Chương 229: Bắt thú
Chương 229: Bắt thú
Trong hang ổ dưới khe nứt, Tuyền Qua thú mới chén con Thiên Châm ngư kia xong, đang khoan khoái nhắm mắt ngủ thì cái mũi đột nhiên hít hà như ngửi được mùi gì đó, nhưng nó cũng không để ý lắm.
Nhưng không lâu sau đó, con thú này lại bổng ngẩng đầu nhìn ra phía ngoài, trong mắt lộ vẻ cảnh giác.
Theo thời gian trôi, bốn mắt nó dần nổi lên những tơ máu, trông có vẻ kích động như muốn xông ra nhưng vẫn còn e ngại gì đó.
Con rắn kia đang ở trốn trong khe đá cách đó không xa âm thầm quan sát, thu mọi động tĩnh của Tuyền Qua thú vào trong mắt.
Trên mặt biển, Viên Minh thở phào nhẹ nhõm.
Điều hắn lo nhất chính là nước biển sẽ ngăn dẫn thú hương nên mới tốn công tốn sức dùng thủ sáo chứa sương dẫn thú, đưa tới gần hang ổ Tuyền Qua thú rồi phóng ra.
Bây giờ xem là hắn đã nghĩ nhiều, nước biển nhiều nhất cũng chỉ ảnh hưởng chút ít tới mức độ lan tỏa của dẫn thú hương chứ không ngăn nó phát huy tác dụng.
Dần dần, mắt Tuyền Qua thú càng lúc càng đỏ hơn, trông giống như sắp chảy ra máu, phần bụng nó cùng sưng đỏ lên, vảy giáp nơi bụng không ngừng khép mở.
Một lát sau, Tuyền Qua thú không thể kìm được, nhảy lên lao ra khỏi hang ổ.
Viên Minh thấy cảnh này liền lanh lẹ lấy lư hương ra, châm dẫn thú hương, theo đó một đám sương trắng lan tràn ra ngoài.
Hắn lấy thêm một cây độc hương tự chế, một cây mê hương Thất Bộ Đảo ra cắm vào trong lư rồi châm lửa.
Làm xong những việc này, Viên Minh dán một tấm phù lục lên người, choàng thêm tấm áo choàng ẩn nấp kia rồi chui xuống biển ẩn náu.
Tấm phù lục màu lam kia có tên là Tị Thủy phù, có thể ngăn cách nước với người, giúp người thi pháp có thể lặn dưới nước một khoảng thời gian dài, dùng nó kết hợp với áo choàng ẩn nấp kia giúp mọi ba động pháp động từ Tị Thủy phù cũng được ngăn cách.
Trên mặt biển chỉ có một cái lư hương nhẹ nhàng trôi nổi, sương dẫn thú từ đó nhanh chóng tỏa ra khắp xung quanh.
Trong tiếng nước chảy ào ạt, một con hải thú cấp một bậc thấp họ thằn lằn hai mắt đỏ ngầu bơi nhanh tới, đột nhiên tung mình lao ra khỏi mặt nước, nhào thẳng về phía lư hương.
Kết quả là lư hương màu xanh ngay vào lúc con thú sắp nhào tới, bỗng “vèo” một tiếng lơ lửng bay lên trên không trung chỗ cách đó mấy chục trượng. Hải thú thằn lằn ở dưới nước nôn nóng bơi qua bơi lại, nhưng nó không biết bay, không cách nào chạm tới lư hương nên có nôn nóng thì cũng chẳng làm gì được.
Tiếng nước chảy ào ào liên tục vang lên, theo đó liên tiếp có hải thú bị thu hút bơi tới, chỉ chốc láy đã có hai, ba mươi hải thú tụ tập, nhưng tất cả đều là hải thú cấp thấp, trong đó chỉ có hai con đạt tới cấp một bậc cao.
Trốn trong vùng biển cạnh đó trông thấy cảnh này, Viên Minh thầm vui mừng với tác dụng tăng cường hiệu quả dẫn thú của lư hương, sau này nếu muốn săn giết hung thú, cơ bản không cần tốn sức tìm kiếm, chỉ cần đốt hương là hung thú sẽ tự động bị dụ tới.
