm bản quan hỗ trợ, không tới năm mươi năm, ngươi nhất định có thể trở thành Hương đạo nhất đại tông sư.” Huyền Hóa chân nhân nói với giọng điệu vô cùng nghiêm túc khiến người ta vừa nhìn liền cảm nhận được sự chân thành xuất phát từ đáy lòng.

“Gia nhập Huyền Hóa quan?” Viên Minh khẽ nhíu mày, hiển nhiên là không muốn.

“Viên đạo hữu chớ hiểu lầm, bần đạo mời ngươi gia nhập Huyền Hóa quan cũng không phải là muốn thu ngươi làm đồ đệ, ta và ngươi đối xử ngang hàng, không chia cao thấp. Huyền Hóa quan ta tuy quy mô không lớn nhưng vẫn có một chút tài nguyên, trên phương diện nghiên cứu linh hương lại sâu xa, cả Việt quốc cũng chẳng có mất nhà có thể hơn, chỉ cần đạo hữu đồng ý gia nhập, mọi thứ ở đây, bao gồm các loại vật liệu chế hương, điển tịch về linh hương, ngươi đều có thể xem và sử dụng tùy ý.” Huyền Hóa chân nhân mắt lộ vẻ hơi gấp, tiếp tục thuyết phục.

Viên Minh nghe tới đoạn có thể tùy ý xem bất kỳ điển tịch nào, trong đầu hiện ra cuốn sách da thú kia, tuy có hơi động lòng nhưng cuối cùng vẫn lắc đầu, nói: “Đa tạ ý tốt của Huyền Hóa đạo hữu, chỉ có điều Viên mỗ thích tự do tự tại, không muốn bị tông môn ràng buộc.”

“Viên đạo hữu không cần lo lắng điều này, gia nhập rồi ngươi cũng không cần để ý tới những chuyện lặt vặt, có thể toàn tâm toàn ý nghiên cứu hương đạo, những việc hàng ngày của Huyền Hóa quan, ta sẽ xử lý hết, tuyệt không phiền tới ngươi.” Huyền Hóa chân nhân vẫn có chút không cam lòng, tiếp tục khuyên.

Thiên tài hương đạo giống như Viên Minh, không biết mấy trăm năm mới có được một người, nếu như có thể thuyết phục gia nhập, tương lai Huyền Hóa quan hưng thịnh là chuyện trong tầm tay.

“Huyền Hóa đạo hữu không cần nói nữa, tại hạ trước mắt sẽ không gia nhập bất kỳ môn phái nào, xin thứ lỗi.” Viên Minh cực kỳ kiên định từ chối.

Vừa mới trải qua việc Bích La Động bị diệt môn, hắn hiện tại chỉ muốn một mình lặng lẽ tu luyện, trong lúc này thực sự không có tâm tư gia nhập tông phái nào nữa.

Huyền Hóa chân nhân thấy thái độ kiên quyết của Viên Minh, biết có khuyên thêm cũng chỉ phí công, trái lại sẽ khiến đối phương khó chịu, đành dừng ngay lại.

“Huyền Hóa đạo hữu, ta nguyện ý xuất thêm ba trăm linh thạch quyên tặng cho quý quan, đối lấy một chút chỉ điểm về phương diện chế hương, không biết có được chăng?” Viên Minh cố thêm một lần cuối, chắp tay nói.

“Huyền Hóa quan ta tuy nhỏ nhưng cũng có chút linh thạch, không cần!” Huyền Hóa chân nhân đáp.

Viên Minh nghe thế cảm thấy thất vọng nhưng cũng không quá để tâm.

Có Thâu Thiên đỉnh trong tay, hắn lúc nào cũng có thể phụ thể Huyền Hóa chân nhân, học trộm thuật chế hương, có được chỉ điểm hay không cũng không sao.

“Tâm đắc chế hương mà tổ sư Huyền Hóa quan ta để lại không tiện truyền cho người ngoài, nhưng một chút lý giải thô lậu về hương đạo của bần đạo thì không sao, nếu Viên đạo hữu đã có hứng thú, chúng ta có thể cùng nhau luận bàn.” Nằm ngoài dự kiến của Viên Minh, Huyền Hóa chân nhân tiếp tục nói.

Viên Minh nhất thời ngẩn người, quên cả đáp lời.

“Cái gọi là linh hương, quan trọng nhất là chữ linh, sau đó mới là hương.” Huyền Hóa chân nhân cũng không bận lòng, tự mình nói tiếp.

“Lời này nên hiểu thế nào? Xin Huyền Hóa đạo hữu nói rõ hơn.” Viên Minh khó mà lý giải được thâm ý trong câu nói kia, vội vàng tập trung tinh thần lắng nghe, hỏi dò.

“Linh hương cũng giống như những sinh linh bình thường, chính là sản phẩm kết hợp từ lực lượng ngũ hành, mỗi một loại linh hương đều ẩn chứa năm loại linh tài thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, tạo thành nền tảng của một cây linh hương, sau đấy mới thêm loại linh tài khác vào, cuối cùng ngưng tụ thành linh hương.” Huyền Hóa chân nhân giảng giải.

Viên Minh nghe thế liên tục gật đầu, đối với không ít nghi hoặc trong lúc chế hương cũng có chút hiểu ra.

“Chế tác linh hương phải tranh dập khuôn không đổi, mỗi tu sĩ sẽ có linh căn thể chất khác nhau, cho dù là cùng một loại linh hương cũng phải căn cứ vào tình huống cụ thể của từng người mà điều chỉnh phối trộn năm loại linh tài, như vậy mới có thể thu được hiệu quả tốt nhất.” Huyền Hóa chân nhân tiếp tục giải thích.

Viên Minh dù không đáp ứng gia nhập Huyền Hóa quan, nhưng Huyền Hóa chân nhân lại không hề giấu diện, trái lại còn truyền thụ hết tâm đắc chế hương, cứ thế thời gian thoáng cái đã qua nửa ngày.

Dù chỉ có nửa ngày nhưng lý giải của Viên Minh về linh hương đã tinh thâm hơn trước rất nhiều, kết hợp với kinh nghiệm chế hương từ trước, cảm ngộ của hắn về hương đạo càng thêm sâu sắc.

“Huyền Hóa đạo hữu, ta nghe người ta nói trong Huyền Hóa quan có một loại Trúc Cơ linh hương, có thể tăng xác suất trúc cơ thành công, không biết có đúng không?” Viên Minh hỏi.

Huyền Hóa chân nhân nghe lời này, mặt liền lộ vẻ kinh ngạc: “Trúc Cơ linh hương chính là bí mật lớn nhất của bản quán, dù là đệ tử bản quán cũng không biết, Viên đạo hữu làm sao biết được?”

“Là vị tiền bối chỉ điểm hương đạo kia nói cho ta biết, bảo ta tới đây tìm kiếm hương này, nhờ vào tác dụng của nó để đột phá Trúc Cơ kỳ.” Viên Minh bịa chuyện đáp.

“Là vị tiền bối kia nói…” Huyền Hóa chân nhân khẽ biến sắc.

Thành tựu hương đạo của Viên Minh cao quá mức kinh người, Huyền Hóa chân nhân tin chắc là có cao nhân chỉ điểm, chính nhờ cái ấn tượng ban đầu này mà lão không nghi ngờ lời Viên Minh nói, chỉ âm thầm phỏng đoán có lẽ nào vị cao nhân kia có quan hệ với Huyền Hóa quan.

“Nếu vị tiền bối kia đã nói, bần đạo cũng không giấu diếm, bản quán đúng là có phối phương(công thức chế tạo) Trúc Cơ linh hương, ta cũng muốn nhờ hương này để tiến cấp Trúc Cơ, chỉ có điều Trúc Cơ linh hương này đầu tiên là cần phối hợp cùng Trúc Cơ đan mới có thể sinh ra hiệu quả, thứ là việc luyện chế nó có độ khó khá cao, hơn xa mấy loại như Tử Huyền hương, tài liệu cần thiết cũng vô cùng trân quý, bần đạo tới giờ vẫn chưa gom đủ, chớ nói tới chuyện chế tác được.” Huyền Hóa chân nhân lắc đầu, thở dài nói.