Đúng lúc này, mặt nước cạnh đảo san hô bỗng truyền ra một tiếng “soạt” lớn, con Tuyền Qua thú kia trồi lên khỏi mặt nước, bốn mắt nó đều đã chuyển sang màu đỏ máu, khóe miệng chảy ra nước dãi dinh dính, hưng phấn nhào về phía lư hương lơ lửng trên không.
Phía dưới lư hương, một đám hải thú cảm ứng được khí tức của Tuyền Qua thú, lập tức lộ vẻ hoảng sợ, nhao nhao tránh về sau, nhưng vì mùi của dẫn thú hương nên chúng lại không muốn cách nó quá xa.
Tuyền Qua thú mặc kệ những hải thú khác, nhanh chóng bơi tới, nhưng khi sắp bước chân vào trong phạm vi Thiên Kết Thủy Thằng trận, con thú này đột nhiên dừng lại, đưa hai mắt đỏ ngầu nhìn xuống phía đáy biển, tựa như đã phát giác được ba động pháp lực từ Thiên Kết Thủy Thằng trận.
Viên Minh thầm mắng con Tuyền Qua thú thú này đúng là giảo hoạt, xong liền lấy ra chủ trận kỳ, âm thầm thôi động đại trận.
Ánh sáng màu lam hiện lên xung quanh Tuyền Qua thú, theo đó từng sợi dây thừng nước thô to được ngưng tụ ra, nhanh như điện chớp quấn lấy thân thể của nó rồi kéo mạnh một cái, lôi nó vào trong Thiên Kết Thủy Thằng trận.
Rất nhiều sợi thừng nước được ngưng tụ ra, từ bốn phương tám hướng trùm tới.
Tuyền Qua thú lúc này dù bị dẫn thú hương làm cho điên cuồng nhưng vẫn chưa mất hết lý trí, nó vung vẩy hai chi trước, tức thì từng đạo hồ quang điện thô to màu lam từ trong người bộc phát, thoáng cái đã xé đứt gần nửa dây thừng nước trên người.
Con thú này thực lực đã đạt tới cấp hai đỉnh phong, yêu lực hùng hậu dị thường, khi Thiên Kết Thủy Thằng còn chưa hoàn toàn kết thành thì lực giam cầm còn chưa thể nào tạo ra ảnh hưởng quá lớn với nó.
Viên Minh nhắm mắt suy nghĩ một chút rồi bấm niệm pháp quyết điểm vào hư không.
Linh quang hiện lên trên mặt biển phía sau lưng Tuyền Qua thú, hai kiện pháp khí Hàn Tinh kiếm và Cửu Hoàn kim đao ầm ầm phóng tới, chém tới phía sau lưng Tuyền Qua thú.
“Gào!”
Tuyền Qua thú gầm nhẹ, nước biển quanh nó đột nhiên dâng lên, vây quanh thân nó rồi cấp tốc xoay tròn, chỉ trong chốc lát đã tạo ra một cột nước xoáy.
Hàn Tinh kiếm và Cửu Hoàn kim đao vừa chém lên liền bị cột nước xoáy đánh bay, hiển nhiên là không chạm được tới người Tuyền Qua thú.
Tuyền Qua thú tiếp tục phóng ra hồ quang điện màu lam xé rách dây thừng nước quanh thân, đồng thời co chân dậm mạnh một cái, tức thì mặt nước xung quanh ào ạt dâng trào, hình thành bảy, tám xoáy nước cực sâu bên dưới cột nước đang quay cuồng kia, dưới chỗ sâu từng tiếng ầm ầm trầm đục vang lên.
Sau một tiếng vang cực lớn, bảy, tám cột nước thô to từ chỗ sâu của xoáy nước phóng lên tận trời. Một cột nước to như cối xay, xoay tròn đung đưa giữa không trung như du long, trông phảng phất như vật sống. Tất cả cùng đánh về mặt nước chỗ ba kiện pháp khí vọt ra.
Mặt biển nơi đó ầm ầm nổ tung, cột nước đánh sâu xuống dưới mặt đất nơi đáy biển hơn trượng, dễ dàng tạo ra một cái hố to đường kính mấy trượng, bốc lên vô số bùn đất khiển nước biển xung quanh trở nên vẩn đục.
Viên Minh trốn ở một phía khác nên vẫn chưa bị cột nước tác động tới. Hắn điều khiển Hàn Tinh kiếm và Cửu Hoàn kim đao tiếp tục tấn công thu hút sự chú ý của Tuyền Qua thú.