“Đạo hữu còn thiếu những vật liệu nào?” Viên Minh truy vấn, trong lòng thầm nghĩ, bảo sao Trúc Cơ hương này không thể lưu truyền rộng rãi như Trúc Cơ đan, xem ra luyện chế hương này có độ khó không thua gì Trúc Cơ đan, lại còn có không ít hạn chế.

“Nhưng vật liệu khác bần đạo đã thu thập được gần đủ, hiện tại chỉ có một loại linh tài thuộc tính Thủy là mãi vẫn chưa tìm được.” Huyền Hóa chân nhân dáp.

“Ta đã điều tra rõ, Bạch Long thương hội của Bạch Long đảo gần đây có dược loại linh tài này, tiếc là bọn chúng không nguyện ý bán ra.” Huyền Hóa chân nhân sau khi suy nghĩ một chút lại nói thêm.

“Không biết Huyền Hóa đạo hữu có thể nói tên loại linh tài kia cho ta biết không, có lẽ ta có thể tìm ra cách để bọn họ nhượng lại một phần.” Viên Minh nghe vậy bèn nói.

Không đợi Huyền Hóa chân nhân kịp đáp lời, một tràng tiếng gõ cửa truyền vào cắt ngang câu chuyện của hai người.

“Vào đi.” Huyền Hóa chân nhân nói.

Cửa lớn bị đẩy ra, đạo đồng trắng bóc kia bước nhanh vào, trông bộ dạng đang thở hồng hộc kia thì có vẻ vừa chạy một mạch tới đây.

“Xảy ra chuyện gì, sao lại vội vàng hấp tấp thế.” Huyền Hóa chân nhân sầm mặt quát.

“Đệ tử thất lễ, là người của Bạch Long đảo tới.” Đạo đồng nhìn Viên Minh một chút rồi đáp.

“Mấy ngày trước không phải đã từ chối bọn họ rất rõ rồi sao, cớ gì lại tìm đến cửa nữa rồi!” Huyền Hóa chân nhân khẽ giật mình, nhíu mày nói.

Đạo đồng cúi đầu không nói gì.

Sắc mặt Viên Minh khẽ động, bọn hắn vừa nhắc tới Bạch Long đảo, người của Bạch Long đảo liền tìm tới cửa, thật là khéo quá.

Chỉ có điều e là kẻ tới bất thiện, khó trách khi trước hắn tới bái phỏng, đạo đồng trắng trẻo kia lại tỏ vẻ cảnh giác.

“Viên đạo hữu, trong quan có chút chuyện, ta đi xử lý một chút, phiền ngươi đợi ở đây một lát.” Huyền Hóa chân nhân quay sang nói với Viên Minh.

“Huyền Hóa đạo hữu xin cứ tự nhiên.” Viên Minh gật đầu đáp.

“Ngươi ở lại đây tiếp khách.” Huyền Hóa chân nhân dặn đạo đồng một câu rồi bước nhanh ra cửa.

Viên Minh ngồi xuống cạnh bàn trong phòng, hỏi: “Có trà không?”

“Tiền bối chờ một lát, ta đi lấy ngay.” Đạo đồng đáp xong liền bước nhanh ra ngoài.

Viên Minh nhân cơ hội này, nhanh chóng lấy một ít tàn hương trong lư hương trên bàn thờ cách đó không xa rồi cất đi, đồng thời nhét mấy linh thạch vào trong lư hương.

Chỗ tàn hương lấy được từ chỗ Liễu Tâm tông đã bị dùng hết, mà Huyền Hóa quan dù xét về mặt quy mô kém hơn Liễu Tâm tông, nhưng ít nhiều gì vẫn được vọi là một tông môn, trong một ngày cũng có không ít đệ tử dâng hương cúng bái tổ sư, tàn hương này cũng có thể thử một lần.

Tiểu đạo đồng đang phăm phăm bước đi không hề phát hiện, có một con hồn nha màu đen đang theo sát phía sau y đi ra bên ngoài, lặng lẽ bay thẳng về phía tiền viện Huyền Hóa quan, rất nhanh đã đáp xuống cây đại thụ ngay trước phòng.

Từ nơi này có thể thấy bên trong phòng khách chỗ tiền viện Huyền Hóa quan, một nam tử trung niên đang ngồi ở đó. Người này mày rậm mắt nhỏ, ánh mắt sắc bén, thân vận đồ đen, hông mang đại mã kim đao, cho ngươi ta một cảm giác khó mà tới gần được, tu vi cũng cao thâm khó dò, Viên Minh thông qua hồn nha không cách nào nhìn thấu, hẳn là một gã Trúc Cơ kỳ.

Phục sức trên thân người này giống hệt Bạch Long đảo Lệ Sa chết ở Hắc Nham thành khi trước, xem ra cũng là một trưởng lão của Bạch Long đảo.

Đúng lúc này, tiểu đạo đồng trắng trẻo kia bưng một ấm trà nóng bỏng cùng chén trở về, rót cho Viên Minh một chén trà.

“Đây là Thanh Lộ trà trong quan, dù không phải linh trà nhưng mùi vị cũng rất tốt, mời tiền bối uống thử.” Đạo đồng lễ phép nói.

Viên Minh nâng chén trà lên nhấp một ngụm, gật gật đầu rồi hỏi: “Ngươi tên gì?”

“Khởi bẩm tiền bối, tiểu nhân tên là Khổng Băng.” Đạo đồng cung kính đáp.

“Khổng Băng, tên không tệ, ta hỏi người, người Bạch Long đảo đến Huyền Hóa quan làm gì?” Viên Minh hỏi.

“Hình như là tới tìm sư tôn bàn chuyện làm ăn, ta cũng không rõ lắm, sư tôn ngày thường không cho chúng ta hỏi những chuyện này.” Đạo đồng cụp mắt, đáp.

Viên Minh nghe vậy khẽ cười, đạo đồng này trông tuổi cũng không lớn mà tâm tư lại khá linh động, chỉ một câu đã không cho hắn cớ để hỏi thêm.

Cũng may có hồn nha thám thính nên chẳng mấy chốc hắn đã biết ý đồ tới đây của nam tử áo đen kia.

Huyền Hóa chân nhân chỉ thoáng cái đã tới tiền sảnh, vừa thấy nam tử áo đen liền trầm giọng nói: “Bạch trưởng lão, bần đạo đã nói rõ với ngươi, điển tịch chế hương là căn cơ lập phái của bản quán, không thể bán ra ngoài, mời các hạ về đi, nếu như còn dây dưa, ta chỉ đành báo việc này lên Thiết Vân quan, mời họ ra mặt xử lý.”

Thiết Vân quan chính là một trong tứ đại tông môn của Đông Vực, Ninh thành nằm dưới sự quản lý của bọn họ.

“Ha ha, Huyền Hóa đạo hữu làm gì nóng nảy như vậy. Dưới cách nhìn của Bạch mỗ, trên đời này chẳng có mối làm ăn nào mà không bàn được, chỉ xem người mua có chịu bỏ ra cái giá hợp lý hay không. Nghe nói mấy ngày trước ngươi tới Bạch Long thương hội hỏi mua Thiên Thủy giao(nhựa cây Thiên Thủy), vật này ta đã mang tới, chỉ cần đạo hữu gật đầu, khối Thiên Thủy giao này và hai ngàn linh thạch chính là của ngươi.” Nam tử áo đen cười ha ha, đồng thời đặt một hộp bạch ngọc hình vuông và một túi đựng đồ lên trên bàn.

Người này mở hộp ngọc ra, tức thì một luồng khí lạnh nhẹ nhàng lan tỏa, nhìn lại thấy trong hộp là một khối nhựa cây màu trắng sáng lấp lánh, to bằng quả trứng gà, lượng hơi nước trong sảnh cũng theo đó tăng lên không ít.

Huyền Hóa chân nhân vừa thấy vật này, yết hầu chợt nhúc nhích một cái trông rất rõ.

***Lưu ý***

Chữ quan hay quán ở trong chương này có nguyên văn đều là chữ 观, ở các chương hay phân đoạn khác mình đều dùng quan, nhưng khi Huyền Hóa chân nhân nói tới Huyền Hóa quan thì trong bản dịch sẽ là bản quan(quan/quán của ta), việc này mình hy vọng sẽ giúp bạn đọc đỡ cảm thấy quen hơn là dùng bản quan.
Bình Luận (0)
Comment