Cùng lúc đó, hắn thả vượn trắng ra, đưa một con hồn nha vào điều khiển, rồi nhổ Phong Thi đỉnh trên đầu nó.
Khí tức do vượn trắng phát ra lập tức tăng vọt khiến linh khí gần đó hỗn loạn một hồi.
Tuyền Qua thú lập tức đưa mắt nhìn qua với vẻ ngưng trọng trên mặt.
Thân ảnh vượn trắng ầm ầm nổi trên mặt biển, thân thể cao lớn bước nhanh, mượn lực từ mặt nước nhào tới phía Tuyền Qua thú, kéo ra một làn sóng dài trắng xóa trên mặt biển.
Tuyền Qua thú kinh hãi, lam quang trên hai tay tăng vọt, cột nước xoáy quanh thân nó đột nhiên biến lớn gấp bội, mấy cột nước từ trong những vòng xoáy xung quanh cũng dâng lên, đánh về phía vượn trắng.
Vượn trắng ngửa mặt lên trời thét dài, vung tay đánh ra một quyền.
Không khí trong phạm vi hơn trượng quanh đó liên tiếp phát ra nhưng tiếng nổ đùng đùng, cùng với đó một lực lượng dời núi lấp biển ép tới.
Thi thể Thiên Xà thượng nhân thu nạp âm khí, chuyển hóa sang dạng tương tự nhân tiêu, điều này khiến nó dù trước kia tu vi kinh người, nhưng giờ chiến lực thực tế đã rớt xuống trình độ dưới Kết Đan kỳ, nhưng từ lúc phủ thêm da vượn trắng, lực lượng thi thể Thiên Xà thượng nhân tăng lên rất nhiều, vượt xa Long Hạo, thể tu mạnh nhất mà Viên Minh từng gặp, quay trở về cảnh giới Kết Đan kỳ.
Mấy cột nước kia còn chưa tới gần vượn trắng đã bị quyền kình dời non lấp bể này đập tán. Vượn trắng cả người hóa thành một cái bóng trắng, nhoáng cái đã tới cạnh Tuyền Qua thú. Nắm đấm to lớn của nó hóa thành một dải bóng mờ đánh lên trên cột nước xoáy.
Tiếng vỡ vụn vang lên! Cột nước mà Hàn Tinh kiếm, Cửu Hoàn kim đao không thể làm gì được lại bị một quyền đánh nát.
Nắm đấm nhanh như điện của vượn trắng tiếp tục đấm mạnh lên bả vai Tuyền Qua thú.
Bả vai Tuyền Qua thú theo tiếng nổ tung, cánh tay phải của nó xoay một vòng bay tít ra ngoài, thân hình khổng lộ cũng bị đánh văng đi luôn.
Viên Minh mừng rỡ điều khiển Hàn Tinh kiếm và Cửu Hoàn kim đao đã chờ sẵn ở phía sau, toàn lực bổ vào lưng Tuyền Qua thú.
Lưng Tuyền Qua thú lập tức bị chém ra hai vết thương dài nửa xích, chỉ có điều vết thương này lại chẳng sâu mấy.
Viên Minh híp mắt nhíu mày, hiểu rằng tu vi hiện tại của mình vẫn còn thua xa con Tuyền Qua thú này, có tấn công thế nào cũng chỉ phí công nên lập tức dồn hết tâm sức vào việc thao túng Thiên Kết Thủy Thằng trận và vượn trắng.
Từng sợi dây thừng nước bắn ra khỏi mặt nước, một lần nữa quấn lấy Tuyền Qua thú rồi giữ chặt nó lại, trong khi đó vượn trắng hóa thành một cái bóng mờ lao nhanh tới.
Tuyền Qua thú cảm thấy chỗ cụt tay đau nhức dữ dội nhưng vẫn cố đè ảnh hưởng của dẫn thú hương xuống, sắc máu trong mắt nó theo đó liền tan đi phân nửa, xem ra đã khôi phục lại lý trí.
Nó vung cánh tay trái còn lại đang tỏa lam quang lên, tức thì mặt biển gần đó dâng lên từng con sóng lớn cao tới mấy trượng, trông như một bàn tay khổng lồ che kín bấu trời ụp tới phía vượn trắng.
Vượn trắng hai tay bỗng trở nên mờ ảo, liên tiếp vung quyền đánh ra, đập nát con sóng lớn đang tràn tới, nhưng thân hình nó cũng vì thế mà bị ngăn lại.
Tuyền Qua thú lại gầm nhẹ một tiếng, cánh tay trái liền dâng lên lội điện màu lam chói mắt, một cỗ khí tức hủy diệt theo đó bộc phát ra khiến Viên Minh ở cách đó rất xa cũng cảm giác lông tóc dựng ngược.
Bản năng điên cuồng cảnh báo nguy hiểm, Viên Minh quyết đoán từ bỏ ẩn nập, tế ra ngọc toa màu trắng phóng lên trời, lư hương, Hàn Tinh kiếm, Cửu Hoàn kim đao cũng được hắn mang đi theo.
Tuyền Qua thú khẽ động tay trái, lôi quang màu lam trên tay nó bắn ra, tạo thành một lưỡi dao điện dài hơn trượng chém lên những sợi thừng quấn quanh thân.
Rẹt! Âm thanh như xé vải vàng lên, theo đó toàn bộ dây thừng nước dễ dàng bị chém đứt.
Lưỡi dao lôi điện khổng lồ lập tức vỡ ra, hóa thành một mảng lôi điện dày đặc màu lam phủ kín phạm vị mấy chục trượng xung quanh, uy lực của mỗi một đạo hồ quang điện đều có thể so với một kích của Lôi phù.
Mặt biển lập tức sôi trào. Những sợi thừng nước do Thiên Kết Thủy Thằng trận ngưng tụ ra đều bị đánh nát, pháp trận đặt dưới đáy nước cũng bị phá hỏng, không thể tiếp tục hoạt động được nữa.
Vượn trắng cũng bị lôi điện màu làm tác động tới, Thiên Xà thượng nhân bọc da vượn xét cho cùng vẫn là vật chết, lực lượng lôi điện chính là khắc tinh của nó nên Viên Minh vội vàng điều khiển nó lui về phía sau.
Tuyền Qua thú liên tục thi triển thần thần, khí tức yếu đi khá nhiều, lập tức hóa thành một bóng đen chui sâu xuống biển.
Viên Minh lòng quýnh lên, đang định bất chấp nguy hiểm đích thân ra tay thì bỗng thấy Tuyền Qua thú lảo đảo thân mình giống như say rượu.
Mắt Viên Minh ánh lên vẻ vui mừng bởi hắn biết độc hương và Thất Bộ Đảo cuối cùng cũng bắt đầu phát huy tác dụng, liền vội vàng hạ xuống gần mặt biển rồi vung tay ném ra một khối cầu tròn xoe, đập trúng vào trước người Tuyền Qua thú. Khối cầu kia chính là một viên Liệt Tâm Lôi.
Ánh bạc chói mắt lóe lên, ngay sau đó Liệt Tâm Lôi bất ngờ nổ tung, tức thì một quầng sáng bạc chói lòa bộc phát, trong chớp mắt tạo ra một tia sét bắt mắt bổ mạnh lên ngực Tuyền Qua thú, kéo ra một vết thương khổng lồ dài hơn trượng trên ngực nó, đồng thời đẩy nó lảo đảo lui lại.
Vượn trắng phóng tới cạnh Tuyền Qua thú, cùng lúc đó một đạo kiếm quang hình quạt màu vàng kim cũng thình lình xuất hiện. Viên Minh nhoáng một cái đã xuất hiện sau lưng Tuyền Qua thú, trong tay cầm một thanh kiếm màu vàng kim, chính là thanh xà kiếm(câu kiếm) kia.
Kim quang lóe lên rồi hạ xuống, cái đầu Tuyền Qua thú rớt lệch qua một bên, máu từ cổ nó phun ra như suốt, thân thể cao lớn lắc lư hai lần rồi ngã nhào vào trong nước.
Viên Minh thầm thở phào nhẹ nhõm, vội vàng phất tay thu xác Tuyền Qua thú lại, thậm chí cả cái cánh tay đứt kia cũng tìm về, xong xuôi lại lấy Thiên Kết Thủy Thẳng trận chôn ở đáy biển ra.
Sau khi con hồn nha mang theo thủ sáo từ dưới đáy biển quay trở lại, hắn cất thủ sáo đi, tế ra pháp khí ngọc toa rồi phóng nhanh về phía xa.